Nửa tiếng sau, ở tận cùng Ma Vực, ở một vùng thiên địa tương tiếp, vô cùng hỗn độn.
Mạc Phàm mang theo Phượng Cửu rơi xuống phía trước một vùng đồi núi.
Xung quanh có không ít thiên ma lượn vòng, nếu không vì khí tức trên người Mạc Phàm, chắc chắn mấy thiên ma sẽ không do dự nhào qua.
Dù vậy thỉnh thoảng sẽ có một hai thiên ma liều chết mà tới, bị Mạc Phàm tiêu diệt một cách dễ dàng.
- Mạc Phàm, cậu chắc chắn Thiên Ma Vương ở đây sao, nói cho cậu biết, nơi này đúng là tận cùng của Ma Vực, một khi rơi vào bên trong, sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Phượng Cửu nhìn gò núi cách đó không xa, lạnh lùng nói.
Anh ta chưa từng tới nơi như tận cùng Ma Vực, nhưng biết nơi này.
Nơi này là ngọn nguồn của thiên ma, là nơi gần với Ma giới nhất trên Địa Cầu.
Nhìn chỉ nhiều thiên ma hơn những nơi khác, ma sát khí cũng nồng đậm như mây, nhưng những chuyện này không phải là nguy hiểm nhất, nguy hiểm nhất là không gian liệt phùng và không gian ám lưu không nhìn thấy.Nếu gặp không gian liệt phùng, cho dù là thứ gì đều vỡ thành hai.
Không gian ám lưu thì sản sinh ra lực hút vô hình, một khi rơi vào trong sẽ như ở trong sa mạc gặp cát lún, căn bản không thể tránh thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hút vào trong không gian nứt vỡ ra.
Quả thật Thiên Ma Vương kia có khả năng trốn ở đây, nhưng anh ta tuyệt đối không ở lại nơi này bắt Thiên Ma Vương kia.
Mạc Phàm không để ý tới Phượng Cửu, ánh mắt tập trung vào bên trong hang động trên núi, ma kiếm xuất hiện trong tay hắn.
- Đi!
Trên ma kiếm chớp lóe hào quang, lập tức bay về phía hang động kia.
Ma kiếm vừa tiến vào đồi núi kia, trong không trung lập tức như thủy tinh bị đánh nát, khắp nơi đều là khe hở.
Ma kiếm đến chỗ những khe hở này, trực tiếp bị vỡ thành vô số khối.
Nếu một người tiến vào bên trong, kết quả thế nào có thể nghĩ được, còn chưa tới động khẩu đã vỡ thành vô số khối.
Tuy ma kiếm bị chia thành nhiều phần, nhưng vẫn đâm xung quanh sơn động kia.
“Bùm!” một tiếng thật to, cả đỉnh núi bị chấn vỡ.
- Hình như không có ở bên trong.
Trên mặt Phượng Cửu hiện lên cười mỉa, nói.
Một kiếm này của Mạc Phàm chém xuống, nếu Thiên Ma Vương ở bên trong, chắc chắn sẽ có động tĩnh.
Với hiểu biết của anh ta về Thiên Ma Vương, chắc chắn Thiên Ma Vương sẽ xé người ra tay với mình ra thành mảnh nhỏ, sau đó rời đi.
- Vậy sao?
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Hắn vừa mới nói xong, một tiếng thét chói tai thê lương vang lên trong sơn động, gần như có thể xuyên thủng màng tai người ta.
Ngay sau đó thiên ma vốn đang e sợ Mạc Phàm, bỗng nhiên nổi điên lên, nhào về phía Mạc Phàm và Phượng Cửu một cách điên cuồng.
Đồng thời một bóng dáng vĩ đại mang theo sát khí cuồn cuộn nhào tới, chỉ trong chớp mắt đã tới trước người Mạc Phàm, kình phong nhấc lên khiến Phượng Cửu không đứng nổi.
Bóng dáng vĩ đại này vừa xuất hiện, những thiên ma công kích Mạc Phàm chủ động lùi ra, nhường một lối đi.
Thiên ma vốn vô hình vô tướng, Thiên Ma Vương này ngưng tụ thành một cự ma hơn trăm thước, mặt đầy răng nanh, ma sát khí ở xung quanh ông ta ngưng tụ thành chiến giáp toàn thân, một ma đao vĩ đại được ông ta nắm trong tay, khí tức hung sát nồng đậm đè về phía đám Mạc Phàm.
Theo Thiên Ma Vương xuất hiện, đám mây như máu cũng xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm, giống như địa ngục Tu La hàng lâm.
- Là ai quấy nhiễu tôi nghỉ ngơi?
Đôi mắt màu đỏ của Thiên Ma Vương nhìn xuống đám Mạc Phàm, giọng nói khàn khàn truyền từ miệng ông ta ra.
Rõ ràng là ông ta đang nói chuyện, nhưng giọng nói như có trăm ngàn người phát ra, khiến da đầu người ta run lên.
Trong chớp mắt sắc mặt Phượng Cửu khó coi, lúc trước Mạc Phàm phóng thích khí tức, khí tức của anh ta không thể nhúc nhích.
Hiện giờ ở trước mặt Thiên Ma Vương đang phẫn nộ, anh ta có cảm giác như huyết dịch bị đông cứng.
- Thiên Ma Vương đại nhân, là cậu ta hủy sơn động của ông, là cậu ta muốn lấy ma anh của ông, dùng để luyện đan tăng tu vi.
Phượng Cửu cắn đầu lưỡi để khôi phục tỉnh táo, cao giọng chỉ Mạc Phàm nói.
- Không chỉ là cậu ta hủy sơn động của ông, những ma thú tấn công sơn động của ông lúc trước cũng do cậu ta sai bảo, mong Thiên Ma Vương đại nhân giết cậu ta.
Phượng Cửu lại nói tiếp.
Nếu hắt nước bẩn lên người Mạc Phàm, vậy thì hắt hết nước bẩn luôn, như vậy anh ta mới có khả năng sống sót.
Thiên Ma Vương nghe thấy vậy thì híp mắt, nhìn về phía Mạc Phàm theo ngón tay Phượng Cửu, áp lực khổng lồ tỏa từ người Phượng Cửu ra.
Trên người Phượng Cửu buông lỏng, cười mỉa xuất hiện trên mặt anh ta, anh ta chậm rãi lùi về phía sau.
- Nhân loại, là cậu muốn lấy ma anh của tôi luyện đan sao?
Thiên Ma Vương lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm hỏi.
Giọng nói sắc nhọn giống như hàn kiếm lợi băng đâm vào trong Thức Hải của Mạc Phàm.
Tuy những lợi kiếm này không nhằm vào Phượng Cửu, nhưng Phượng Cửu cũng có cảm giác như thần hồn bị mở ra.
Vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, hắn không thèm để ý Thiên Ma Vương, mà trong mắt chớp lóe lam quang, không chỉ những lợi kiếm hàn băng biến mất, cơ thể Thiên Ma Vương cũng xảy ra thay đổi trước mặt Mạc Phàm.
Chiến giáp của Thiên Ma Vương biến mất, cơ thể cũng trong suốt hóa, chỗ ngực ông ta có một thứ to bằng quả đấm nhỏ, tương tự như trẻ mới sinh khi duỗi khi co, còn có nhịp đập, giống như quả tim.
Theo Mạc Phàm nhìn lại, ma anh này lập tức dừng đập, sau đó tiếp tục đập tiếp.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Không thể không nói vận khí của hắn không tệ, Thiên Ma Vương này không chỉ thai nghén ma anh, còn là một ma anh trưởng thành, chỉ một thời gian nữa ma anh sẽ hàng lâm, trở thành tân Thiên Ma Vương của Ma Vực.
Ma anh như vậy luyện chế ra Thiên Anh Đan, hiệu quả tốt hơn nhiều.
Cho dù là Thiên Ma Vương hay Phượng Cửu, sắc mặt đều thay đổi hoàn toàn.