Xếp viên đan dược này vào cấp chín cũng hơi thiệt cho nó, vì với hiệu quả này thì có hoàn toàn xứng với cấp 10.
Phiên đấu giá diễn ra rất nhanh, giá khởi điểm là 3.5 triệu tiền Tiên. Vì đây là đan dược tuyệt phẩm nên mọi người tranh nhau mua.
Cuối cùng đan dược đã được bán với giá 12 triệu.
Đan dược của Ngô Bình đều được bán với giá trên mười triệu, trong đó có hai viên đan dược cấp 12 có giá lên tới 500 triệu.
Nhưng đó vẫn chưa phải giá cao nhất, sau khi Cự Thần Đan được mang ra, bầu không khí mới nóng thật sự.
“Đan dược đứng trong tốp 30 trên bảng Linh Đan mà Ngô Bình cũng luyện chế được, đúng là thầy luyện đan Tử Đỉnh có khác!”
“Cự Thần Đan này có thể giúp tu sĩ ngưng tụ bí thần, các thế lực lớn sẽ quyết mua bằng mọi giá cho coi”.
“Mọi người đoán giá của viên đan dược này sẽ là bao nhiêu?”
“Hai tỷ?”, có n gi nói.
“Hai tỷ ư? Nghĩ gì thế hả? Nhớ Tiên Giới Nguyên Sử từng có một buổi đấu giá đan dược đứng thứ 35 trên bảng Linh Đan không? Đan dược thượng thườn phẩm mà còn chốt được giá 3.9 tỷ đấy”.
“Thế cơ á! Vậy viên Cự Thần Đan này vừa có vị trí cao hơn, chất lượng cũng tốt hơn thì sẽ có giá cao đến mức nào đây?”
“Ai mà biết được, còn phải xem có thế lực lớn nào tham gia đấu giá không đã. Chỉ cần họ ưng thì khéo cả trăm tỷ cũng chơi ấy chứ!”
Lúc này, có hơn 20 người trồi trên một cái trụ, đồi đầu là một người đàn ông trung niên, ngồi bên cạnh ông ấy là một cậu thiếu niên.
Cậu thiếu niên vừa tu luyện được bí thai, đang cần có bí thần nên rất cần viên Cự Thần Đan này.
“Bố, chắc lần này sẽ tranh giành khốc liệt lắm nhỉ?”, cậu ta hỏi.
“Ngoài ra bí thần được tạo ra từ người uống hai viên Cự Thần Đan sẽ có bước khởi đầu là đại bí thần. Nếu tư chất của tu sĩ đủ tốt thì thậm chí còn có thể tạo ra được thượng bí thần”.