Truyện Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full) : chương 3411: dị linh vương thành (2)
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
-
Bông Lan
Chương 3411: Dị Linh vương thành (2)
Ngột Thần cũng không kỳ lạ, nếu như loại cơ mật này dễ dàng biết được, hai người này cũng không có khả năng thiết kế để cho mình chật vật như thế, suýt chút nữa mất mạng tha hương.
- Bọn họ lôi kéo Cổ Thánh có chừng bao nhiêu, ngươi hẳn biết a!
Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng làm ra chuyện phục sát mình, vì phòng ngừa bản thân không chết, tất nhiên sẽ lôi kéo một nhóm lớn Cổ Thánh.
Đây mới là lực lượng căn bản nhất.
- Theo ta tìm hiểu tin tức, Tắc Vương, Hòe Vương, Manh Vương… bị mời chào, triệt để đưa về trận doanh của bọn họ, nghe theo chỉ huy...
Lưu Dương nói tiếp.
- Tắc Vương, Hòe Vương, Manh Vương? Hừ!
Ngột Thần hơi vung tay.
Dưới trướng ba đại Hoàng giả, có mười bốn vị vương giả đỉnh phong, Tắc Vương, Hòe Vương… chính là cường đại nhất trong đó, mỗi một cái đều đạt đến Cổ Thánh, mạnh thậm chí đạt đến tam trọng tích huyết trùng sinh!
Bởi vì là phiên vương, bình thường lệnh bất động, không nghĩ tới vậy mà cùng đám người Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng thông đồng.
- Tám đại vương giả thêm vào hai đại Hoàng giả, tương đương với mười đại Cổ Thánh... Bệ hạ không cần thiết hành động thiếu suy nghĩ, nếu không, thực sự quá mức nguy hiểm...
Lưu Dương vội nói.
Mười đại Cổ Thánh, nếu như Thần Dung Hoàng ở thời kỳ toàn thịnh, có lẽ không dám thế nào, mà bây giờ... Thật muốn xông tới, chết nhất định là người sau.
- Ta biết!
Ngột Thần nhíu mày.
Lần này trở về là muốn báo thù, nhưng đối phương tụ tập nhiều Cổ Thánh như vậy, lấy tình huống hiện tại của hắn, xông tới, tuyệt đối là dê vào miệng cọp, hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Ta muốn đi Nguyên Đãng sơn một chuyến!
Trầm mặc phút chốc, Ngột Thần nói.
- Nguyên Đãng sơn?
Lưu Dương nghi ngờ.
Đi tới nơi này, không nghĩ biện pháp đoạt quyền, vì sao muốn đi loại địa phương kia?
Nguyên Đãng sơn là hiểm địa của Dị Linh tộc, coi như Thần Dung Hoàng thời kỳ toàn thịnh, cũng không muốn tiến vào bên trong, giờ phút này lại muốn đi qua, để cho người ta không hiểu.
- Đúng, Nguyên Đãng sơn là hiểm địa không giả, có điều cũng là vị trí Bặc Huân Cổ Thánh tu luyện, hiện tại chỉ có thể nhìn một chút, hắn có thể ra tay giúp ta hay không... Thực lực của hắn, so với ta thời kỳ toàn thịnh cũng không kém bao nhiêu, xuất thủ, mới có hy vọng chiến thắng!
Ngột Thần dừng lại một chút, nói.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, khẳng định không có cách nào vượt qua mười đại Cổ Thánh, chỉ có thể nghĩ biện pháp tìm kiếm giúp đỡ.
- Bặc Huân Cổ Thánh? Vị Cổ Thánh này ta nghe nói qua, không phải nói ba ngàn năm trước liền chết rồi sao?
Lưu Dương chấn động.
- Hắn không vẫn lạc, mà đi vào chỗ sâu trong Nguyên Đãng sơn, một mực không có đi ra mà thôi! Lúc trước thực lực tương đương ta, hiện tại cụ thể mạnh bao nhiêu, ai cũng không rõ ràng... Có lẽ đã vượt qua tích huyết trùng sinh!
Ngột Thần gật gật đầu.
- Đã hắn không nguyện ý đi ra, để hắn ra tay giúp đỡ... Hẳn là rất khó!
Đối phương nấp đi ba ngàn năm, mặc kệ thực lực như thế nào, cũng thuyết minh không nguyện ý dính vào thế sự, ngươi ở thời kỳ toàn thịnh, cũng chưa chắc xin đi ra, hiện tại chỉ sợ càng khó.
Ngột Thần xoa xoa mi tâm, nói.
Danh Sách Chương: