Chương 26:Thử thách Hầm ngục giả lập (3)
“Chắc các cậu đều biết Lửa tí hon là loại quái vật gì rồi.”
Lửa tí hon loại quái nguyên tố hạ đẳng cấp 2. Nó được đặt tên là Lửa tí hon vì nhìn giống như lửa ma trơi nhỏ, nhưng nhìn kỹ là sẽ thấy được thật ra chúng là thằn lằn. Thường thì nó chỉ lớn bằng trán của người trưởng thành. Chúng trông như đám lửa vì cả người được bao bọc trong lớp màng chắn hình bầu dục.
“Chúng ta phải xử đám Lửa tí hon trước.”
Lửa tí hon chỉ tấn công bằng cầu lửa, nhưng vì lớp màng chắn cứng cáp và việc đi theo nhóm nên nếu không có kinh nghiệm chiến đấu phong phú thì sẽ rất khó đối phó.
“Nhưng trong lúc đó thì ai sẽ dụ đám Kỳ nhông đi?”
“Để tớ làm cho.”
Hazuki giơ tay xung phong.
“Tớ chạy khá nhanh đấy. Thậm chí còn đứng hạng 5 tốc độ luôn.”
“Perfect.”
Từ lúc mới gặp đến giờ, đây là lần đầu Jayden dùng tiếng Anh. Yoo Yeonha nhỏ nhẹ nói.
“Lửa tí hon chậm hơn đám Kỳ nhông lửa nhiều, nên cậu chỉ cần lo kéo Kỳ nhông là được.”
“Được, cứ để tớ lo.”
Hazuki giãn gân cốt rồi la to “Tớ lên đây-!” và xông lên trước. Trong nháy mắt đến gần đám quái, cô vung rìu lên và hô lên đầy chiến ý. Đám Kỳ nhông bị chọc giận bắt đầu lạch bạch chạy theo sau Hazuki.
Lợi dụng cơ hội này, Jayden xông vào hàng quái.
“Hấp!”
Cậu vung kiếm lên, mạnh mẽ va chạm với vòng phòng hộ của Lửa tí hon . Ánh sáng bắn ra từ chỗ lửa và ma pháp va chạm. Chỉ với một kiếm, Jayden đã tạo ra một vết nứt trên màng chắn của Lửa tí hon . Cùng lúc, một mũi tên ma pháp vọt vào, đâm ngay chỗ vết nứt. Dưới sự hợp công của Jayden và Kim Jingyu, màng chắn của Lửa tí hon dễ dàng nát vụn, và Jayden không chút do dự chém chết con thằn lằn bên trong.
Một sự kết hợp hoàn hảo, nhưng vẫn còn rất nhiều kẻ thù.
Jayden xoay đầu sang hướng khác. Ngay tức khắc, một sợi roi bắn vọt qua vai cậu và trói 3 con Lửa tí hon lại với nhau, biến chúng thành mục tiêu kế tiếp cho Jayden. Jayden nhanh chóng xông đến chỗ những con Lửa tí hon bị trói.
Tôi cũng bắt đầu tấn công. Tôi không cần phải chạy vòng quanh như những người khác, rất đơn giản lại tao nhã. Sau khi tìm được một con Lửa tí hon đánh lẻ, tôi kéo cò 4 lần. Bốn viên đạn bay về phía con Lửa tí hon theo đường thẳng.
Viên thứ nhất đập vào màng chắn và nổ tung.
Màng chắn vẫn còn nguyên vẹn, nhưng ngay sau đó, viên thứ 2 đập vào cùng chỗ với viên thứ nhất. Màng chắn rung động mãnh liệt nhưng vẫn còn.
Tiếp theo là viên thứ 3. Giống như viên thứ 2, nó lại đâm vào cùng chỗ. Lá chắn cuối cùng cũng bể vụn.
Lúc màng chắn biến mất thì con thằn lằn bên trong cũng bị bắn chết ở viên thứ 4.
“…Cá..i?”
Bên cạnh tôi vang lên một tiếng kinh thán. Nó phát ra từ Kim Jingyu, người cùng là xạ thủ.
Chắc là những gì tôi làm khiến cậu ta bị sốc lắm.
Không khó khăn giống các cung thủ vừa phải tạo mũi tên ma pháp, còn phải gắng sức kéo cung, tôi chỉ cần kéo cò 4 lần để giết một con Lửa tí hon .
“Súng rất khuyết thiếu lực tấn công, nhưng đổi lại thì nó lại giảm thiểu độ giật và thời gian trì hoãn giữa các phát bắn.”
Tôi khoác lác trong lúc xoay vòng khẩu súng, nhưng thực tế thì việc đó chỉ hữu dụng với quái hạ đẳng như Lửa tí hon . Thậm chí trong đó còn có may mắn góp phần vào.
“…”
“Tập trung kìa, tập trung kìa.”
Nhìn khuôn mặt chết lặng của Kim Jingyu, tôi chỉ về phía mấy con Lửa tí hon khác. Đúng lúc đó Yoo Yeonha quất roi về phía chúng. Roi của cô ấy biến dài kì quái và quét khắp mặt đất. Tôi cảm nhận được một tia điện nhỏ từ sợi roi. Đó là Gift của Yoo Yeonha. Có vẻ cô ấy đã tiến sát đến cánh cửa của sự khai sáng.
Nén lại cảm giác ấn tượng sang một bên, giờ tôi phải tìm một con Lửa tí hon làm mục tiêu kế đã.
Nhưng hiện trận đấu đã lên đến đỉnh điểm, đám Lửa tí hon trở nên kích động hơn. Vì thế giết chúng còn khó hơn cả trước. Tất nhiên là cũng không hẳn là khó. Dù tốn đến 6 viên đạn vẫn không phá vỡ được màng chắn, nhưng may là viên thứ 7 vừa đúng lúc chạm trúng lõi ma pháp của nó, giết nó bằng một viên đạn.
Dù thế nào thì lúc tôi giết xong 3 con Lửa tí hon thì trận đấu cũng gần xong. Xử lý xong đám Lửa tí hon , chúng tôi cùng tấn công 4 con Kỳ nhông bị Hazuki dụ đi khi chúng đã lực bất tòn tâm.
Cũng dễ hiểu sao Kỳ nhông lại là quái trung-hạ đẳng. Hơi thở lửa của chúng có mạnh thì chỉ trói đuôi lại là chúng không dùng được nữa.
“Phù, xong trận. Nhờ Yeonha-ssi mà tớ giết được 6 con lận.”
“…Vậy tốt quá. Cùng đếm nào.”
Chúng tôi đi đến chỗ con rối mana kiểm tra số lượng.
1, 2, 3… 15.
Chúng tôi đã giết hết rồi.
“Giờ đi tiếp hay sao?”
Trong lúc Jayden cười nói, một vệt sáng lóe lên từ xa.
Theo bản năng, tôi nhìn qua chỗ tia sáng. Trong khoảnh khắc, đầu óc tôi như trống rỗng. Một con Kỳ nhông đang khè lửa. Hơi lửa to như cái cột đình bay về phía chúng tôi. Nó nóng đến nỗi làm tan chảy cả mặt đất.
Tôi nghe được tiếng báo động trong đầu. Đây là tấn công trực diện. Không có cách nào né được. Nếu mà trúng phải thì tôi chết chắc. Nếu muốn sống thì phải chặn nó lại.
Nhưng phải làm thế nào đây?
Tôi ngay lập tức nghĩ đến ma pháp trong Thánh ấn.
Nếu tôi tạo ra được màng chắn nước như màn chắn lửa của Lửa tí hon thì tôi sẽ chặn được.
…Thánh ấn trên cánh tay tôi lóe lên ánh sáng xanh và khiến bắp tay tôi đau nhói. Theo ý nguyện của tôi, ma pháp tràn ra ngoài.
Ngay sau đó, hơi lửa như cơn hồng thủy quét qua chỗ chúng tôi.
Xèoooooooooo—
Lượng lớn hơi nước tràn ra từ chỗ va chạm giữa nước và lửa. Hơi nóng che phủ xung quanh như sương mù, khóa hết tầm nhìn của mọi người. Hơi lửa phá tan lớp màng chắn tôi tạo ra.
Cả nhóm như chết lặng. Một giọng nói tông trầm nói lên suy nghĩ của mọi người.
“…K-Không đùa được đâu.”
Là Jayden. Khuôn mặt cậu tràn đầy sợ hãi như thể sắp bị đột kích.
“Đòn vừa rồi mà trúng thì chắc chúng ta chết cả đám quá?”
‘Ờ, cả đám sẽ bị nướng chín luôn.’ Đầu nghĩ thế, còn cả người tôi thì đổ sụp xuống đất. Chân tôi không còn chút lực nào. Cả người thì đau nhức. Nhờ đám hơi nước dày đặc mà mọi người không thấy tình trạng tệ hại của tôi.
“Nè, thằng xạ thủ. Con Kỳ nhông còn sống, nhưng tụi tui không thấy đường. Mau chỉ đường cho chứ không tớ nổ tim luôn quá.”
Jayden lên tiếng. Giọng cậu ta run lên vì sợ. Tôi cố bình tĩnh lại.
‘Bình tĩnh, Kim Hajin. Nó cũng không thấy chúng ta. Chỉ cần giết nó trước khi hơi nước tan đi là được.’
“Nhìn theo đường đạn.”
Tôi nâng súng lên.
Thay vì nói bằng miệng thì cứ chỉ ra chỗ còn tốt hơn.
“Tớ bắn đây.”
Tôi kéo cò. Viên đạn bay về phía con Kỳ nhông, kéo theo đường đạn màu xanh. Dù đạn bắn chỉ chưa tới một giây, nhưng đường đạn thì sẽ lưu lại trong không khí lâu hơn. Mọi người lập tức dồn hết ma pháp tấn công theo đường đạn.
Con Kỳ nhông chết không kịp ngáp. Ma pháp của nó hầu như đã dùng hết trong đợt tấn công vừa rồi.
Cùng lúc, tôi nghe âm thanh kim loại cắt xuyên da thịt.
“…Khoan, này là máu hả?”
Jayden lẩm bẩm đầy ngạc nhiên. Theo lời cậu, từng dòng máu tươi sền sệt trào ra từ vết chém.
“Con rối lại có máu? Không thể nào.”
“Vậy chứ đây là cái gì? Nhớp nháp hết cỡ. Cả đợt tấn công vừa rồi nữa? Là hơi lửa thật. Tớ còn không động đến mà da đã như phải bỏng rồi.”
Con rối thường thấp hơn 2 đẳng so với quái được mô phỏng. Con rối dùng trong huấn luyện sẽ gửi dữ liệu về lượng tấn công nhận được cho các nhà khoa học của Cube. Họ sẽ tính toán lượng tấn công trên quái thật và cho ra kết quả.
“Bình tĩnh đi.”
“Cậu bảo sao mà bình tĩnh được…Ừ, cậu nói đúng.”
Jayden đang chuẩn bị nổi trận lôi đình thì bình tĩnh lại ngay khi đối mặt với Yoo Yeonha.
“Cũng đâu ai nói là chuyện này không thể xảy ra đâu. Nó là kỳ nhông mà. Cũng có thể nó là kỳ nhông bình thường, sau đó lại tiến hóa thành quái vật. Dù chúng ta có đi vào hầm ngục nhân tạo chăng nữa thì nó vẫn là hầm ngục.”
“…”
Theo giọng nói bình tĩnh của Yoo Yeonha, Jayden dần im lặng. Cậu cố hít thở đều để bình tĩnh lại. Yoo Yeonha vẫn luôn thế, nhưng Jayden cũng khá bình tĩnh so với các học viên bình thường.
Trong lúc đó, hơi nước dần tan đi.
Mọi người đều phủ sương từ hơi nước.
“Cậu ổn không?”
Yoo Yeonha hỏi tôi, chắc vì tôi là người gánh trực tiếp hơi lửa.
May mắn của tôi là 9.1, chắc thế nên nó mới bay thẳng về phía tôi? Thế giới này đang bảo tôi phải kiếm thêm nhiều SP à? Hay vì tôi là người duy nhất chặn được?
Giờ nghĩ lại, Yoo Yeonha mà chết thì sẽ gây ra tai ương ngập đầu mất.
“Tớ ổn.”
