Chương 311:
Đối với phong thưởng cho những lão thần thời kỳ Lam Sơn quần thần đều không hề có ý kiến gì. Dù sao các lão thần vốn đã mang quyền thế lớn, kém một cái tước vị cũng không sao. Huống chi lần này phong thưởng không chỉ là vì cuộc nam chinh, mà còn vì công cứu giá trong đêm biến cố cuối năm trước. Rất nhiều lao thần đều có công cứu giá, đương nhiên cũng có rất nhiều người phải chịu tội.
Trong triều lại có những ngôi sao mới nổi lên, Lê Niệm thừa hưởng ơn trạch của cha ông, có công trong cuộc Nam chinh liền được phong thưởng làm quận công, Lê Nhân Thuận là cha vợ vua cũng được phong tước tương tự. Nguyễn Sư Hồi có công giữ Hải thành, chống đỡ cho đến khi quân cứu viện đến cũng được phong một tước hầu. Cuối cùng người mà quần thần trông đợi nhất chính là Nguyễn Vô Niệm.
Qua lần xé da mặt với Lý gia ở Lam kinh, bây giờ ai cũng biết thân phận của Nguyễn Vô Niệm, công huân của hắn như thế nào ai cũng rõ ràng. Thậm chí bọn hắn còn đoán già đoán non rằng có phải trước đó bệ hạ đã biết được thân phận của Nguyễn Vô Niệm nên mới một mực bảo vệ Nguyễn Vô Niệm như vậy hay không. Mấy đài quan lúc này đan hối tiếc gần chết, nếu như biết thân phận thực sự của Nguyễn Vô Niệm cho bọn hắn thêm ba cái lá gan bọn hắn cũng không dám hặc tội.
Đừng nhìn một thân phận của con người mà coi thường, thời kỳ nay điểm xuất phát có thể quyết định thành tựu của cả một đời người. Trước kia Nguyễn Vô Niệm lập nhiều công lao, thậm chí cống hiến ra giống lúa mới mang đến lợi ích thiên thu cho đất nước nên mới chỉ được phong một tước bá, đã vậy còn bị ngăn lên cản xuống không biết bao nhiêu lần. Trong khi đó Nguyễn Sư Hồi mới lập được công lao lần đầu đã được phong một tước hầu không ai có ý kiến phản đối cả. Đó chính là sự chênh lệch về xuất thân.
Nhưng bây giờ thời thế đã đổi khác, Nguyễn Vô Niệm từ một nông dân bỗng chốc lăn mình trở thành quốc thích, tựa như một con vịt xấu xí trở thành một con thiên nga đẹp đẽ. Do đó những công lao của Nguyễn Vô Niệm phải tính lại, một tước bá dường như không thể đủ, có thể thăng lên tước hầu, thậm chí là còn cao hơn nữa.
- La Hiên bá, tìm ra giống lúa mới mang đến lợi ích thiên thu, đóng góp lớn lao trong Tân thức toán pháp, tân thức huấn pháp, tân thức luyện thép pháp, có công cứu giá diệt trừ nghịch tặc, trong cuộc Nam chinh đạt nhất đẳng công. Nay sắc phong La Hiên bá thành Cao Quận công, thực ấp hai ngàn hộ, thưởng ruộng thế nghiệp điền một ngàn mẫu, 20 lượng vàng... Cố sắc!
Theo thể chế mới, tước Quận công được dùng một chữ trong tên của một phủ để đặt. Ở đây Nguyễn Vô Niệm được lấy theo tên của phủ Cao Bằng thuộc Thừa Tuyên Thái Nguyên. Quận công ở tuổi mười bảy (Lê Bang Cơ sửa lớn tuổi), Nguyễn Vô Niệm đã trở thành Quận công trẻ tuổi nhất trong lịch sử của triều đình, địa vị của hắn hiện tại đã có thể tương đương với nhiều lão thần trong khởi nghĩa Lam Sơn. Nhưng Không ai ngạc nhiên về kết quả này. Dù sao công lao của Nguyễn Vô Niệm thực sự quá lớn, mang lại sự phát triển vượt bậc và thịnh vượng cho Đại Việt.
- Thần tạ ơn bệ hạ!
Nguyễn Vô Niệm lập tức theo lễ nhận sắc phong. Tuy quan chức hiện tại chưa tăng, vẫn chỉ là đốc trấn, nhưng tước vị đã tương đương với quan nhất phẩm. Thượng thư các bộ nhìn thấy hắn còn phải hành lễ.
Lê Bang Cơ hớn hở nhìn lấy Nguyễn Vô Niệm ở bên dưới không khỏi hài lòng. Hắn lại cỗ động các quan, các tướng lĩnh một phen. Buổi triều hội Lê Bang Cơ cũng chính thức tuyên bố cho đúc tiền mới thành các đồng tiểu, trung, đại bảo, lấy toàn bộ đồng trong kho ra đúc tiền thanh toán cho các thương nhân, thương hội đã cung cấp đồ quân nhu cho cuộc viễn chinh. Kiến An lại nhận được một số vốn lớn để tiếp tục mở rộng phát triển, đặc biệt là đầu tư mở rộng các khu mỏ.
Nguyễn Vô Niệm trở về đến La Hiên bá phủ thì Nguyễn Thị Lanh đã đem đến một bức thư mời nói.
- Ông chủ, người của Bình Nguyên vương phủ đưa đến.
Nguyễn Vô Niệm không khỏi ngạc nhiên, xem lại ký danh không phải là của Lê Tư Thành mà lại là Ngô Thị Ngọc Dao. Chẳng lẽ mẹ vợ lại muốn xem mặt con rể rồi? Nhưng Nguyễn Vô Niệm rất nhanh bỏ ý nghĩa đó. Mối quan hệ của hắn và Thao Quốc công chúa chưa đến mức phải có một cuộc gặp đi, nếu như lần này Ngô Thị Ngọc Dao muốn gặp mặt hắn nghĩa là có chuyện muốn nhờ vả. Nguyễn Vô Niệm không khỏi cẩn thận, mẹ vợ tương lai của hắn không phải là người tầm thường, trong số các phi tầng của Thái Tông còn có thể yên ổn được mấy người? Ngoại trừ Thái hậu Nguyễn Thị Anh thì cũng chỉ có Ngô Thị Ngọc Dao mà thôi, còn lại không bị đuổi khỏi cung thì cũng bị biếm thành thứ dân.
Nghĩ một hồi Nguyễn Vô Niệm mới nói.
- Cho người trả lại tin tức nói rằng ngày đó ta nhất định sẽ đến, lại mua vài món lễ vật để ngày đó đưa đến Bình Nguyên vương phủ.
- Dạ, ông chủ.
Nguyễn Thị Lanh lập tức đáp ứng. Lúc này Tý từ bên ngoài chạy vào nói.
- Ông chủ, ông chủ, người từ trong cung đến, còn mang theo một tấm biển rất to.
Nguyễn Thị Lanh chau mày lại nói.
- Bình tĩnh, việc gì mà phải sớn xác, ông chủ ở đây lại vô lễ như vậy.
Tý hơi sửng sốt, lúc này nó mới thấy mẹ nó ở đây, bình thường mẹ dạy nó rất nghiêm, đòn roi cũng không hề thiếu. Tý lập tức nhận sai nói.
- Con xin lỗi ông chủ, xin lỗi mẹ!
- Được rồi, ngươi cũng đừng trách thằng bé. Tý, theo ta ra cổng.
Nguyễn Vô Niệm cười nói, Tý từ khi vào phủ, cuộc sống không còn quá vất vả như trước, tính cách trẻ con hiếu động cũng dần dần được thể hiện ra đầy đủ, giờ nhìn Tý mới trông giống một đứa trẻ mười tuổi mà không phải là một ông cụ non.
Đi ra ngoài cổng, Nguyễn Vô Niệm liền nhìn thấy Triệu Quế, con hàng này bây giờ nhìn rất phong quang, không hiểu sao Nguyễn Vô Niệm nhìn hắn lại cảm thấy hắn càng ngày càng mập lên. Triệu Quế vừa thấy Nguyễn Vô Niệm lập tức sáng mắt đon đả chạy đến nói.
- Quận công gia, nô tài chúc mừng ngài được bệ hạ thăng tước.
Nói rồi liền cung kính nhét vào tay của Nguyễn Vô Niệm một thỏi vàng. Hầu như vàng Triệu Quế được ban thưởng đều vào tay của Nguyễn Vô Niệm sạch, cứ mỗi lần đến truyền chỉ lại phải nhét vào tay của Nguyễn Vô Niệm một thỏi, dù tốn kém thế như Triệu Quế vẫn rất hạnh phúc. Sống trong cung Triệu Quế càng thêm rõ ràng sự ảnh hưởng của Nguyễn Vô Niệm đến bệ hạ, nếu sau này hắn có bị tội thì chắc chắn Cao Quận công cũng sẽ giúp hắn một lần.
Nguyễn Vô Niệm rất tự nhiên nắm lấy thỏi vàng, sau đó như một màn ảo thuật thuần thục thu lấy vào trong tay áo kín đáo đến mức không ai có thể nhìn thấy được. Nguyễn Vô Niệm mới hỏi.
- Ta vừa mới ở bên trong cung ra, còn chưa chân ướt chân ráo vào phủ ngươi đã tìm đến rồi. Cuối cùng là thế nào?
Triệu Quế lập tức nói.
- Bẩm Quận công, nô tài lần này đến là mang theo ân điển của bệ hạ cho Quận công, mời Quận công xem.
Bộp, bộp!
Nói rồi Triệu Quế vỗ tay mấy tiếng, các binh sĩ Kim Ngô vệ đã kéo tấm vải vàng che phủ lộ ra một tấm biển có khảm chữ vàng "Cao Quận công phủ". Dân chúng tò mò biết chữ đọc không khỏi kinh hô.
- Trời ạ, La Hiên bá vậy mà được phong Quốc công rồi?
Quả thực Nguyễn Vô Niệm vào triều mới được hai năm, từ một thường dân bỗng nhiên lật mình trở thành một Quốc công đương triều, hơn nữa vị Quốc công này còn rất trẻ tuổi. Người có hiểu biết hơn thì nói.
- Ngươi biết cái gì, nhìn tấm biển kia không? Chữ màu vàng chính là ngự phong, hoàng đế đích thân viết.
Quả nhiên, Triệu Quế xu nịnh cười nói.
- Đây là bút tích do bệ hạ ngự phong ban thưởng cho Quận công, xin Quận công để cho binh lính thay biển trên cửa phủ.
- Thần tạ ơn bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Nguyễn Vô Niệm lập tức hướng về hoàng cung để tạ ơn, thực tế với quan hệ của hắn và Lê Bang Cơ không cần phải như thế, nhưng ở đây nhiều người, hắn không diễn như vậy ngày mai ngôn quan lại hặc tội hắn trên điện.
Binh lính lập tức tháo dỡ bảng La Hiên bá phủ xuống, Triệu Quế lại lấy ra một xấp giấy tờ nói.
- Đây là giấy tờ đất của ba tòa phủ xung quanh, cũng là bệ hạ ban thưởng cho Quận công, ngài có thể đục thông vách để biến phủ mình lớn hơn bất cứ lúc nào.
Nguyễn Vô Niệm không khỏi hơi nhếch môi lên, Lê Bang Cơ có ý ban thưởng cho hắn một tòa phủ đệ theo quy chuẩn của Quận công, thế nhưng Nguyễn Vô Niệm lười chuyển nhà nên lập tức từ chối. Kết quả bây giờ Lê Bang Cơ trực tiếp lấy giấy tờ của các phủ bên cạnh ném cho hắn để hắn tự cải tạo thành một phủ, nếu so ra thì theo quy chuẩn còn lớn hơn. Phải biết xung quanh phủ đệ cũng đều là của những người có tước vị quan thân, thế nhưng... bệ hạ muốn nhà của bọn hắn bọn hắn dám không giao giấy tờ sao?
=====++
Việc của tác có chút sự cố cần giải quyết, nên giờ chưa thể bù chương, mọi người thông cảm. Chương này tác không đặt kẹo coi như bồi tội.
Truyện Thịnh Thế Diên Ninh : chương 312: cao quận công
Thịnh Thế Diên Ninh
-
N/A
Chương 312: Cao Quận công
Danh Sách Chương: