Nếu là trước kia, có lẽ hắn đã tham gia vào, nhưng bây giờ đã biết Bạch Tuyết ngoại tình, hắn không muốn lội vào vũng bùn cùng cô ta. Dù sao Trần Minh cũng không có tiền, Bạch Tuyết có muốn cho hay không cũng không phải chuyện của hẳn.
Tránh được thì cứ tránh.
Thấy Trần Minh rời khỏi phòng, mẹ vợ mới lộ ra vẻ tươi cười, cúi đầu nói chuyện với con gái.
Trần Minh vào nhà vệ sinh châm một điếu thuốc rồi đứng bên cửa sổ hút thuốc, mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng Bạch Tuyết năm dưới thân người đàn ông khác thở dốc, hẳn liền kích động tới mức muốn kéo người phụ nữ kia vào nhà vệ sinh đánh một trận.
Đúng lúc này, Trần Minh đột nhiên nghe thấy tiếng trò chuyện trong phòng, hăn vứt điếu thuốc, áp sát vào cửa nghe.
“Tiểu Tuyết, khi nào con mới ly hôn với tên vô dụng kia vậy?" Mặc dù giọng của mẹ vợ rất nhỏ, nhưng bởi vì căn nhà này cũng không lớn mấy, cửa nhà vệ sinh lại năm ngay bên cạnh phòng ngủ nên Trần Minh có thể nghe thấy rõ ràng.
"Chuyện của con và Lý Hạo Tồn chưa bị nó phát hiện chứ? Mẹ nói con biết, trước khi chuyển tên tài sản, con nhất định không được nhắc đến chuyện ly hôn."
"Lý Hạo Tôn có quyền có thế, cho dù là kẻ thứ ba cũng mạnh hơn tên vô dụng kia gấp trăm lần, con không được mềm lòng đâu đó."
Nghe đến đây, Trần Minh siết chặt nảm tay, không ngờ theo Bạch Tuyết về nhà lại phát hiện chuyện cô ta ngoại tình là thật, hơn nữa chỉ có mình hẳn ngu ngốc không biết.
Mọi người đều biết cả rồi?
Hắn hận không thể lập tức xông ra ngoài dạy cho cái nhà này một bài học.
Nhưng mà lý trí đã chiến thẳng cảm xúc, Trần Minh nheo mắt, nghiến răng thề rằng sẽ khiến bọn họ phải trả giá.
"Đúng rồi, gần đây con có ngủ với tên vô dụng kia không? Mẹ nói con biết, nhất định phải dùng biện pháp an toàn, lỡ như mang thai con của nó thì không ai cần con nữa, biết chưa con gái ngốc." Mẹ vợ còn đang nói không ngừng thì Trần Minh đột nhiên đẩy cửa.
Hai mẹ con đang thì thầm to nhỏ lập tức dừng lại, lo lắng nhìn Trần Minh.
"Mẹ, con cảm thấy Tiểu Phong mua nhà là chuyện lớn, tụi con làm chị và anh rể quả thật phải giúp mới đúng." Trần Minh vừa nói vừa ngồi xuống, rồi lại nói tiếp: "Tiểu Tuyết vẫn còn một ít tiền, tuy là không đủ đặt cọc, nhưng mà phần còn lại cứ để bọn con nghĩ cách."
Hai mẹ con họ đều không ngờ rằng Trần Minh lại đồng ý, còn muốn trả tiền đặt cọc?
"Trần Minh, anh đang làm gì vậy?" Mặc dù Bạch Tuyết luôn nuông chiều em trai, nhưng cô ta cũng không đồng ý giao toàn bộ số tiền tích góp được mấy năm qua cho nhà mẹ đẻ.
"Vợ à, anh không ngại mua nhà cho Tiểu Phong đâu, em ấy là em trai em cũng là em trai anh."
"Không phải em còn có một trăm ngàn tệ tiền riêng sao? Lấy ra trước đi."
"Em làm gì có nhiều tiền riêng như vậy?" Bạch Tuyết căn bản không hiểu Trần Minh đang nói gì, cô ta kinh ngạc nhìn Trần Minh, hỏi: "Anh đang nói bậy gì vậy?"
Trong lúc hai người nói chuyện, thái độ của mẹ vợ lại thay đổi 180 độ, bà ta cười ha ha đồng ý với Trần Minh: "Con xem, mẹ đã nói Trần Minh nhất định sẽ đồng ý mà."
"Mẹ đúng là không nhìn lầm con, tối nay hai đứa về nhà ăn cơm đi."
Trần Minh chỉ cảm thấy ghê tởm trước sự thay đổi đột ngột của bà ta, nhưng vì trả thù gia đình này, hän không lộ ra chút biểu cảm nào.
Nhưng Bạch Tuyết ngồi bên cạnh sắc mặt đã rất khó coi, mặc dù cô ta có tiền riêng, nhưng đó là tiền cô ta nhịn ăn nhịn uống tiết kiệm được, sao Trần Minh lại biết?
"Mẹ, tối nay con có việc rồi, không về ăn tối được." Bạch Tuyết đột nhiên đứng dậy, nhìn Trần Minh bằng ánh mắt sắc bén: "Không phải anh cũng có việc sao? Còn không mau đi?"
Nói xong cô ta cầm lấy cái túi trên sô pha, rời đi không ngoảnh lại.
Đợi hai người ra khỏi cổng, Bạch Tuyết dừng bước, quát lên với Trần Minh: "Sao anh lại đồng ý?"
"Không phải đó là em trai ruột của em sao?”
Trần Minh cũng không dừng lại, ngược lại đi nhanh về phía trước, lạnh lùng nói: "Bây giờ nhà họ Bạch đã có người thừa kế, em làm dì bỏ ra chút tiền không phải là chuyện bình thường sao?"
"Cho dù là em bỏ tiền riêng ra, vậy số tiền còn lại đi đâu kiếm đây?" Bạch Tuyết sắp phát điên rồi, cô ta không hiểu Trần Minh có ý gì.
Thấy cô ta tức giận như vậy, Trần Minh cười: "Số tiền còn lại em tự nghĩ cách đi, em cũng biết bây giờ anh không kiếm được bao nhiêu tiền, muốn giúp cũng không giúp được."
"Anh?"
Cô ta không ngờ Trần Minh luôn phản đối việc cô ta gửi tiền cho nhà mẹ đẻ mà bây giờ lại hào phòng đến thế, mà cô †a cũng không thể nói được gì, khó chịu vô cùng.
Bạch Tuyết đứng đó, hồi lâu sau cũng không thể bình tĩnh lại. Đợi Trần Minh đi xa cô ta mới quay người lên xe.
Chuyện hôm nay chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù, nếu vợ của Bạch Phong mang thai con cháu của nhà họ Bạch, Trần Minh nhất định sẽ không xen vào, nhưng bây giờ đã khác rồi.
Hơn nữa, một trăm ngàn tệ kia cũng không phải của hắn, sao hắn lại không làm vậy chứ?
Quan trọng hơn là, vì để kiếm đủ số tiền đặt cọc còn lại, Bạch Tuyết nhất định sẽ tìm đến tên gian phu Lý Hạo Tồn kia, đến lúc đó Trần Minh mới có thể lấy được bằng chứng.
"Này, Tiểu Khương, chiều nay rảnh rỗi có muốn đi uống một ly không?”
Trần Minh đang đi lang thang trên đường đột nhiên nghĩ tới vợ của Tiểu Khương trong công ty làm cùng ngân hàng với Bạch Tuyết, vì thế hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Khương.
"Tôi nói này anh Trần, còn đang trong giờ làm việc đó! Anh không sợ nữ ma đầu biết hai chúng ta trốn việc sao?” Tiểu Khương đặt phương án trong tay xuống, vừa nghe điện thoại vừa rời khỏi công ty.
Trong công ty này, hai người đều thuộc loại người không mấy nổi bật, tính cách cũng giống nhau nên quan hệ vô cùng thân thiết.
Không có việc gì thì sẽ ra ngoài uống mấy ly.