Truyện Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full) : chương 1686: công pháp dung hợp (2)
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
-
Bông Lan
Chương 1686: Công pháp dung hợp (2)
Có khi nào công pháp Khổng Sư nói chính là Phong Thánh Giải hay không?
Phong Thánh đài là địa phương Khổng Sư phong thánh, lưu lại công pháp, khẳng định có quan hệ tới chuyện này, nếu như có thể tìm được thứ này, cùng Phong Sư Giải dung hợp, tất nhiên có thể hình thành Thiên Đạo công pháp!
Coi như không hình thành được, vật Khổng Sư lưu lại, cũng khẳng định thiếu sót cực ít, hoàn toàn có thể trực tiếp tu luyện.
Nghĩ đến điểm này, cổ tay lật một phen, một quyển sách xuất hiện ở lòng bàn tay, tiện tay mở ra, khóe miệng co lại.
Chỉ nghĩ đến Khổng Sư lưu lại, kết quả đã quên Ngoan Nhân...
Con hàng này liên tục nuốt qua hai lần, văn tự lưu lại trong đó chỉ còn một phần ba, coi như có công pháp gì, đoán chừng đã biến thành phế phẩm.
Cái này gọi là chuyện gì... Nếu sớm biết như vậy, đánh chết cũng sẽ không cho đối phương ăn a!
- Trong tay ngươi chẳng lẽ là... Khổng Sư thân bút?
Đang tràn đầy xoắn xuýt, chợt nghe Mục sư Khôi Lỗi ở cách đó không xa hơi run rẩy hỏi.
- Vâng!
Cũng không có gì phải phủ nhận, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Có thể... Để cho ta nhìn xem một chút hay không?
Mục sư Khôi Lỗi vội nói.
- Đương nhiên có thể!
Trương Huyền tiện tay ném tới.
- Cẩn thận...
Chứng kiến hắn tùy ý với Khổng Sư thân bút như thế, Mục sư Khôi Lỗi thiếu chút nữa dọa ngất đi, tay chân luống cuống tiếp được, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Chỉ cần là Danh Sư, đối với Khổng Sư, đều có tín nhiệm cùng sùng bái, có thể được đến thân bút của hắn, hận không thể mỗi ngày đặt ở trước mắt, ngày đêm cúng bái... Gia hỏa này thì ngược lại, tiện tay ném, giống như đồ bỏ đi, không thèm quan tâm...
Thật không biết là động kinh, hay căn bản không có coi là chuyện quan trọng.
Tiếp nhận thư từ, nhẹ nhàng mở ra, Mục sư Khôi Lỗi nheo mắt:
- Sao chữ thiếu đi nhiều như vậy?
- A, thời điểm ta được chính là như vậy, khả năng... để quá lâu a!
Biết rõ chuyện này giải thích phiền toái hơn, Trương Huyền thuận miệng nói.
- Để quá lâu?
Nghe trả lời không hề có thành ý, Mục sư Khôi Lỗi tràn đầy im lặng, bất quá, cũng biết đối phương không muốn nhiều lời, liền không hề truy vấn.
Rất nhanh lật thư từ ra một lần.
Nhịn không được nhìn qua:
- Đây là... tâm đắc ở Phong Thánh đài?
Phong Thánh đài, lúc còn trẻ hắn đi không chỉ một lần, quyển tâm đắc này, có thể nói đọc làu làu, tuy trong đó có một chút văn tự sửa lại, nhưng cùng trong trí nhớ của hắn cơ bản nhất trí.
Trương Huyền gật đầu.
- Khổng Sư thân bút lưu lại tâm đắc... Nếu như năm đó có thể tìm được cái này, lý giải đối với Phong Thánh Giải, khẳng định càng thêm khắc sâu!
Nhìn kỹ văn tự còn thừa lại mấy lần, càng xem càng cảm thấy bác đại tinh thâm.
Tuy hắn có thể thuộc nội dung, nhưng phối hợp thêm văn tự của Khổng Sư, sẽ có một phen hàm súc thú vị khác, so với trước kia ở Phong Thánh đài nhìn, là hoàn toàn bất đồng.
Dựa theo cái này lý giải, có lẽ thật có thể tìm hiểu ra một bộ công pháp không bình thường, hơn xa Phong Thánh Giải.
- Dung hợp!
Hắn sợ hãi thán phục, cách đó không xa tinh thần của Trương Huyền lại đắm chìm trong thư viện, đặt thư tịch tâm đắc cùng Phong Thánh Giải ở chung một chỗ, thấp giọng hô.
Vù vù!
Hai quyển thư tịch chậm chạp dung hợp, một lát sau, một quyển sách mới xuất hiện ở trước mắt.
Nhẹ nhàng mở ra, nhìn thoáng qua, không khỏi lắc đầu.
Khổng Sư lưu lại quyển tâm đắc này, chỉ là giới thiệu lĩnh ngộ lúc bản thân đột phá, cũng không phải pháp quyết tu luyện, cùng Phong Thánh Giải dung hợp, căn bản không có khả năng hình thành Thiên Đạo công pháp chính xác, ngược lại lộn xộn, làm cho người ta xem không hiểu.
Nghĩ đến liền làm, không có chút do dự gì, Trương Huyền trực tiếp khoanh chân ngồi ở tại chỗ, tinh thần tập trung ở trong đầu, cẩn thận cân nhắc nghiên cứu.
Danh Sách Chương: