Truyện Thần y trở lại - Ngô Bình (full) : chương 6148 “có thể là do tôi may mắn”.

Trang chủ
Ngôn Tình
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
Chương 6148 “Có thể là do tôi may mắn”.
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nằm dưới đất giả vờ hôn mê cũng không cần phải có kỹ thuật diễn gì, mà xung quanh xảy ra những vụ nổ dữ dội, nên quần áo trên người bọn họ cũng đầy máu.

Người của hai tiểu đội mau chóng nhìn khắp hiện trường, sau đó lao về phía cửa, bởi vì hướng đó phát ra tiếng sung, có đạn bắn về phía bọn họ.

Đám người lập tức chia thành hai hướng, một trái một phải, bọn họ cách nhóm hai mươi người đang giả chết của Ngô Bình chừng bảy tám mươi mét.

Ngô Bình mở mắt nhìn chốc lát, sau đó thấp giọng nói: “Ngay khi có vụ nổ thì lập tức bắn!” Nói xong thì nâng tay với hai khẩu súng, hai kíp nổ cậu sắp xếp trước đó lập tức nổ tung, mấy chục người đều bị tiễn đi.

Hiện trường hỗn loạn, mà nhóm Ngô Bình đã dựng sáu khẩu súng máy, bắn về phía những người còn lại, đồng thời cũng ném đến mấy chục quả lựu đạn.

Tiếng nổ vang lên liên tục, hơn một trăm người này anh chóng bị tiêu diệt. Nhóm Ngô Bìn lập tức cầm súng rút lui về phía sau, kết quả lại chạm mặt một tiểu đội đang xông lên.

Bởi vì diện tích nhà máy điện rất lớn, toàn bộ quân chi viện của quân địch khi đến cần có thời gian, tiểu đội này đúng lúc lại cách gần nhất.

“Có chuyện gì vậy?”, đội trưởng hỏi.

Ngô Bình nói: “Quân địch hơn nghìn người, hỏa lực mạnh, chúng ta bị nổ thương vong, chỉ đành rút quân!”

Đội trưởng này nói: “Các cậu ra phía sau nghỉ ngơi đi!” Nói xong thì dẫn thuộc hạ xông về phía trước.

Đợi đến khi bọn họ đi chừng mấy chục mét, nhóm Ngô Bình đã dựng xong giá súng máy, lại nổ súng lần nữa.

Nổ súng sau lưng quân địch lại còn là súng máy bắn phá, mỗi một giây bắn ra mấy trăm phát đạn, hàng chục người này đều không kiên trì được mấy chục giây thì đã ngã xuống.

Lúc này, số lượng quân địch trong nhà máy điện chưa đến hai trăm người, phòng ngự bên trong trống rỗng, Ngô Bình bèn đưa người mau chóng chạy đến địa điểm quân mìn bị vây nhốt, khu ký túc xá của nhân viên nhà máy điện.

Khu ký túc xá này rất lớn, ở hơn một nghìn người, đều là các tòa nhà ba tầng lầu xếp thành từng hàng. Lúc này, quân địch vây bắt nơi này chỉ còn lại mười mấy người, toàn bộ đều canh giữ ở lối vào.

Nhìn thấy nhóm Ngô Bình đi đến, kẻ địch đứng đầu hỏi: “Tình hình phía trước thế nào rồi?”

Ngô Bình: “Tình hình rất nguy hiểm, chúng tôi bị thương, nên rút về trước. Đúng rồi, tình hình bên này thế nào, người bên trong có nghe lời không?”

Người này nói: “Bọn họ không có bao nhiêu vũ khí cả, không dám xông ra. Chỉ cần nhốt thêm mấy ngày thì bọn họ cũng không kiên trì được lâu, chủ động hàng thôi”.

Lúc này Ngô Bình chỉ vào trong, gọi: “Có người ra kìa!”

Nhóm quân địch này kinh ngạc, đều nhìn vào trong cổng. Thế nhưng, bên trong lại trông rỗng không một ai, sau đó sau lưng bọn vang lên tiếng súng, mười mấy người này nhanh chóng bị hạ gục.

Ngô Bình để lại mười mấy người dọn dẹp hiện trường, tiếp tục cải trang thành quân canh gác, còn cậu thì đưa người đi vào bên trong.

Trong này có hơn một trăm năm mươi binh lính bên ta, ngô Bình dùng máy liên lạc, gọi bọn họ ra ngoài, chọn ra một vài người có năng lực tác chiến mạnh trong đó, phân phát vũ khí cho họ.

Trước cửa vốn có hơn trăm quân canh giữ, vì vậy có lắp đặt một kho trữ súng đạn loại nhỏ, vũ khí bên trong có thể vũ trang cho bảy tám mươi người.

Sau khi phân phát xong vũ khí, Ngô Bình lại dẫn người tấn công các cứ điểm. Bởi vì bọn họ đã thay quần áo quân địch, nên thật giả khó phân, cuối cùng chưa đến một tiếng đồng hồ đã tiêu diệt toàn bộ quân địch còn lại, hoàng thành nhiệm vụ lần này viên mãn!

Lúc này, có không ít nhân vật cấp cao của học viện quân sự Đại Hạ đang ngồi bên cạnh quan sát trận chiến mô phỏng này, biểu hiện của Ngô Bình rất xuất sắc.

Sau khi trận chiến kết thúc, thời gian trong hệ thống cũng kết thúc, Ngô Bình và chiến hữu tạm biệt nhau, sau đó cởi mũ thiết giáp xuống.

Lúc này cậu mới phát hiện, mười mấy bạn học vây xung quanh đều đang nhìn cậu chằm chằm, vẻ mặt rất phức tạp.

Tố Văn Tương cười nói: “Bạn học Ngô Bình, chúc mừng em, lấy được công huân hạng nhất trận chiến mô phỏng lần này!”

Ngô Bình: “Cám ơn. Cô Tố, chương trình học tiếp theo là gì vậy?”

Tố Văn Tương cười nói: “Vậy làm phiền em rồi. Lát nữa cô sẽ cho người đưa đồ em qua”.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Thần y trở lại - Ngô Bình (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Tiểu Tinh.
Bạn có thể đọc truyện Thần y trở lại - Ngô Bình (full) Chương 6148 “Có thể là do tôi may mắn”. được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Thần y trở lại - Ngô Bình (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close