Lý Thốn Sơn: "Đương nhiên là khác, một số dược liệu thượng phẩm sẽ không được bán ra thị trường, cho dù có bao nhiêu tiền cũng khó mua được. Nhà kho bên trong thì khác, bình thường đều chứa những dược liệu hiếm có không mua được trên thị trường như vậy. Nhà kho này chỉ mở cho người của chúng tôi hoặc những người đặc biệt quan trọng”.
Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Có thể cho tôi xem nội kho có những dược liệu gì không?"
Lý Thốn Sơn: "Tất nhiên, mời đan sư xem”.
Lý Thốn Sơn lấy ra một cuốn mục lục, khi mở ra, một tia sáng bay ra, biến thành những dãy tủ thuốc thu nhỏ trong không trung, mỗi tủ thuốc chứa trăm vạn dược liệu.
"Ngô đan sư cần dược liệu gì, có thể tìm trong đó", vừa nói Lý Thốn Sơn vừa vung tay, tủ thuốc trước mặt lướt đi, tủ thuốc kế tiếp tiến lên phía trước mặt họ.
Ngô Bình đã sớm nhìn ra mấy loại dược liệu mà anh ao ước lâu nay nhưng không thể tìm được nên không khỏi động lòng. Anh vẫn giữ vẻ mặt tươi cười hỏi: "Sau khi hợp tác, mỗi năm tôi sẽ phải luyện chế bao nhiêu đan dược cho Dược Hoàng Các?"
Lý Thốn Sơn cười nói: "Đối với đan sư hàng đầu như Ngô đan sư mà nói, chúng tôi cũng không dám có yêu cầu quá cao, mỗi tháng chỉ cần luyện chế một lô đan dược trong danh sách là được!"
Ngô Bình: "Ngoại trừ mua dược liệu từ nội kho của các vị, tôi còn được lợi ích gì không?"
Lý Tấc Sơn: "Đương nhiên. Chúng tôi sẽ trả cho đan sư giá gấp ba đến mười lần giá trị dược liệu mà Ngô đan sư dùng để luyện chế các loại đan dược".
Ngô Bình suy nghĩ một lúc và nói: "Điều kiện không tệ. Tôi đồng ý hợp tác với các vị".
Lý Thốn Sơn cười nói: "Thật tuyệt! Cuốn mục lục này xin tặng cho đan sư. Chúng tôi sẽ cử người đưa bất kỳ loại thuốc nào mà đan sư cần tới”.
Ngô Bình: "Được."
Sau khi Lý Thốn Sơn rời đi, anh mở lại cuốn mục lục dược liệu, và rất nhanh đã tìm được những dược liệu trọng yếu cần thiết để luyện chế bước thứ hai của Chí Tôn Thần Pháp. Khi tìm thấy dược liệu, anh lập tức viết ra tên dược liệu rồi gửi đi.
Anh nghỉ ngơi một hồi, đến buổi chiều, dược liệu anh yêu cầu đã có người đặc biệt đưa tới. Những dược liệu này chỉ cần phải trả giá gốc. Anh hiện tại không thiếu tiền nên vui vẻ móc túi lấy đồng Tiên trả cho họ.
Cho tới khi trời sáng, anh mới thoát khỏi trạng thái này.