Truyện Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (full) : chương 1039 - thần chi lĩnh ngộ
Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (full)
-
Bông Lan
Chương 1039 - Thần chi lĩnh ngộ
- Đây là ý chí Thần thú lưu lại?
Lâm Minh nhắm chặt hai mắt, trong óc hắn thình lình xuất hiện hình ảnh biển lửa, biển lửa mênh mông, diện tích có tới mấy tỉ dặm, sóng nhiệt cuồn cuộn, độ nóng cao đến mức khó có thể tưởng tượng! Thậm chí so với trung tâm Hỏa Linh tinh thì còn nóng cháy hơn gấp mấy chục lần, trên trăm lần!
- Đây là một quả hằng tinh?
Trong lòng Lâm Minh đột nhiên cả kinh, lập tức vô cùng rung động, đây không đơn giản là một quả hằng tinh, hơn nữa còn là một quả hằng tinh siêu cấp, là hằng tinh khổng lồ trong vũ trụ!
Một quả hằng tinh như vậy, ẩn chứa năng lượng vô cùng đáng sợ, tinh cầu Thiên Diễn Đại Lục nếu ném vào hằng tinh này, sẽ bị đốt thành khí.
Trong lúc mơ hồ, Lâm Minh dường như nhìn thấy tại trung tâm hằng tinh lớn này, có 1 chim to màu vàng đỏ, thân thể của nó dài gần vạn dặm, toàn thân hừng hực lửa cháy, ngửa mặt lên trời hót lên cao vút, dường như cùng với hằng tinh hòa thành một thể.
Tiếng hót cao vút của nó, cách một quả tinh tú đều có thể nghe được rõ ràng, như chuông sớm xâm nhập vào cốt tủy, chấn động thần hồn!
Mà khí tức nó phát ra, khổng lồ vô cùng, giống như vũ trụ vô tận, chỉ cần đứng ở trước mặt nó, thì khó có thể chịu được cỗ uy áp này.
Đây chính là... Phượng Hoàng?
Đây là cảnh tượng Phượng Hoàng Niết Bàn!
Lại ở tại trung tâm một quả hằng tinh niết bàn?
Lâm Minh hít ngược một hơi khí lạnh, hắn hiểu được, sau khi mình hấp thu giọt tinh huyết Phượng Hoàng này, cũng hấp thu sinh mệnh tinh hoa Phượng Hoàng, lại lĩnh ngộ được Phượng Hoàng ý chí, còn có một chút trí nhớ còn sót lại.
Máu Phượng Hoàng Phượng tộc thượng cổ vốn là sau khi Phượng Hoàng Niết Bàn lưu lại, tinh huyết Phượng Hoàng cũng như vậy thế, bởi vậy ý niệm lưu lại trong một giọt tinh huyết Phượng Hoàng này, cũng chính là tình cảnh cuối cùng con Phượng Hoàng này niết bàn.
Chỉ là Lâm Minh tuyệt đối không nghĩ tới, con Phượng Hoàng này lại lựa chọn trung tâm một quả hằng tinh mấy tỉ dặm để niết bàn.
- Oanh!
Toàn thân Phượng Hoàng phát ra ánh sáng vàng đổ, ngọn lửa khủng bố phóng lên cao, xuyên qua độ cao mấy tỉ dặm! Xuyên qua cả quả hằng tinh phóng lên cao!
Lúc Phượng Hoàng chân chính niết bàn. Cả quả hằng tinh đều chấn động, ngọn lửa vô tận phun lên, hình thành hình thành mấy chục vạn quầng mặt trời thật lớn, mỗi một quầng có thể bao quanh một hành tinh.
Nhìn Phượng Hoàng Niết Bàn, trong khoảnh khắc toàn thân biến thành ngọn lửa hừng hực kia. Lâm Minh cảm giác mình như hóa thân thành một đầu Phượng Hoàng. Hấp thu năng lượng cả quả hằng tinh, tầm nhìn của hắn đột nhiên dâng cao, dâng cao hơn (Chắc cái đầu ngẩng cao). Không phải độ cao tăng cao, mà là trình độ tăng cao.
Lâm Minh cảm giác trong nháy mắt mình như biến thành kẻ thống trị thiên địa, Thần Linh!
Hắn ở góc độ Thần Linh, nhìn xuống thiên hạ sinh linh, nhìn xuống vũ trụ pháp tắc, nhìn xuống vật chất cấu thành!
Loại ánh mắt này, lạnh lùng, vô tình, cao quý. Cái gọi là thiên địa bất nhân, vật vật và chó, cỏ, trời xanh ở trong mắt thần linh, nhân loại và con kiến, biển rộng và giọt nước mưa, tinh tú và bụi bậm đều bình đẳng như nhau, không có bất kỳ sự khác nhau nào, cảm giác như vậy không thể hình dung!
Cảnh tượng trong tầm mắt Lâm Minh, trong nháy mắt đã hoàn toàn thay đổi.
Hắn tận mắt nhìn thấy hạt nhỏ nhất cấu thành vật chất, cấu thành âm dương nhị khí. Trong nháy mắt hắn lại thấy được cấu thành vũ trụ vĩ mô nhất, hắn thấy được vô số ngân hà mênh mông chảy xuôi như thủy ngân. Thấy được tinh tú trong ngân hà diễn sinh, phát triển, hủy diệt, nhìn thấy chủ thế giới thương hải tang điền, diễn hóa biến thiên.
Rồi sau đó, hắn lại thấy được lực lượng pháp tắc, thấy được đủ loại biến hóa của ngọn lửa trong hằng tinh, thấy được các loại đạo đồ, cốt văn lạc ấn trên phượng cốt, từng tia từng tia được hiểu ra xuất hiện trong lòng Lâm Minh.
Trong nháy mắt kia, Lâm Minh cảm giác trong đầu đột nhiên nhiều ra rất nhiều thứ, dường như chiếm được thứ quý giá nhất vũ trụ vậy, nhưng mà muốn nắm giữ, rồi lại phát hiện dường như không nắm giữ được, loại cảm giác này vô cùng huyền diệu.
- Loại pháp tắc lĩnh ngộ này...
Lâm Minh mở hai mắt, trong đồng tử biến ảo ra vô số cảnh tượng, dường như có rất nhiều ảnh ngược ngân hà trong đó, chậm rãi vận chuyển.
Hắn biết, đây là trí nhớ Phượng Hoàng, trí nhớ của nó khi niết bàn, còn có lý giải pháp tắc của nó. Khác với thiên đạo pháp tắc nhân loại tìm hiểu, Phượng Hoàng bẩm sinh có lý giải pháp tắc, thậm chí đã ăn sâu vào trong trí nhớ của chúng.
Pháp tắc khắc sâu trong cốt tủy Thần thú, gần như là xuất phát từ thiên đạo quy tắc, không có bất kỳ chế tác và xuyên tạc, căn nguyên pháp tắc gần sát với vũ trụ nhất.
- Thì ra trong tinh huyết Phượng Hoàng, đối với ta quý báu nhất không phải là tinh huyết, cả tạo huyết mạch và tư chất của ta, mà là, bản thân tinh huyết Phượng Hoàng ẩn chứa pháp tắc và trí nhớ căn nguyên của Phượng Hoàng. Những cảnh tượng vừa rồi, ta dùng thị giác Thần thú quan sát toàn bộ vũ trụ, lại dùng ngộ tính nhân loại để ngộ nó, đây là một cơ duyên thật lớn! Trách không được, Phượng tộc thượng cổ coi trọng tinh huyết Phượng Hoàng như thế, cũng quả thật nên coi trọng, tinh huyết Phượng Hoàng, bản thân Phượng tộc thượng cổ vốn không có bao nhiêu, sợ là chỉ có mười mấy giọt, hoặc là hai mươi mấy giọt?
Nghĩ thông suốt những điều này, trong lòng Lâm Minh bừng tỉnh đại ngộ, có thể dùng thị giác Thần Linh nhìn xuống vũ trụ, nhìn xuống pháp tắc căn nguyên và vật chất cấu thành, đối với việc tấn thăng và phẩm ngộ pháp tắc ngày sau có ưu đãi rất lớn.
Nên biết rằng, Thần thú tuy rằng tiến gần tới Thần Linh, chúng có được cái gọi là Thiên Mục (mắt trời), có thể nhìn thấy thứ mà nhân loại nhìn không thấy, trình độ rất cao, nhưng mà lực lĩnh ngộ và sức sáng tạo của chúng lại không cao. Sự cường đại của hắn đến từ chính di truyền, đến từ chính huyết mạch.
Mà nhân loại lại có lực lĩnh ngộ và sức sáng tạo mạnh mẽ, lại ngại bị thân thể phàm thai hạn chế, cho nên muốn tìm hiểu pháp tắc thiên đạo có hạn chế lớn.
Lâm Minh tổng hợp lại thứ hai người đạt được, chiếm được ưu đãi tướng đối lớn.
- Cơ duyên như vậy quả là khó có được, ta cảm giác dường như đã nắm chắc ý cảnh hỏa hệ pháp tắc tầng thứ bốn, chỉ cần bế quan tìm hiểu một thời gian là có thể lĩnh ngộ. Đáng tiếc, ta đạt được thị giác Thần Linh trong thời gian quá ngắn, nếu có thể quan sát thêm một hồi lâu thì lĩnh ngộ càng sâu, ngày sau, nếu như ta có thể chiếm được giọt tinh huyết Phượng Hoàng thứ hai, thứ ba, còn có thể chiếm được kỳ ngộ như vậy, ta nhất định phải nắm chắc thật tốt mới được.
Lâm Minh nghĩ như vậy, còn cân nhắc ngày sau có khả năng nhận được các Thần thú khác hay không, hoặc cái gọi là Thần Linh tinh huyết, chẳng hạn như long tộc, như Kim Sí Đại Bằng, như Tử Điện Kỳ Lân.
Nếu phẩm ngộ được như vậy thì càng thêm toàn diện, dù sao Phượng Hoàng chỉ nhằm vào hỏa hệ pháp tắc mà thôi.
- Vù!
- - - - -
Lâm Minh đột nhiên từ trạng thái hấp thu tinh huyết Phượng Hoàng sau minh tưởng ngộ đạo bừng tỉnh, mở hai mắt, nhìn mình và Hỏa Liệt Thạch còn đang ở trong thế giới của Thần.
Bản thân Hỏa Liệt Thạch, đang khoanh chân ngồi trước mặt Lâm Minh mười trượng, cảm thụ Lâm Minh tỉnh lại, hắn cũng mở hai mắt ra.
- Lâm Minh, ngươi tỉnh!
- Tạ ơn Thái thượng trưởng lão!
Lâm Minh cúi đầu thật sâu, mình hấp thu một giọt tinh huyết Phượng Hoàng này thuận lợi như vậy, toàn bộ là do Hỏa Liệt Thạch ra tay giúp đỡ.
- Hắc hắc, bồi dưỡng thiên tài bản tộc là bổn phận của lão phu, lão phu còn đang hy vọng ngươi có thể sáng tạo một cái kỳ tích, trong tương lai vượt qua Tiêu Đạo Cực, Hỏa Phần Thiên, trở thành Thánh chủ tuyệt đỉnh, thậm chí có một tia hơn xa cấp bậc như vậy, trở thành Giới Vương! Tuy nhiên đó là quá khó khăn, quá khó khăn đi!
Hỏa Liệt Thạch thở dài nói, cường giả cấp Giới Vương sinh ra, thường thường đều phải dùng trăm triệu năm để tính, một gia tộc Giới vương, một ức năm bồi dưỡng ra một Giới Vương cũng đã không tồi rồi. Với đó so sánh, Lâm Minh với danh tiếng đệ nhất thiên tài mười mấy vạn năm của Phượng tộc thượng mới cho ra cũng không thấm vào đâu.
Hỏa Liệt Thạch lại nói:
- Lâm Minh, lão phu vừa rồi cho ngươi hấp thu tinh huyết Phượng Hoàng, phát hiện trong cơ thể ngươi còn có một ít thái cổ huyết mạch Thương Long, có phải hay không?
- Phải!
Lâm Minh gật đầu:
- Đó là máu Nghịch Lân, đệ tử tại vị diện hạ giới ngẫu nhiên đạt được từ trong di tích của một vị đại năng lưu lại, cũng dựa vào một giọt máu Nghịch Lân này mà tư chất của đệ tử mới đều cao, nếu không cũng không đạt được thành tựu như bây giờ.
- - - - - oOo- - - - -
Danh Sách Chương: