Chương 58: Đổi thay
Kí túc xá 4, căn hộ áp mái.
Chae Nayun đang nằm trên chiếc giường rộng lớn mà trống trải.
Hôm nay là Chủ Nhật, và mai sẽ lại phải đi học.
“Haa…”
Chae Nayun thở một hơi dài.
Nghĩ đến ngày mai, cô lại sợ. Kết quả vụ cá cược giữa cô và Kim Hajin chắc hẳn đã được đồn ầm lên rồi, ai cũng sẽ biết cô hoàn toàn bị áp đảo. Vài người sẽ thấy vui, nhưng vài người khác sẽ lo lắng. Chae Nayun hi vọng những người ta sẽ cười trên nỗi đau của cô hơn là hướng sự lo lắng và cảm thông đến cô.
Nhưng điều cô lo nhất là Kim Hajin.
"Hút thuốc…"
Chae Nayun nhớ lại cuộc nói chuyện của cô và Kim Hajin ở Na Uy. Cậu ấy đã lẩm bẩm rằng mình đã bỏ hút thuốc. Lúc đầu cô nghĩ cậu ấy chỉ đang cố làm ngầu, nhưng giờ khi đã nghe điều Yoo Yeonha nói, cô buộc phải tin rằng cậu có lý do chính đáng để làm vậy. Khi mà không có ai để dựa dẫm sẻ chia, cậu ấy phải nhờ vào một thứ khác để làm vơi đi nỗi đau…
Chae Nayun nằm trên giường, cảm thấy trống rỗng.
Không khó để thấy được những vụ chế diễu mà Kim Hajin phải chịu. Đám tay sai của Shin Jonghak đã đăng bài lên các diễn đàn công khai và comment về cuộc sống trên mạng xã hội của cậu. Chae Nayun đọc qua tất cả. Đúng như Yoo Yeonha nói, cô khó lòng đọc hết thảy chúng mà không cau mày lấy một lần..
Cảm xúc xấu hổ, tự trách và hối hận rối bời trong lòng cô.
Thay đổi vũ khí và chức nghiệp.
Giờ nghĩ về nó, Kim Hajin đã trải qua việc này trước tiên.
Cô đọc thấy rằng Kim Hajin ban đầu là một kiếm sĩ. Mặc dù vậy, cậu đã từ bỏ thanh kiếm. Rất có thể, đó là vì cậu nhận ra Gift của mình không hợp với kiếm.
Từ bỏ tất cả mọi công sức từ xưa đến giờ, lựa chọn một vũ khí không chính thống như súng… Chae Nayun không thể biết cậu đã cảm thấy như thế nào.
Chae Nayun thò tay xuống gầm giường. Cô lấy ra một chiếc vali khá to. Cô đứng dậy khỏi giường, rồi mở nó ra. Ngay lập tức, những ký ức quý giá của cô lại trỗi dậy.
Bên trong vali là hàng trăm bức ảnh. Chúng là thứ cô đã chôn vùi sâu trong tim để tránh bị tổn thương, nhưng mỗi bức ảnh là thứ cô không bao giờ có thể quên, vì trong đó hiện hữu những người mà cô yêu thương nhất.
Mẹ và anh trai cô. Trong mỗi bức ảnh, họ đang vui vẻ tươi cười cùng Chae Nayun. Chae Nayun khi còn nhỏ trông rất hạnh phúc, đến nỗi cô đã khóc khi nhìn vào bản thân trẻ thơ của mình.
"Huup."
Chae Nayun cầm nước mắt. Rồi cô nhặt lấy thanh kiếm ngắn đặt trong vali lên.
Cây kiếm chỉ dài khoảng một mét, nhưng vì đã được yểm một ma thuật đặc biệt, nó sẽ dài ra khi ta rót ma lực vào. Theo cô nhớ chiều dài tối đa là khoảng 4 mét. Yoo Sihyuk đã tặng cô thanh kiếm thần bí này khoảng tám năm trước.
Lần đầu tiên sau một thời gian dài, Chae Nayun cầm thanh kiếm trên tay. Mặc dù trông giống như một món đồ chơi dễ thương, nhưng khi cô còn nhỏ, cô coi nó là một vũ khí chết người nặng hơn cả thế giới.
"Kỉ lục của mình là gì nhỉ? Mình nghĩ sức kiểm soát ma lực của mình hồi 8 tuổi rất tốt, nhưng mình nhớ là đã kéo dài được đến 2 mét…"
Chae Nayun rót ma lực vào thanh kiếm. Lưỡi kiếm dài ra, chạm đến cả trần nhà.
"Wow… Mình đã mạnh lên nhiều."
Nhận ra điều hiển nhiên đó, Chae Nayun nhìn chằm chằm vào cây kiếm một hồi lâu. Sau đó, giống như cách mà trước kia thầy cô đã dạy, cô bao phủ thanh kiếm bằng sức mạnh ma thuật. Ma lực màu lam của cô ấy bao phủ quanh lưỡi kiếm.
Jiiing.
Thanh kiếm cộng hưởng với sức mạnh ma thuật của cô, phát ra kiếm khí.
“….”
Chae Nayun tựa trán vào thanh kiếm. Sau đó, nhắm mắt lại. Cảm giác lạnh lẻo của kim loại và tiếng vang của ma thuật, Chae Nayun khắc sâu vào tim cái cảm giác hiện tại trong lòng cô.
**
Chủ nhật. Tôi được mời lên ăn miếng bánh uống miếng nước với giảng viên Cube. Nguyên nhân là vì Gift Đặc Biệt. Tin đồn tôi đã đánh bại Chae Nayun và đạt đến mốc 900 mét đã lan rộng khắp Cube.
Họ hỏi liệu tin đồn này có đúng không. Sau khi suy nghĩ một chút, tôi gật đầu. Sau đó, họ hỏi liệu tôi có muốn công bố thông tin này hay muốn giữ bí mật .
Tôi chọn giữ bí mật. Thực ra, dù tôi có chọn gì đi nữa thì mọi việc cũng sẽ bị lộ thôi. Chỉ có điều, nếu chọn giữ bí mật thì tôi sẽ trở thành một loại hàng hóa. Nếu ai đó muốn biết thông tin về tôi, họ sẽ phải mua nó từ Cube. Tất nhiên, vì tin đồn đã lan rộng, họ chỉ trả tiền để xác nhận sự thật thôi.
Khi mọi chuyện xong xuôi, tôi rời tòa nhà hành chính. Vì hai tuần nữa thi cuối kì rồi nên gần như chẳng có ai ở quanh đây. Mọi người hẳn đang học trong thư viện hoặc tập luyện trong Trung Tâm Thể Hình.
Tuy nhiên, tôi quay trở lại ký túc xá của mình.
Bước qua cánh cửa quen thuộc, tôi ngồi xuống ghế và mở laptop ra.
Có rất nhiều thứ tôi cần chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.
[Lều tự động]
[Sườn lợn]
[Ức gà]
[Chảo rán]
[Vỉ nướng xách tay]
…
…
Tôi cho tất cả các thiết bị cắm trại mà mình có thể nghĩ đến vào giỏ hàng. Tổng chi phí tốn hai triệu won, nhưng tôi mua ngay lập tức.
Giáo viên hướng dẫn sẽ kiểm tra túi của học viên trước kỳ thi để xem xem chúng tôi có mang vũ khí cá nhân hay thiết bị phòng thủ nào không. Tuy nhiên, họ lại cho phép mang những thứ như đống đồ tôi đã đặt mua. Nếu họ hỏi tại sao tôi mang chúng, tôi có thể bịa ra cả ngàn lý do. Đơn giản nhất là nói rằng tôi quá cảnh giác nên đã chuẩn bị mọi thứ.
[Đơn hàng của bạn đã thanh toán xong.]
Ngay sau khi thông báo xác nhận hiện lên, Park Soohyuk cũng gửi cho tôi một tin nhắn.
[Hajin, anh lập trang web của chúng ta rồi đó. Em được đề tên trong danh sách những người đầu tư.]
[wmw.shagency.com]
“Oh?”
Đó là trang web của công ty. Tôi lập tức ấn vào đường link.
「Ươm mầm niềm tin - Đại lý SH」
[Giới thiệu - Đại lý SH] [Danh sách Cổ đông] [Danh sách Thành viên Thợ săn]
Thiết kế hơi bị được đấy. Nhưng gì đây, thành viên thợ săn? Để đó làm màu thôi hả? Tôi khúc khích cười và click vào danh sách đó.
===
[Jamie King]
Ngày sinh: 08/03/1997
Có 5 năm kinh nghiệm làm thợ săn.
[Joshua]
Ngày sinh: 09/01/2005
Có 1 năm kinh nghiệm làm thợ săn.
===
“Oh, thật sự có thành viên là thợ săn à?"
Không thể tin là anh ấy đã chiêu mộ được hai thợ săn. Tôi không biết họ là ai, nhưng quan trọng là họ đã gia nhập kìa.
Lần này, tôi click vào danh sách các cổ đông, và ngạc nhiên vl.
Tôi nghĩ tôi là người duy nhất, nhưng còn có một người khác nữa.
[Kim Hajin.]
[Yoo Yeonha.]
Cô nàng nhanh nhạy y như tôi nghĩ vậy.
Tôi cười, đóng laptop lại.
[Thế nào?]
[Đẹp đẽ và rõ ràng đấy, nhưng em nghĩ anh nên để tên của Yoo Yeonha lên trước tên em trong danh sách cổ đông.]
Yoo Yeonha thường rất để tâm đến mấy vấn đề như này, dù cổ không thể hiện ra ngoài.
[Vì sao chứ? Anh không để tâm lắm, nhưng tên em đứng trước là đúng rồi còn gì? Xếp theo tên hay theo thời gian gia nhập đều thế.]
[Không, cứ làm như em bảo đi.]
Nếu để mặc chuyện này thì trong tương lai các mối đầu tư mà anh ấy kiếm được sẽ giảm đi nhiều mất.
**
Hôm sau.
“Huu.”
Đứng trước cửa lớp, tôi nín thở.
Tôi lo sốt vó lên về ngày hôm nay. Trận bắn cung có khoảng 70 khán giả, nên những gì xảy ra trong cuộc đấu tay đôi chắc chắn sẽ bị đồn ầm khắp nơi. Giờ đã bốn ngày trôi qua kể từ cuộc đấu, sẽ thật kỳ lạ nếu có ai chưa biết tin.
Thế nên tôi hơi ngại khi phải đi vào lớp, nhưng tôi vẫn mở cửa và bước vào.
Mọi ánh nhìn lập tức hướng về phía tôi. Tôi có thể nghe thấy thì thầm bàn tán. Phớt lờ bất cứ điều gì họ đang nói, tôi tiến đến chỗ ngồi quen thuộc của mình và đặt mông xuống. Chae Nayun vẫn chưa đến lớp.
“…?”
Tôi tưởng cô ấy chưa đến lớp, nhưng tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc nên quay sang nhìn.
Ở đằng kia, tôi nhìn thấy một Chae Nayun khác với mọi khi. Mái tóc nâu dài tới ngực giờ đã bị cắt ngắn đến ngang vai.
Chae Nayun cùng Yoo Yeonha đang thì thầm to nhỏ.
"…Kiểu tóc ngắn này là sao đây? Nhìn hợp với cậu lắm."
"Chỉ là tóc thôi mà. Cắt đi thì đỡ nóng bức hơn chứ. Cậu cũng nên cắt tóc đi là vừa."
"Mình thích kiểu tóc này… Mà nè, cậu không cắt tóc vì thua vụ cá cược đấy chứ?"
"Mình cắt vì thấy nóng thôi. Mà mình làm sao có thể chiến thắng mãi được. Trông mình giống một người hay mắc kẹt trong quá khứ à?"
Ngoại trừ mái tóc bị cắt ngắn, cô ấy chẳng thay đổi gì cả.
Nhưng ngay lúc đó, Chae Nayun vươn vai và quay đầu qua một bên. Vì cảm thấy như cô ấy đang nhìn tôi, tôi nhanh chóng vùi mặt xuống bàn.
**
Chae Nayun giả vờ vươn vai và lén nhìn Kim Hajin. Cậu ấy chỉ vừa mới đến nhưng đã lao vào học rồi.
“Kuu~ Mệt quá đi."
Chae Nayun quay lại phía trước.
"Ồ phải rồi, cậu học hành gì chưa?"
Shin Jonghak, người đang ngồi cạnh Chae Nayun, chợt cất tiếng hỏi. Chae Nayun trả lời đơn giản.
"Cũng sương sương rồi."
Các lớp lý thuyết đóng vai trò rất nhỏ ở Cube. Khi xét đến tác động của các bài kiểm tra chiến đấu và viết đối với tổng điểm, tỉ lệ là 7 : 3. Vì các bài kiểm tra chiến đấu phản ánh tốt hơn xếp hạng của các học viên, những ai điểm cao nhất trong các bài kiểm tra chiến đấu cũng thường đạt được số điểm tương tự trong bài kiểm tra viết. Mà tất nhiên, cái gì cũng có ngoại lệ của nó.
"Sương sương? Vậy thì cậu sẽ lại rơi vào top 600 nhỉ, hahaha."
Thấy Chae Nayun giả vờ ổn nhưng sâu trong nước mắt là biển rộng, Shin Jonghak vô ý vô tứ giễu cợt cô.
“…”
Chae Nayun trừng mắt dữ dội nhìn Shin Jonghak. Cảm thấy ánh nhìn thù địch ấy, Shin Jonghak ngừng cười khúc khích và lúng túng lùi lại.
"À đúng rồi, đây là bài ghi về Phân tích Hiện tượng Lĩnh vực mà hôm qua cậu hỏi nè."
Kim Suho nhanh chóng đổi đề tài.
"Cảm ơn nhé. Mình sẽ copy ngay và luôn rồi trả lại."
"Đừng mong đợi nhiều quá nhé. Phân tích Hiện tượng Lĩnh vực là chủ đề khó đối với mọi người trừ Kim Ha…"
Kim Suho ngừng nói ngang xương khi nhận ra mình vừa lỡ nói ngu.
"Cậu nói đúng. Nó là chủ đề khó đối với mọi người trừ Kim Hajin. Ổn thôi mà. Không cần cẩn thận quá thể đáng đâu."
Chae Nayun lắc đầu và đặt quyển vở của Kim Suho trước mặt cô. Mặc dù Yoo Yeonha học giỏi hơn Kim Suho, nhưng cổ không đáng tin.
Thực ra, Yoo Yeonha có hai cuốn vở ghi vì cô ấy không muốn cho Chae Nayun mượn cuốn thật.
Drrrrk—
Giảng viên lớp lý thuyết bước vào.
"Nào, nào, im lặng. Các trò biết hai tuần nữa thi rồi, đúng không? Bài thi bao gồm những kiến thức từ đầu đến phần Phản ứng cực quang."
Lớp học ồn ào lập tức im lặng. Giáo sư đã giới hạn bài ôn tập trước khi bắt đầu lớp học ngày hôm nay. Chae Nayun mở cuốn sổ của mình ra và vớ lấy cây bút.
'Hôm nay mình sẽ học hành chăm chỉ. Mình phải chứng mình là mình đã thay đổi… nhưng mình hơi buồn ngủ… mình buồn ngủ là do lỗi của giáo viên…"
Khi cô choàng tỉnh từ cơn mơ, trên bảng đã ghi hàng đống kiến thức cô cần chép lại.
"Rồi, đây là một bài tính toán, phần ưa thích của các trò. Tôi hiểu vì sao một vài người trong các trò không hiểu mắc mớ gì mà mình phải học cái này. Nhưng một khi các trò bước ra thế giới ngoài kia và chập chững bước vào các hầm ngục, các em sẽ thấy biết ơn tôi liền. Nếu không muốn tương lai phải khóc ra máu thì tập trung vào."
Có vẻ như giáo sư đã giải thích xong các khái niệm và lý thuyết của buổi học ngày hôm nay, và thầy chuyển sang các bài tập mẫu. Chae Nayun bị đơ trong chốc lát.
"Tôi muốn một trò giải bài tập này cùng tôi. Xem nào…"
Giáo sư dừng lại một lúc và bắt đầu xem qua danh sách học viên. Chae Nayun thầm lo lắng, sợ nghe giáo sư gọi tên cô. Cô đã xấu hổ đến chết đi được vì thua vụ cá cược rồi. Dù thế nào cô cũng không muốn phải xấu hổ thêm lần nữa đâu.
"Ah. Trò Kim Hajin. Đứng lên."
May vãi, đó không phải là Chae Nayun.
Kim Hajin đứng dậy khỏi ghế và bước lên bục giảng trong ánh nhìn chằm chằm của mọi người. Cậu đặt chân lên bục giảng và nhận lấy một cây bút ba chiều từ giảng viên.
Rồi cậu giải bài tập đó mà không thèm ngơi tay. Các bước làm và phép tính của cậu đều hoàn hảo, và thậm chí cả cách cầm bút của cậu cũng không chê vào đâu được. Chae Nayun bàng hoàng nhìn chằm chằm vào các con số mà cậu viết ra. Sau đó, cô đột tỉnh cả người và bắt đầu chép lấy chép để.
"Tốt. Tốt lắm."
Giáo sư vỗ tay ngay khi Kim Hajin giải xong. Mọi người khác đang bận copy những gì cậu viết.
"Hoàn hảo. Quả không hổ danh là số 1 trên thế giới. Trò có thể ngồi xuống rồi. Tôi sẽ giải thích."
Số 1 trên thế giới? Kim Hajin nghiêng đầu bối rối, nhưng vẫn quay về chỗ ngồi mà không hỏi thêm câu nào.
"Tập trung lên đây nào. Đây là một bài giải hoàn hảo không chút sai sót."
Giảng viên kêu gọi sự chú ý của mọi người. Lần này, Chae Nayun cũng mở to mắt cố gắng tập trung nghe giảng.
**
Đêm thứ Hai, 10 giờ tối.
Tôi đến trường bắn ngay khi xong việc ở Trung Tâm Thể Hình. Tôi đã đến được tầng 10, nơi các mục tiêu biết tấn công người bắn, và bắt đầu luyện tập.
Nhưng trong khi luyện tập, tôi nghe thấy tiếng hét nhỏ không ngừng vọng qua tường.
Huap! Hiyaap! Một cái gì đó như thế. Tôi tò mò nhìn xuyên qua bức tường.
“…Hm?”
Trong phòng bắn cạnh tôi, Chae Nayun đang vung kiếm chống lại một hình nộm mà cô ấy kiếm được từ đâu đó.
Tập dùng kiếm trong khu tập bắn thì thật là lạ, nhưng tôi vẫn thấy vui.
Trong truyện gốc, Chae Nayun chỉ đổi sang dùng kiếm sau một năm tốt nghiệp từ Cube. Nguyên nhân là do vụ Tranh đoạt Cổ vật Thành Cát Tư Hãn xảy ra ở Mông Cổ. Ở đó, cô đụng độ tên Ma nhân đã giết mẹ mình nhưng không thể giết hắn bằng cung.
Nếu Chae Nayun bắt đầu mài giũa kiếm thuật từ bây giờ, khi tốt nghiệp, cô ấy có thể sẽ trở thành một con quái vật chỉ yếu hơn Kim Suho. Cảm thấy vui khoan khoái, tôi duỗi người rồi kết thúc buổi tập hôm nay.
Nhưng khi tôi rời phòng tập bắn, cửa phòng bên cạnh cũng mở ra. Từ bên trong, Chae Nayun bước ra khi đang lau mồ hôi. Tôi sững người lại, và Chae Nayun cũng vậy.
“…”
“…”
Thành thật mà nói, tôi cảm thấy tiếc về những điều tôi đã nói với Chae Nayun. Mặc dù tôi có ý tốt, chỉ muốn thúc đẩy cô ấy, tôi vẫn cho cô ấy tận hai cú đau điếng. Vì vậy, trước khi Chae Nayun lao đến tẩn tôi một trận, tôi đã mở miệng trước.
"…C-Cậu tập bắn cung xong rồi à?"
“Huh? Oh, uh, ừ.”
Chae Nayun lúng túng đáp lại.
"S-Sao hả, không được à?"
"Không, hãy cứ cố gắng đi."
Tôi muốn mau chóng kết thúc cuộc trò chuyện và rời đi, nhưng Chae Nayun cản tôi lại.
"Này."
“…”
Tôi sợ thót cả người, nhưng vẫn quay lại nhìn cô.
"Sao thế."
"Cậu, um… từng nói rằng cậu đã bỏ hút thuốc."
"…Gì cơ?"
Tôi thả lỏng người đầy nhẹ nhõm.
Quả thực, tôi đã nói như vậy trong chuyến du lịch Na Uy. Chính xác thì Chae Nayun đã nghe lén lời độc thoại của tôi.
"Đúng vậy."
"…Cậu bỏ hút kiểu gì thế?"
Nghe giống một câu hỏi lạc quẻ vl. Bộ cô ấy định gạ tôi hút một điếu thuốc tẩm độc hay gì?
"Cậu không cần phải biết đâu."
Đó không phải là một câu hỏi tôi có thể trả lời được, nên tôi kết thúc và rời đi.
Từ đằng sau, tôi cảm thấy ánh nhìn của Chae Nayun dán chặt vào mình.