Truyện Thiên Lục Vũ Trụ - Lý Phong (FULL) : chương 44 - lý phong cạn lời
Thiên Lục Vũ Trụ - Lý Phong (FULL)
-
Cực Địa Phong Nhận
Chương 44 - Lý Phong Cạn Lời
Nếu như đứng ở bên nhà họ Lý thì lợi ích đạt được sẽ rất nhỏ.
Bởi vì, nhà họ Lý bất cứ lúc nào cũng có thể bị nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh hủy diệt.
Thế giới này là như thế, thực lực là trên hết! Cường giả đỉnh cấp có sức mạnh cường đại, một người cũng có thể hủy diệt được một gia tộc! Mà gia tộc mất đi cường giả đỉnh cấp thì cũng sẽ suy bại nhanh chóng.
“Hả?”
Bỗng nhiên, Lý Phong nhìn về phía trong phủ của nhà họ Chu, một người đàn ông trung niên đi về phía hắn, cung kính nói: “Lý Phong công tử, gia chủ của chúng ta mời ngươi qua đó.”
“Được.” Lý Phong nhanh chóng đi theo người đàn ông trung niên vào trong phủ đệ của nhà họ Chu.
...
“Dao Dao, vừa rồi có chuyện gì thê? Nhìn muội có vẻ không vui?” Phùng Y Y nhìn về phía Chu Dao, quan tâm hỏi.
Sau khi Chu Dao đến gặp cha trở về thì rõ ràng là tâm trạng không được như vừa rồi.
“Không có chuyện gì đâu.” Chu Dao cười nói.
“Ừm, không có chuyện gì thì tốt, nếu không thì kiểu gì ca ca ta cũng sẽ bất mãn với ta.” Phùng Y Y cười hì hì nói.
Phùng Y Y rất xinh đẹp, lúc cười rộ lên thì ánh mắt hơi cong cong, đến cả con gái nhìn thấy cũng không rời mắt được.
Chu Dao nghe Phùng Y Y nói vậy thì cũng chỉ cười chứ không nói gì thêm.
“Tỷ.” Đúng lúc này, một thanh niên từ bên ngoài đi vào. Người thanh niên này nhìn vô cùng âm trầm, sau lưng còn có hai người đàn ông trung niên nữa.
“Cuối cùng đệ cũng trở lại rồi.” Phùng Y Y nhìn thấy thanh niên này thì lập tức xị mặt ra: “Đại ca đã bảo đệ phải chăm chỉ tu luyện, kết quả là đệ suốt ngày chỉ biết ra ngoài chơi, không chịu quan tâm đến tu luyện bao giờ.” Cô ta lập tức quở mắng.
“Tỷ, tỷ đừng có vừa nhìn thấy là lại bắt đầu giáo huấn đệ như thế chứ?” Thanh niên kia lập tức lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn: “Đệ đã lớn như thế này rồi, làm gì cũng có chừng mực.”
“Hừ, ta là tỷ tỷ của đệ, chẳng lẽ không được nói đệ vài câu à?” Phùng Y Y tiếp tục trách móc.
Thanh niên kia không nói câu nào nữa. Anh ta thoáng nhìn qua Chu Dao một cái, trong mắt lộ ra vẻ kinh diễm, nhưng cũng không dám nhìn lâu, chỉ chào một tiếng rồi quay đầu đi đi.
“Trương thúc, mấy ngày nay Nham Tuấn lại chạy đi đâu thế? Có gây chuyện với người nào không?” Phùng Y Y nhìn về phía người đàn ông trung niên phía sau em trai mình, dò hỏi.
Người đàn ông trung niên không dám giấu diếm, vội vàng bẩm báo: “Nhị tiểu thư, Tam thiếu gia tới núi Thanh Lan, trong núi đã xảy ra mâu thuẫn với một thanh niên không rõ thân phận.”
“Núi Thanh Lan?” Phùng Y Y nhìn về phía em trai mình, lại nói tiếp: “Đệ lại đi gây rối thị phi có phải không?Cẩn thận gây tai học cho gia tộc chúng ta đấy!”
“Tỷ, tỷ nói cái gì thế?”
Phùng Nham Tuấn nghe thấy thì vô cùng bất mãn: “Sao lại là đệ gây rối? Rõ ràng là thanh niên kia làm sai trước. Đệ tìm được một linh dược nhất phẩm, nhưng đã bị hắn đoạt đi rồi.”
Cứ nhắc đến chuyện này là Phùng Nham Tuấn lại khó chịu vô cùng, từ trước đến nay, chỉ cần anh ta nói ra thân phận của mình là những người khác lập tức tỏ vẻ sợ hãi, căn bản không ai dám trêu chọc đến hắn.
Nhưng thanh niên kia lại không tỏ chút thái độ nào, khiến anh ta buồn bực kinh khủng.
“Đoạt linh dược nhất phẩm của đệ?” Phùng Y Y nghe vậy thì sắc mặt lập tức biến hóa, trong mắt cũng lộ ra vẻ tức giận.
Nói thế nào thì Phùng Nham Tuấn vẫn là em trai của cô ta, kẻ nào to gan dám cướp đồ vật của em trai cô ta chứ?
“Đúng vậy, tỷ, tên đó quá đáng lắm, hắn...”
Phùng Nham Tuấn còn đang định nói thì ánh mắt lại vô thức nhìn về một phía cách đó không xa. Nơi đó có một người đàn ông trung niên đi tới, sau lưng ông ta còn có một người.
Lý Nham Tuấn nhìn thấy người kia thì ban đầu là sửng sốt, còn tưởng là mình nhìn nhầm. Nhưng ngay sau đó anh ta đã phản ứng lại được, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tức giận.
“Là ngươi!!!”
Lúc này gương mặt Lý Phong đã hơi thay đổi một chút, nhưng quần áo dáng người vẫn không hề biến hóa, anh ta lập tức nhận ra ngay.
Vừa mới nhắc tới thanh niên này, không ngờ thanh niên này lại xuất hiện ngay trước mắt anh ta như vậy!
“Lý Phong?”
Anh ta còn chưa nói gì thêm thì Chu Dao ở bên này cũng nhìn thấy được Lý Phong. Cô ta hơi sửng sốt một chút, không thể nào hiểu được tại sao Lý Phong ở quận Hoang Lâm xa xôi lại đột nhiên xuất hiện trong nhà cô ta.
Chu Dao nghĩ đến chuyện vừa rồi cha mình gọi mình tới, nhắc đến Lý Phong, rồi bây giờ hắn lại xuất hiện ở đây, lập tức nhíu mày.
“Lý Phong, ta cứ cho rằng chúng ta đã nói chuyện vô cùng rõ ràng rồi, ngươi cũng đồng ý xóa bỏ hôn ước giữa hai chúng ta. Lúc đó ta còn cảm thấy ngươi làm người cũng không đến nỗi nào, không ngờ ngươi còn mặt dày đến mức này, còn tới tận cửa nhà ta nữa.”
Cô ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt lộ ra vẻ chán ghét.
Trong lòng cô ta nghĩ là Lý Phong chắc chắn tới đây nói về chuyện hôn sự của hai người, thế nên vừa rồi cha cô ta mới gọi cô ta đến nói những lời như vậy.
Cha cô ta vẫn luôn muốn hôn sự này được tiến hành.
Lý Phong: “???”
Trong đầu hắn toàn là những dấu chấm hỏi, không hiểu được mà nhìn về phía cô gái trước mắt. Lý Phong nhíu mày: “Chu Dao, có phải cô nghĩ nhiều rồi không?”
Nhưng hắn cũng lười nói nhiều với cô ta: “Chuyện của chúng ta chẳng phải đã nói rất rõ ràng rồi sao? Lần này ta tới đây không phải để tìm cô.”
“Dao Dao, hai người...”
Phùng Y Y ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện thì trong lòng lập tức xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, cũng đoán được mối quan hệ của hai người này.
Đại ca của cô ta vẫn luôn theo đuổi Chu Dao, nhưng Chu Dao vẫn chưa đồng ý. Mà người thanh niên trước mắt này và Chu Dao hình như cũng có quan hệ không bình thường.
“Không tìm ta mà ngươi lại phải từ nhà họ Lý ở tít tận quận Hoang Lâm tới quận Thanh Vô à?”
Chu Dao nhìn Lý Phong, trên mặt hoàn toàn không che giấu sự chán ghét của mình.
Trong mắt cô ta, Lý Phong vượt ngàn dặm xa xôi tới nơi này, không phải vì chuyện hôn sự thì còn có thể là chuyện gì được chứ?
Lý Phong nghe vậy thì bật cười, trong nụ cười chứa đầy sự trào phúng: “Chu Dao, mấy tháng không gặp, cô vẫn kiêu ngạo như thế nhỉ. Ta đã nói là không phải tới tìm cô mà cô vẫn tự mình đa tình à? Chẳng lẽ cô nghĩ là tất cả đàn ông trên thế giới này đều phải xoay chuyển quanh cô sao?”
Khóe miệng hắn đầy ý cười nhạo, thậm chí Chu Dao còn cảm nhận được vẻ không kiên nhẫn của hắn.
“Ta nói cho cô biết, Lý Phong ta chẳng có chút tình cảm nào với cô cả.”
“Ha ha, ngươi còn nói là không có chút tình cảm nào với Dao Dao nhà ta? Thế thì ngươi còn tới nơi này làm gì?” Phùng Y Y ở bên cạnh Chu Dao, cười khẩy.
Học viện Thiên Vũ có bao nhiêu người thích Chu Dao chứ, cô ta cảm thấy thanh niên này rõ ràng chỉ muốn gây sự chú ý với Chu Dao mà thôi.
Lý Phong nhìn mấy người này, thực sự cạn lời.
Hai cô gái trước mắt có phải đã đánh giá bản thân quá cao rồi không?
Danh Sách Chương: