Truyện Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full) : chương 1797: mộc sư đã trở về (1)
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
-
Bông Lan
Chương 1797: Mộc sư đã trở về (1)
Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, người chính trực không có khuyết điểm nhỏ nhặt giống như hắn, thời gian sẽ trả một cái công bằng.
- Viện trưởng, ngươi rời đi năm ngày, người Chiến Sư Đường đã sớm tới, Trịnh Dương cùng Ngụy Như Yên thông qua được khảo hạch...
Không hề xoắn xuýt chuyện này, Mi Trưởng lão nói chuyện phát sinh vài ngày qua một lần.
Nghe xong, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Trịnh Dương được hắn thân truyền, thông qua khảo hạch ở trong dự liệu, không nghĩ tới Ngụy Như Yên cũng thông qua, như vậy xem ra, Chiến Sư của Chiến Sư Đường cũng chả có gì đặc biệt!
Lại hỏi thăm một ít sự tình học viện, làm ra xử lý cùng ứng đối, lúc này Trương Huyền mới đi theo hai vị Trưởng lão, về tới chỗ ở của mình ở Trưởng lão viện.
Thân là Viện trưởng, người Chiến Sư Đường, ba đại Học Viện Viện trưởng, tới nhiều ngày như vậy, hắn một lần cũng không có bái phỏng, thật sự không thể nào nói nổi.
Tắm rửa một cái, thay thế quần áo dơ dáy bẩn thỉu, đang định đi gặp một lần, liền thấy quản gia Tôn Cường tràn đầy lo lắng đi tới.
- Thiếu gia!
Chứng kiến hắn tới đây, vội vã tiến lên đón.
- Làm sao vậy?
Trương Huyền nhìn qua.
Đi theo mình lâu như vậy, biết rõ hắn rất ngại phiền toái, không có chuyện trọng yếu, Tôn Cường sẽ tự xử lý, hiện tại chạy đến nơi đây chờ, hơn nữa vẻ mặt tràn đầy sốt ruột, nhất định là đã xảy ra chuyện gì.
- Như Yên tiểu thư... lại bất tỉnh!
Tôn Cường vội nói.
- Bất tỉnh?
Trương Huyền sững sờ.
Không nên a!
Hồn phách của Ngụy Như Yên trải qua Bồ Đề Thụ bồi dưỡng, đã không khác thường nhân, thậm chí còn mạnh hơn.
Nhục thân trải qua đan dược cấp bảy Đoạn Tục Đan bồi dưỡng, cũng khôi phục khỏe mạnh, tu luyện Thiên Đạo công pháp bản rút gọn, ngay cả Chiến Sư cũng có thể nhẹ nhõm chiến thắng, sao đột nhiên hôn mê?
- Nguyên nhân cụ thể ta cũng không rõ lắm, ngày đó khiêu chiến xong mọi người Chiến Sư Đường, trở về không thoải mái, sau đó liền bị bệnh...
Tôn Cường nói.
- Qua xem một chút đi!
Biết rõ chỉ bằng vào lời nói, khẳng định không biết nguyên do, Trương Huyền ôm quyền cáo từ đám người Mi Trưởng lão, đi theo Tôn Cường, vội vã đi đến phủ đệ của mình.
Đi vào chỗ ở của Ngụy Như Yên, quả nhiên thấy nàng đang nằm ở trên giường, nhíu mày, hôn mê bất tỉnh, Vương Dĩnh đang ngồi ở một bên, dốc lòng chiếu cố.
Tất cả thảm thực vật trong tiểu viện, giờ phút này đều ỉu xìu đầu, tựa như đến ngày đông, khô héo muốn chết.
- Đây là có chuyện gì?
Trương Huyền nhíu mày.
- Lão sư, ngươi đã trở về...
Thấy hắn đi vào, Vương Dĩnh vội vàng đứng dậy.
Cắt đứt đối phương hỏi, đi vào trước mặt Ngụy Như Yên, ngón tay Trương Huyền khoác lên cổ tay của đối phương.
Một lát sau, thần sắc ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn lại:
- Ngày đó tình huống Như Yên cùng Chiến Sư Đường tỷ đấu, nói kỹ càng cho ta một lần!
- Vâng! Ngày đó Như Yên sư muội lên đài cùng người chiến đấu, chân khí trong cơ thể lan tràn, khiến chín vị Chiến Sư đều trúng độc...
Vương Dĩnh không có chút giấu giếm nào, kỹ càng nói chuyện ngày đó một lần.
Mặc dù đám người Mi Trưởng lão biết Ngụy Như Yên thắng được Chiến Sư Đường là dựa vào hạ độc, nhưng không rõ ràng sự tình Tiên Thiên Độc Thể, cũng nói không đủ kỹ càng.
Nàng lại nói tiếp, vô cùng kỹ càng, có thể nói hoàn mỹ tình huống lúc đó.
- Lão sư, nàng thế nào vậy?
Nói xong, Vương Dĩnh khẩn trương nhìn qua.
Trương Huyền mày nhíu thật chặt:
- Không có gì, chỉ là Tiên Thiên Độc Thể của nàng bạo phát... Lực lượng quá lớn, bản thân có chút áp chế không nổi, lúc này mới lâm vào hôn mê!
Ngụy Như Yên không chỉ là Tiên Thiên Độc Thể, còn là Tiên Thiên Độc Hồn Thể, khắp cả Đại Lục mấy vạn năm tìm không ra một người.
Nói xong lời cuối cùng, Trương Huyền lắc đầu.
Danh Sách Chương: