Lương Thành Bích hít sâu một hơi, hắn ta tiến lên vài bước, nhỏ giọng hỏi: “Có thể hỏi cậu một chút, lai lịch cậu thế nào không?”
Ngô Bình chỉ lên trời, Lương Thành Bích kinh sợ, vội nói: “Tiểu nhân hiểu rồi! Cậu có thể tha cho tôi một mạng, tôi đây cảm kích không thôi. Ngày mai tôi sẽ đi tìm Nghiêm Lãnh Thạch”.
Ngô Bình ừ một tiếng: “Chuyện làm ăn của nhà họ Kha, ông cũng đừng hỏi đến nữa, tôi đã đánh tiếng với nhà họ Cổ rồi, chuyện kinh doanh Khoái Lạc Hoàn kia giao cho cha nuôi làm”.
Lương Thành Bích cười khổ một tiếng, nói: “Vâng”.
Lương Thành Bích này là nhân vật có máu mặt ở Trung Châu, nhưng đứng trước mặt nhân vật có chống lưng là Tiên Giới như Ngô Bình thì chẳng là cái thá gì cả, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời! Thậm chí, hắn ta còn phải cảm kích Ngô Bình không giết chết hắn ta nữa! Theo hắn ta thấy, với thủ đoạn và lai lịch của Ngô BÌnh, cho dù có giết chết hắn ta, sau đó lấy toàn toàn bộ tài nguyên và tài sản của hắn ta, chắc chắn cũng không phải chuyện gì khó. Ngô Bình làm như vậy, chắc chắn rất từ bi rộng lượng rồi!
Người nhà họ Kha lập tức đứng ngồi không yên, Kha Chấn Hùng vội nói: “Chí Viễn, cậu ta nói vậy là sao? Nhà họ Cổ giao chuyện kinh doanh Khoái Lạc Hoàn cho anh làm?”
Âu Dương Chí Viễn lạnh nhạt nói: “Nhà họ Cổ giao chuyện kinh doanh cho ai, tôi không làm chủ được”.
Kha Chấn Hùng hít sâu một hơi, ông ta đứng dậy đi đến trước mặt Ngô Bình, cẩn thận hành lễ, nói: “Công tử, tôi nghĩ trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, Chí Viễn là con rể tôi, chúng ta là người một nhà…”
“Bây giờ thì không phải rồi! Từ khi các người vứt bỏ tôi, giữa chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa!”, Âu Dương Chí Viễn lạnh lùng nói.
Ngô Bình nói: “Tôi và nhà họ Cổ cũng có quen biết sơ sơ, chỉ gọi điện thoại, bảo nhà họ Cổ giao chuyện kinh doanh Khoái Lạc Hoàn cho cha nuôi”.
Người nhà họ Kha đều ngây người, vì chuyện kinh doanh Khoái Lạc Hoàn này mà bọn họ bỏ ra gần hai tỷ mở đường, còn dời trung tâm gia tộc đến Trung Châu, đầu tư rất nhiều hạng mục ở Trung Châu. Hiện tại chuyện kinh doanh không thành, nhà họ Kha mất mát tiền tài, ít nhất cũng đến bốn năm tỷ! Chắc chắn căn cơ tổn thương rất nhiều!
Kha Linh Thi cũng đứng dậy, bà ta tức giận nói: “Âu Dương Chí Viễn, anh có ý gì, cố ý chọc tức tôi?”
Âu Dương Tinh bình tĩnh nói: “Mẹ, mẹ tiếp tục theo đuổi hạnh phúc của mẹ đi, con chỉ muốn đi theo bố thôi. Mẹ đừng quên, con tên Âu Dương Tinh, chứ không phải Kha Tinh”.