Lý Giản: “Thầy luyện đan Lý, có thể luyện chế không?”
Ngô Bình nói: “Thử xem sao, dược liệu anh đã chuẩn bị hết rồi sao?”
Lý Giản vui mừng, vội gật đầu: “Đã chuẩn bị sớm rồi”.
Để nhanh chóng đến nhà, Lý Giản bảo người lái ngựa tăng tốc thêm.
Ngô Bình: “Ông chủ Lý không cần gấp gáp, nếu tôi đã nguyện ý ra tay thì sẽ không để anh thất vọng”.
Lý Giản chắp tay, cười nói: “Vậy thì quá tốt rồi! Thầy luyện đan Lý, chuyện này nếu thành công, tôi có thể miễn phí giúp bán đan dược ở Xích Dương Thành!”
Ngô Bình bất ngờ trong lòng: “Ông chủ Lý cũng có tiệm thuốc sao?”
Lý Giản: “Có một tiệm, nhưng lúc trước danh tiếng không tót gì mấy, dù sao tôi ở đây cũng không có thầy luyện đan thực sự, vì vậy không so được với các tiệm thuốc khác. Nhưng nếu bán đan dược của thầy luyện đan Lý trong tiệm của tôi, chắc chắn có thể nổi danh khắp nơi, rồi sẽ vượt xa các tiệm thuốc khác!”
Ngô Bình gật đầu: “Đúng lúc. Thời gian này tôi đã trữ không ít dược liệu, mấy ngày nay sẽ luyện một vài đan dược bày bán trong tiệm của anh, kiếm chút tiền”.
Lý Giản vội gật đầu: “Đương nhiên có thể. Chỗ tôi không thiếu nhất là dược liệu, anh cần gì thì tôi sẽ chuẩn bị!”
Ngô Bình cười hỏi: “Nếu tôi cần linh dược cấp mười, ông cũng có sao?”
Lý Giản khẽ cười: “Linh dược cấp mười, cũng không phải không có cách, chỉ cần đúng giá thì dược liệu sẽ có nhiều”.
Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì tốt”.
Về đến nhà Lý Giản, Ngô Bình phát hiện trước cửa có một nhóm cao thủ đứng đó, giống là thần giữ cửa vậy.
Thấy vậy, Lý Giản thở dài, nói: “Thầy luyện đan kia sợ tôi không bồi thường, nên cử người đến mỗi ngày đứng ở cửa nhà tôi. Thật là, nhà tôi lớn sản nghiệp lớn, sao lại trốn nợ được chứ!”
Ngô Bình: “Đan dược trên bản linh đan, người ta ra giá này thực sự cũng không cao, anh chỉ có thể nhận mệnh, ai bảo ban đầu anh không nhận ra nó là thuốc giả chứ”.