Truyện Tiên Nghịch : chương 764: toái tiên ấn, xuất thế!

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Tiên Nghịch
Chương 764: Toái Tiên ấn, xuất thế!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Nhưng vô tình, Vương Lâm ngàn năm tu đạo, dĩ nhiên có thể đạt tới trình độ này, có thể hủy đi pháp bảo bực này, không thèm để ý trực tiếp bóp nát, chỉ để nhìn xem vật phong ấn thần thông bên trong.
 
Ngàn năm tu đạo, những gì Vương Lâm tăng lên, không chỉ có tu vi, còn có tầm mắt và trình độ. Vật có thể lọt vào mắt của hắn, dĩ nhiên không nhiều lắm, mặc dù bậc thấp cũng có, cũng chỉ là ẩn chứa tình cảm đặc thù, hoặc là chi bảo đã theo hắn trưởng thành ngàn năm nay.
 
Pháp bảo có thể bị lôi tiên điện sứ giả nhìn trung, mặc dù yếu, cũng sẽ có cấp bậc tiên bảo. Nhưng lúc này, lại bị Vương Lâm dễ dàng bóp nát, mặc dù đã hủy diệt rồi, hắn cũng sẽ không đau lòng.
 
Nhìn chằm chằm vào giọt chất lỏng màu vàng giữa hai ngón tay, trong mắt Vương Lâm lộ ra tinh quang, bên trong mi tâm bỗng nhiên xuất hiện một khe hở. Tam nhãn bỗng chốc xuất hiện, cùng lúc đó hồng quang nhanh chóng tản ra theo hình quạt, bao phủ lấy giọt chất lỏng màu vàng giữa hai ngón tay.
 
Trong tam nhãn, chất lỏng màu vàng chậm rãi tiêu tan, hướng tới căn nguyên thuế biến, chỉ có điều loại tốc độ này không nhanh. Sau một lúc, tam nhãn của Vương Lâm có chút ảm đạm, nhưng chất lỏng cũng chỉ tiêu tan được có một nửa.
 
Vương Lâm trong mắt chợt lóe tinh quang, nguyên lức cấp tốc vận chuyển, không tiếc tiêu hao kịch liệt, toàn bộ dũng mãnh tuôn trào vào bên trong thần thông tam nhãn, lập tức hồng quang dày đặc.
 
Tốc độ tiêu tan của chất lỏng kia nhanh hơn một chút. Vương Lâm thi triển thần thông toàn lực, giọt chất lỏng màu vàng này tiêu tan hóa thành vô số những mảnh tơ mỏng màu vàng, lượn lờ thay đổi giao thoa với nhau, hình thành một phù văn kim tuyến rất phức tạp.
 
Phù văn này xuất hiện trong thời gian ngắn liền tan biến, hoàn toàn biến mất.
 
ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ trầm ngâm, vỗ túi trữ vật, tiên bút lập tức xuất hiện, hắn cầm trong tay vẽ lên hư không, lập tức bức tranh sinh động hiện lên.
 
Sau một lát, một phù văn hiện ra trước mắt Vương Lâm, phù văn này giống như đúc với những thay đổi giao thoa của kim tuyến. Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, sau khi phù văn này xuất hiện, bên trên không có khí tức gì truyền ra thoạt nhìn cực kỳ bình thường, không có nửa điểm thần kì.
 
Vương Lâm nhíu mày, nhưng thần sắc vừa động, nhìn chằm chằm vào phù văn, sau một lát chậm rãi nhắm chặt hai mắt, thần thức tản ra, trong nháy mắt, hắn trợn mắt bên trong lộ ra kinh ngạc.
 
Vương Lâm mắt lộ quyết đoán, tay trái nâng lên, lập tức phù văn này bay ra, dưới khống chế của Vương Lâm bay thẳng tới Văn Thú đang lượn lờ trên không trung.
 
Văn Thú đang phi thường vui vẻ, bộ lông lập tức dựng thẳng lên, mạnh mẽ cúi đầu, thân mình vừa định di động tránh né. Nhưng là tâm thần Vương Lâm truyền tới chấn an, cũng do dự một chút, không hề di chuyển, chỉ có điều nhìn chằm chằm vào phù văn đang bay tới gần kia.
 
Phù văn chợt lóe, trực tiếp ấn lên trên người Văn Thú, lập tức vỡ vụn, hóa thành một cỗ chất lỏng màu vàng, phút chốc tràn ngập thân thể Văn Thú, bao trọn thân thể của nó, khóa vào bên trong. Văn Thú không ngừng giãy dụa, sau một lát mới giãy ra được, bay đi thật xa, có chút ủy khuất nhìn Vương Lâm, kêu lên vài tiếng.
 
Ánh mắt Vương Lâm sáng ngời, hắn vừa rồi sử dụng tiên bút chỉ điều động một thành nguyên lực mà thôi, nhưng mặc dù như vậy, phù văn mới học được này vẫn phát huy ra được uy lực như thế. Một khi thi triển toàn bộ nguyên lực vẽ lên phù văn này, uy lực của nó chắc chắn tăng lên gấp bội.
 
Vương Lâm thu hồi tiên bút, trầm ngâm một chút, phân tích nguyên nhân.
 
Nếu là người khác, trừ phi là năm giữ được tam nhãn nhìn ra được căn nguyên phương pháp của thần thông, nếu không, mặc dù lấy ra được chất lỏng màu vàng kia, cũng không có hi vọng.
 
Vương Lâm nâng tay phải lên, họa lại phù văn vài lần, khắc sâu vào trong lòng, xác định mình sẽ không quên được, lúc này mới buông tay. Nhưng bỗng nhiên nội tâm hắn lại động.
 
Vương Lâm ánh mắt lộ ra quang mang kì dị, tim đập thình thịch.
 
Vương Lâm há mồm phun ra một ít đất cát, sau đó lập tức xuất hiện trên mặt đất hàng trăm toái phiến đại ấn.
 
Nhìn chằm chằm vào những toái phiến, trong mắt Vương Lâm càng lộ ra vẻ kỳ dị.
 
Vương Lâm xuất ra tiên bút, trên hư không trước mặt hiện ra một bức họa, chỉ trong nửa khắc, Phong Văn xuất hiện.
 
Vương Lâm bỗng nhiên đứng dậy, tay phải cầm tiên bút khẽ động, lập tức phù văn xuất hiện trực tiếp dung nhập vào trong toái phiến.
 
Vương Lâm không dừng lại, thân mình bay lên, tay phải dùng tiên bút không ngừng vẽ phù văn, từng cái phong văn xuất hiện trong nháy mắt, dung nhập toàn bộ vào toái phiến đại ấn.
 
Dần dần, hành động của Vương Lâm càng lúc càng nhanh, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, không ngừng xoay tròn quanh toái phiến đại ấn, tới cuối cùng, tốc độ hắn nhanh vô cùng, giống như một đạo lôi điện, manh theo những tiếng động ầm ầm vang vọng không gian.
 
Phong văn sau khi được Vương Lâm thành thục, theo từng bút hiện ra, cuối cùng có hơn mười phong văn xuất hiện, dung nhập vào trong toái phiến đại ấn.
 
Trong quá trình này, Vương Lâm không biết mệt mỏi, không có nửa điểm tạm dừng, trong hai mắt hắn lúc này chỉ còn lại bách trượng toái phiến, không còn vật gì khác, những ấn ký phù văn, không ngừng dung nhập vào trong bách trượng toái phiến.
 
Trên vật này, Vương Lâm dĩ nhiên không biết đã hạ bao nhiêu phong văn vào trong, màu sắc của toái phiến trăm trượng kia chậm rãi trở thành màu vàng, tản mác ra ánh sáng vàng. Nhưng Vương Lâm vẫn không tạm dừng, tiếp tục như tia chớp nhằm vào toái phiến trăm trượng, nhất nhất dung nhập phong văn vào trong.
 
