Truyện Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (full) : chương 790 nhưng những người này lại tự tìm khổ ăn.

Trang chủ
Ngôn Tình
Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (full)
Chương 790 Nhưng những người này lại tự tìm khổ ăn.
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thái thượng trưởng lão anh minh.

Bạch Tiểu Phi cười nịnh nọt nói.

Mặc kệ Mạc Phàm lựa chọn thế nào, đều không có kết cục tốt.

Nhất là lựa chọn thứ nhất, tuy Mạc Phàm có thể sống sót, nhưng Mạc Phàm phải đích thân đưa Tiểu Tuyết cho Carter, chuyện này vô cùng nhục nhã.

Tự tay đưa người phụ nữ của mình cho người khác, chắc chắn đau đớn hơn chết đi, còn là cả đời?

Xung quanh, không ít người Bạch gia cười đắc ý.

Không dễ dàng gì thái thượng trưởng lão mới ra ngoài một lần, vừa ra đã vô cùng oai phong.

Lời ông ta nói cho dù là Bạch Vô Thành cũng không thể thay đổi được, dù sao ông ta là ông nội của Bạch Vô Thành.

- Tiểu tử, nhanh chọn một cái đi?

- Có cần chúng tôi chọn giúp cậu không, tuy lựa chọn thứ nhất hơi dọa người một chút, nhưng ít nhất vẫn còn mạng, tôi thấy cậu nên chọn cái thứ nhất, dù sao cậu còn trẻ.

- Tôi thấy cậu nên chọn cái thứ hai tốt hơn, ít nhất có thể chết vinh quang một chút.

- Chết vinh quang một chút, đầu năm nay vinh quang có thể đáng giá mấy đồng.

Một đám người Bạch gia cười trêu chọc, đắc ý ở trên mặt càng ngày càng dày đặc hơn.

Sắc mặt Bạch Tiểu Tuyết, Bạch Tiểu Hàn cùng những phụ nữ khác lại khó coi hơn nhiều, lông mày nhíu lại, trong đôi mắt đều là phẫn nộ và thống khổ.

An Hiểu Hiên tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt tràn đầy lửa giận.

May mà cô không phải người Bạch gia, nếu không đã bị đám người Bạch gia làm tức đến mức thổ huyết.

Ở đây chỉ có Mạc Phàm là vô cùng bình tĩnh, không để lời nói của thái thượng trưởng lão và đám người này ở trong lòng.

Đừng nói là thái thượng trưởng lão Bạch gia, cho dù lão tổ Bạch gia đến đây, hôm nay cũng đừng nghĩ đến chuyện ngăn cản hắn mang Tiểu Tuyết đi.

Bảo hắn đưa Tiểu Tuyết cho Carter, cho dù trời sập xuống cũng không có khả năng.

Còn đám người Bạch gia kia, chỉ như đám khỉ nhảy nhót trong tầm mắt hắn.

ầ ểKhỉ líu ríu trên cây, cần gì phải để ý tới?

- Điều kiện của ông, tôi không có một chút hứng thú, cũng không cần phải lựa chọn, tránh đường, ông còn có thể sống thêm vài năm.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Mạc Phàm mới mở miệng, không ít người hít vào một hơi khí lạnh, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đưa mắt nhìn nhau.

Mạc Phàm không để đại trưởng lão vào mắt, không để Bạch Vô Thành vào mắt đều không sao, vậy mà ngay cả thái thượng trưởng lão cũng dám coi như không có, lá gan không phải to bình thường.

Không biết ở Hoa Hạ như thế nào, ít nhất ở tỉnh Giang Nam, bọn họ còn chưa thấy ai dám nói chuyện với thái thượng trưởng lão như vậy, nhất là người tuổi như Mạc Phàm.

- Tiểu Tuyết, con thấy chưa, người trong lòng con có đức hạnh này, thái thượng trưởng lão lớn tuổi như vậy, vậy mà cậu ta không có một chút tôn kính với thái thượng trưởng lão, con gả cho cậu ta, cậu ta sẽ đối xử tốt hơn với con chỗ nào?

Mỹ phụ nghiêng đầu liếc Mạc Phàm một cái, giả mù sa mưa nói, trong đôi mắt tràn đầy vẻ đắc ý.

Mạc Phàm càng nói lời ngoan độc càng tốt, tốt nhất là đắc tội thái thượng trưởng lão, như vậy sẽ không có ai cứu được tiểu tử này.

Tiểu tử này vừa chết, Bạch Tiểu Tuyết chỉ có thể ngoan ngoãn gả cho vương tử Carter, Bạch gia bọn họ sẽ không sao nữa.

Bạch Tiểu Tuyết nhíu mày, không nói gì thêm.

Mạc Phàm lắc đầu, hơi nhếch miệng cười như không cười.

Quả thật lão nhân nên được tôn trọng, nhưng cũng phải xem là lão nhân nào.

Lão nhân giống thái thượng trưởng lão này, ỷ mình thanh cao, không chỉ không coi những người khác là người, ngay cả người Bạch gia cũng bị ông ta coi là công cụ.

Nếu thái thượng trưởng lão này không phải người nhà Tiểu Tuyết, đã sớm chết ở dưới kiếm của hắn.

- Các người nói xong chưa, nói xong rồi, tôi cho các người hai lựa chọn, tự mình tránh ra, hay tôi khiến các người tránh ra?

Mạc Phàm nắm tay Tiểu Tuyết, thản nhiên nói.

Trong giọng điệu không có một chút đường sống thương lượng.

Tối nay, hắn nhất định phải mang Tiểu Tuyết đi.

Ai dám ngăn cản, hắn không ngại khiến thời gian còn lại của người này phải trải qua trên giường.

Sắc mặt thái thượng trưởng lão hơi khó coi, đôi mắt như bảo đao rút ra khỏi vỏ, chớp lóe sắc bén.

Không nói Mạc Phàm là tiểu tử chưa đủ 20 tuổi, người Đông Hải từng làm hoàng đế vài ngày cũng phải vô cùng cung kính với ông ta, vậy mà Mạc Phàm dám nói chuyện với ông ta như vậy.

Xem ra Bạch gia im lặng lâu như vậy, nên không có người biết uy danh của Bạch gia, vì thế mà một tên tiểu tử cũng dám bắt nạt trên đầu Bạch gia.

- Tiểu tử, cậu không phải người có lá gan lớn nhất tôi từng gặp trong trăm năm qua, nhưng trong số người trẻ tuổi, lá gan của cậu là lớn nhất, nhưng lá gan lớn cũng vô dụng, lão phu muốn nhìn xem hôm nay cậu dẫn Tiểu Tuyết đi thế nào.

Thái thượng trưởng lão gõ mạnh trượng gỗ xuống đất, trầm giọng nói.

Rõ ràng chỉ là một cây trượng gỗ, đá lát trên mặt đất trực tiếp bị đục nát, vết rạn như mạng nhện lan ra, trượng gỗ không đâm vào trong đất quá nhiều.

Đôi mắt sáng ngời có thần của thái thượng trưởng lão lập tức biến thành màu trắng, chớp loé quỷ dị.

Xung quanh trở nên sáng lên, tựa như có hai đạo thiểm điện xuất hiện trong bí cảnh.

Thái thượng trưởng lão còn chưa ra tay, tay Tiểu Tuyết nắm chặt lại.

Cô không hi vọng nhìn thấy Mạc Phàm ra tay với Bạch gia, nhưng xem ra chuyện này không thể tránh khỏi.

Mạc Phàm cảm nhận được khẩn trương của Tiểu Tuyết, khóe miệng hơi nhếch lên, cười nhạt...

- Yên tâm đi, anh đồng ý với em, anh sẽ không giết người nhà của em, anh sẽ dẫn em rời khỏi nơi này.

Hắn vừa nói ra những lời này, không ít người Bạch gia nở nụ cười.

Ở đây Bạch gia bọn họ có hơn 8 cao thủ Tiên Thiên, những người khác không phải người bình thường có thể đối phó.

Nơi này lại là bí cảnh của Bạch gia, Mạc Phàm không chỉ rơi vào trong bẫy của Bạch gia bọn hoi, còn bị nhiều cao thủ vây quanh như thế.

Mạc Phàm muốn không giết bọn họ trong tình huống này, dẫn Tiểu Tuyết rời đi, thật sự không biết Mạc Phàm lấy đâu ra tự tin.

Cho dù là hai cao thủ tuyệt thế Vạn Thiên Tuyệt, Lâm Thiên Nam cũng không nhất định dám nói không giết một người, dẫn người Bạch gia bọn họ đi được, Mạc Phàm có tư cách gì nói những lời này.

- Có phải tiểu tử này bị dọa choáng váng rồi không?

Có người cười hỏi.

Thái thượng trưởng lão cũng không tức giận, hơi nhếch miệng lên cười to.

- Người Bạch gia, giao tất cả phụ nữ Bạch gia ra đây, tôi sẽ tha chết cho các người.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả SS Hà Thần.
Bạn có thể đọc truyện Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (full) Chương 790 Nhưng những người này lại tự tìm khổ ăn. được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close