Tiêu diệt bọn mã tặc, Ngô Bình tiếp tục lên đường. Vì để người khác không nhắm vào mình, anh bảo mọi người trên đầu của Ác Đồ lên gắn cờ của Tiêu Cục.
Quả nhiên trên đường đi, có bảy tám tên mã tặc muốn ra tay với họ nhưng sau khi nhìn thấy đầu của Ác Đồ thì lập tức không dám ra tay nữa.
Lúc trời vừa tối, cuối cùng mấy người Ngô Bình cũng đã đi vào thành Bạch Mã.
Thành Bạch Mã này là một trong các thành phố trọng điểm của Tây Vực, quy mô rất lớn, dân số trong thành khoảng năm mươi triệu người, người sống ở ngoại thành thì nhiều hơn.
Ngô bình thuê một căn nhà ở thành Bạch Mã, sau đó bảo các tiêu sư đưa thư cho Hàn Tuyết Kỳ nói tạm biệt, họ đã đến nơi cần đến rồi.
Vừa đặt chân xuống, hai người mặc đồ trắng xuất hiện, dẫn theo người kéo quan tài màu vàng đi.
Cuối cùng cũng đã hoàn thành chuyến áp tiêu này, các tiêu sư đều thở phào nhẹ nhõm. Trong suốt đường đi, không ai trong số họ chết, cũng không bị thương đều là nhờ vào thực lực mạnh mẽ của Ngô Bình.
Ngô Bình thông báo với các tiêu sư được nghỉ ba ngày, rồi phát cho mỗi người một trăm ngàn tiền Linh để họ đi thư giãn, tiêu khiển.
Các tiêu sư cầm lấy tiền thì tụm năm tụm ba lại ra ngoài tìm thú vui.
Bây giờ Ngô Bình cũng rất thoải mái, nhẹ nhàng, anh định bán số đan dược luyện chế đó ở đây.
Thành Bạch Mã rất lớn, nơi này cũng có thể đấu giá đan dược.
Chẳng mấy chốc, anh đã nghe ngóng được một công ty đấu giá có quy mô rất lớn, nhà đấu giá Thiên Nhất.
Ngô Bình đến công ty đấu giá Thiên Nhất mới phát hiện nơi này chẳng có ai cả, trong phòng khách rộng lớn cũng chỉ có một người.
Nhìn thấy Ngô Bình bước vào, người này hỏi: “Anh muốn đấu giá gì sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Ừ, ta có một ít đan dược của vũ trụ chính, muốn đấu giá”.
Người đó: “Đan dược của vũ trụ chính sao? Anh đợi một lát”.
Ông ta tìm một người trung niên đến, đối phương vừa đột phá Bí Cảnh, là người thích hợp uống thử đan dược này.