Ba ngày sau, thân mình Vương Lâm nhoáng lên một cái, rơi xuống mặt đất khoanh chân ngồi thổ nạp, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt. Ba ngày dùng vô số nguyên lực vận chuyển, với tu vi của hắn, cũng có chút không chịu nổi.
 
Toái phiến trăm trượng, lúc này dĩ nhiên đã nhỏ đi nhiều, biến thành trên dưới tám mươi trượng, tuy nói màu vàng nhạt, nhưng đã đậm hơn mấy phần.
 
Nghỉ ngơi mấy canh giờ, Vương Lâm mở hai mắt, thân mình vừa động, lại bắt đầu vẽ phù văn.
 
Dần dần, theo thời gian, sau khi Vương Lâm nghỉ ngơi bảy lần, bách trượng toái phiến, dần dần giảm bớt tới năm mươi trượng, bốn mươi trượng, ba mươi trượng. Cuối cùng chỉ có lại trên dưới mười trượng.
 
Bên trên tràn ngập ánh vàng, càng đậm, từ xa nhìn lại, như một vầng mặt trời, tản mát ra chùm tia sáng vạn trượng.
 
Nhìn bảo vật này, mỏi mệt của Vương Lâm trở thành hư không, dâng lên vẻ hưng phấn, hắn thở sâu, nghỉ ngơi một chút, lại bay ra, một hơi tế luyện liên tục năm ngày!
 
Năm ngày sau, Vương Lâm thân thể rơi xuống mặt đất, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, bước chân đi có chút lảo đảo, nhưng hưng phấn trong mắt đạt tới đỉnh.
 
thanh âm Vương Lâm vang vọng, bao phủ thiên địa. Trước mặt hắn lúc này là một tiểu ấn tam tấc, tản mát ra ánh vàng chói mắt, nếu là phàm nhân nhìn thấy, lập tức hai mắt sẽ bị xuyên thấu, dường như bị ánh vàng phá hủy não bộ vậy.
 
Cho dù là tu sĩ, nếu tu vi không đủ, tâm thần cũng sẽ kịch chấn, thân thể đau đớn, dường như bị vô số lợi kiếm đâm vào, cho dù người có tu vi cao thâm, khoảnh khắc nhìn thấy vật này, cũng có cảm giác như nguyên thần bị phong ấn.
 
Tiểu ấn ba tấc, kim quang vạn trượng, tiên lực nồng đậm dao động, có một loại tư thái tràn ngập điên cuồng, bên trên lại có khí tức phong ấn hùng mạnh bao phủ.
 
Phong ấn này, là do Vương Lâm mất hơn một tháng không ngừng dung hợp mà thành, số lượng phong văn, Vương Lâm tính toán sơ sơ cũng không dưới sáu mươi vạn!
 
Hơn sáu mươi vạn phong văn, dung nhập bên trong toái phiến trăm trượng, luyện thành ba tấc, thần thông ẩn chứa trong đó, khiến cho Vương Lâm trong thời khắc này tràn đầy tự tin.
 
Hắn nhìn Phong Tiên Ấn, ánh mắt chợt lóe, hai tay bấm niệm thần chú, đánh ra từng đạo cấm chế, dừng ở phía trên ấn. Dần dần chậm rãi tiên khí trên ấn bị che dấu, lực phong ấn bên trên cũng bị che lấp đi hơn phân nửa.
 
Một lát sau, chí bảo Phong Tiên Ấn uy lực khó lường danh chấn Tu Chân giới sau này, xuất thế!
 
Vương Lâm nhìn quang mang bị che dấu đi, thoát nhiên như một pháp bảo toái tiên ấn bình thường, ánh mắt dần dần lộ ra tinh quang.
 

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tiên Nghịch

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Nhĩ Căn.
Bạn có thể đọc truyện Tiên Nghịch Chương 764: Toái Tiên ấn, xuất thế! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tiên Nghịch sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close