Bỗng nhiên mắt người đàn ông gầy khô nheo lại, lấy một ngọc phù ra, tay dùng lực.
“Bùm!” Ngọc phù bùng nổ ra.
- Không phải cậu muốn cứu những đứa bé này sao, nhìn xem cậu có thể cứu mấy người?
Người đàn ông gầy khô cười âm hiểm nói.
Ngọc phù vỡ nát, từng đạo hắc khí lan tràn ra từ huyết quản mấy đứa bé đến toàn thân.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế truyền từ miệng bọn họ ra.
- Cứu tôi, cứu tôi…
Đám đứa bé vừa rồi còn không sao, bây giờ đều nằm trên đất lăn lộn, giống như rất thống khổ.
Còn có chất lỏng màu đen chảy từ mắt, tai, miệng mũi không ít đứa bé ra, nhìn vô cùng khủng bố.
- Quỷ Độc?
Mạc Phàm nheo mắt lại, ánh mắt phát lạnh.
- Tiểu tử, cậu biết nhiều thật, loại độc này có thể biến một người thành hắc thủy chỉ trong vài phút, cậu nhanh cứu bọn họ đi, tôi đi trước.
Người đàn ông gầy khô vừa lùi về sau vừa nói.
Chắc chắn ông ta không đánh lại được Mạc Phàm, trốn cũng như vậy.
Nhưng nếu có vài thứ kéo dài thời gian, vậy thì khác rồi, cho nên chỉ có thể để mấy đứa bé đáng thương này ấm ức rồi.
Mạc Phàm muốn bắt ông ta, nhất định phải từ bỏ mạng mấy đứa bé.
Ông ta dám đánh cược, Mạc Phàm sẽ không thấy chết mà không cứu, để tới bắt ông ta.
Mạc Phàm nhíu mày, hắn còn chưa ra tay, nữ cảnh sát nắm lấy tay hắn.
- Nhanh cứu những đứa bé đó.
Tuy cô không biết Quỷ Độc là gì, nhưng chỉ vài phút đã hóa thành hắc thủy, những đứa bé này chỉ càng chết nhanh hơn, không cứu thì không kịp rồi, sau đó bắt người đàn ông gầy khô cũng được.
Người đàn ông gầy khô nhíu mày, liếc mắt nhìn nữ cảnh sát đầy cảm kích, tựa như nhìn thấy cứu tinh.
Có nữ cảnh sát ngực to não nhỏ này, ông ta an toàn hơn nhiều.
Ông ta cũng không lơ là, trên tay còn lại, cuối cùng pháp ấn chuẩn bị đã lâu hoàn thành rồi, một đồ án phức tạp ngoài tròn trong vuông xuất hiện trong lòng bàn tay ông ta.
- Tiểu Lưu, cô muốn đi cùng tôi không?
Người đàn ông gầy khô cười nham hiểm, nói với mỹ nữ mặc trang phục công sở bị dọa sợ ở phía sau.
Mỹ nữ mặc trang phục công sở cố nặn ra nụ cười vui vẻ, vội vàng gật đầu.
- Hoàng đại sư, nhanh dẫn tôi đi cùng với, tôi biết hết tất cả mọi tư thế.
ề ổ ể ế ầ ắ ắMạc Phàm không nhiều tuổi, nhưng có thể khiến Hoàng đại sư cúi đầu, chắc chắn thực lực trên Hoàng đại sư.
Nếu không nhân cơ hội này rời đi, chắc chắn sẽ không đi được, cô ta không muốn bị bắt.
- Ha ha, tôi sẽ lập tức mang cô đi, tư thế thì không cần rồi.
- Cái gì?
Trong mắt mỹ nữ mặc trang phục công sở lóe lên nghi ngờ, không đợi cô ta suy nghĩ cẩn thận là tình huống gì.
Trong mắt người đàn ông gầy khô lóe lên tàn nhẫn, phù văn không do dự khắc lên cái trán trắng nõn của mỹ nữ mặc trang phục công sở.
Cùng lúc đó, người đàn ông gầy khô khẽ quát:
- Lấy người làm tế, lấy ấn làm dẫn, mở cửa quỷ đạo.
Ông ta vừa nói xong, pháp ấn phức tạp bơi từ trán mỹ nữ mặc trang phục công sở ra khắp người.
Sắc mặt mỹ nữ mặc trang phục công sở lập tức thay đổi, đây không phải ngày đầu tiên cô ta quen người đàn ông gầy khô kia, sao không biết đây là thứ gì?
Lần trước bọn họ bị cảnh sát mai phục, Hoàng đại sư dựa vào pháp thuật này dẫn cô ta chạy trốn.
Điều kiện sử dụng pháp thuật này là đồ đệ cuối cùng của Hoàng đại sư mất đi, bây giờ pháp thuật này lại sử dụng trên người cô ta.
Tiếng thét chói tai khiến màng tai người ta đau nhức vang lên, ở rất xa cũng nghe thấy được.
Âm thanh này vang lên không lâu, pháp ấn trên trán mỹ nữ mặc trang phục công sở biến thành to như một người.
“Bùm!” Cơ thể mỹ nữ mặc trang phục công sở mở ra, biến thành thứ gì đó máu me nhầy nhụa bám lên trên phù văn, hồng quang nhàn nhạt sáng lên trên đó.
Sau đó hắc khí cuồn cuộn tỏa ra từ trong phù văn, bao phủ phù văn bên trong, giống như một cánh cổng.
- Tiểu tử, tôi đi trước một bước, chúng ta còn gặp lại.
Người đàn ông gầy khô bước một chân lên quỷ đạo bao phủ bởi hắc khí, nghiêng đầu sang một bên, trên mặt đều là vẻ đăm chiêu, mỉm cười nói.
Từ trước đến nay ông ta đều có thù tất báo, tiểu tử này khiến ông ta chật vật như vậy, ông ta không phải đối thủ của Mạc Phàm, nhưng nhất định sẽ dùng quỷ thuật khiến tiểu tử này nhà tan cửa nát, nếu không người khác sẽ nghĩ Quỷ Độc dễ bắt nạt.
- Ông chuẩn bị một lúc lâu, vì mở quỷ môn này sao?
Mạc Phàm nhìn đại môn màu đen kia, thất vọng hỏi.
Hành động mờ ám của người đàn ông gầy khô này đều nằm trong cảm ứng của hắn, nhưng hắn không ngờ người này độc ác như thế, dùng người của mình hiến tế mở quỷ môn.
Quỷ Tu và Âm Dương Sư đều có bản lĩnh mở quỷ môn, thông qua quỷ môn có thể hành tẩu với quỷ ở nhân gian.
Có đôi khi bản lĩnh này cũng dùng để chạy trốn, chỉ cần cố định dấu hiệu ở một điểm, thì có thể thông qua quỷ môn thực hiện xuyên qua không gian trong cự ly ngắn, rất khó ngăn cản.
Dù sao sau khi xuyên qua ở cự ly ngắn, muốn tìm được người kia không khác gì mò kim đáy biển.
Nhưng người này dùng với lầm người rồi, người này không nên dây vào hắn, lại càng không nên làm một số chuyện không nên làm trước mặt hắn.
- Không sai, cậu nghĩ tôi mang theo một người đê tiện theo làm gì, đương nhiên là vì tác dụng chạy trốn, tiểu tử, cậu muốn bắt tôi sao, tôi cho cậu 3 giây, cậu không đến bắt tôi, tôi sẽ đi đó, đến lúc đó cậu muốn bắt cũng không bắt được.
Người đàn ông gầy khô cười âm hiểm nói.
Nhân bất vi kỳ, ông ta không biết thì không đúng.
Ông ta không có một chút áy náy vì giết mỹ nữ mặc trang phục công sở, trái lại còn hơi đắc ý.
- Ông…
Sắc mặt nữ cảnh sát trắng bệch, trong mắt đầy lửa giận.
Người đàn ông này vì chạy trốn, không chỉ ra tay với một đám người, còn giết trợ thủ của ông ta, dùng cầm thú để hình dung người đàn ông này đúng là vũ nhục hai chữ “Cầm thú”, quả thực người này còn không bằng cầm thú.
- Ông nghĩ mình thoát được sao?
Mạc Phàm nhướn mày, lạnh lùng nói.
- Chuyện này...