Hiện tại thì vẫn ổn.
“…À phải. Vừa rồi là chuyện quái gì thế?”
Thế nhưng, Jayden lại tới gây chuyện.
“Gì cơ?”
“Tôi đã nói từ đầu là ai có thuộc tính nước thì bước ra rồi mà.”
“Tôi chả hiểu cậu nói gì cả.”
“Bớt giả ngu đi. Không thế thì cậu chặn hơi lửa lại kiểu gì? Nguyên đám hơi nước vừa rồi là do lửa gặp nước còn gì?”
“Xạ thủ thường mang theo 1 hay 2 màng chắn để tự vệ.”
“…Nà ní?”
Ma pháp trong Thánh ấn đã tạo ra màng chắn thuộc tính nước theo ý tôi. Màng chắn này cũng dùng để chặn đòn tấn công từ Kỳ Nhông nên giờ tôi chả còn tí ma pháp nào.
…Nhưng đây không phải chuyện tôi có thể nói với người khác.
“Thằng đuỹ này…”
“Yên lặng. Chúng ta rời khỏi đây trước đã. Chuyện vừa xảy ra…Tớ tin rằng trường sẽ xét thêm điểm cho chúng ta.”
Yoo Yeonha vừa nhìn xác kỳ nhông vừa nói.
**
Yoo Yeonha vừa đi vừa trộm nhìn lại người phía sau.
Cậu con trai mang bộ dạng ngốc nghếch đang vuốt ngược tóc lên. Mồ hôi chảy ra theo kẽ tóc. Nếu để Shin Jonghak làm thì sẽ rất ngầu, nhưng cậu ta làm thì trông bẩn bẩn.
Dù thế nào thì Yoo Yeonha cũng không thể đè nén cảm giác kỳ quái trong lòng.
Thứ chặn lại hơi lửa của Kỳ nhông chắc chắn là ma pháp thuộc tính nước. Nhưng lại có một học viên ngoài Shin Jonghak và Kim Suho sử dụng được ma pháp thuộc tính sao?
Yoo Yeonha không thể ngừng nhớ tới lời nói của Chae Nayun về chuyện Kim Hajin đang che giấu thực lực.
Kim Hajin có giải thích là cậu ta có lá chắn ma pháp.
Đúng là có loại lá chắn ma pháp như thế thật. Nó là một trong số những loại trang bị phòng thủ mà xạ thủ thường dùng.
Tên thường gọi là giáp vải. Nhìn nó giống hệt quần áo thường nhưng có thể phát ra ma pháp khi người mặc gặp nguy hiểm.
Yoo Yeonha từng nghĩ tới khả năng Jin Sechan đưa giáp vải cho cậu ta mà không nói với cô. Nhưng đó là chuyện không thể nào.
Dù Kỳ nhông chỉ là quái trung-hạ đẳng thì vật phẩm chặn được đòn tấn công của nó cũng tốn ít nhất 40 triệu won. Đây không phải là khoản chi tiêu mà Jin Sechan có thể xử lý. Chưa kể là anh còn không có lý do gì để làm thế.
Nếu thế thì chỉ còn 2 khả năng.
Hoặc những gì Chae Nayun nói là đúng, hoặc Kim Hajin quá lo xa nên tự chuẩn bị giáp vải trước đó.
Yoo Yeonha thấy khả năng trước cao hơn. Nếu thế thì việc Kim Hajin biết được điểm yếu của Bạo chúa vùng núi cũng hợp lý hơn.
Chỉ câu hỏi là sao cậu ta lại che giấu thực lực.
Đó là chuyện cô không hiểu được.
Sao phải thế...
"Chúng ta đến nơi rồi."
Ngay lúc đó, giọng Kim Hajin vang lên. Yoo Yeonha giật mình khỏi những suy nghĩ sâu xa.
"G-Gì ở đây cơ? Có cái gì đâu."
"Gần tới rồi. Trùm hầm ngục ở phía trước cùng một đội khác."
"Ơ, thật à?"
"Ừ, nhanh lên. Có vẻ họ đang gặp rắc rối."
Kim Hajin nhanh chân dẫn đầu.
Yoo Yeonha bước theo cậu mà trong lòng đầy nghi hoặc.