Giang Nguyệt tươi cười đế giải tỏa bầu không khí, bất đắc đĩ thớ dài: ‘Tiếu Diệp đã cố ý chạy xe đi vòng quanh vài vòng, đáng ra không nên có sơ hớ mới đúng”
Nghe được câu này, sự tức giận của chị Trần giảm hơn phản nửa, trong lòng cũng nghi hoặc: ”Em ở bẽn này khiêm tốn quay phim, truyền thông hẳn là không phát hiện được, rốt cuộc là ai đã thả tin tức này ra ngoài?”
Giang Nguyệt trong lòng biết rõ: “Hơn phân nửa là người muốn nhắm vào em.”
Giang Nguyệt ra mắt mấy năm thì cũng đã nổi tiếng mấy năm.
Càng nối thì càng có nhiều thị phi, người không nhìn vừa mầt cũng sẽ có rất nhiều. Chắng qua là lúc trước đều có Giang San giúp cô đè xuống.
Lần này, có thế xuất hiện bài đăng này, rõ ràng là do công ty đã không cỏ động tĩnh gì.
Chỉ cần là Giang San muốn trấn áp, sẽ không có tin tức tiẽu cực nào mà không đè xuống được.
Điếm này, chị Trần đương nhiên cũng nghĩ đến.
Giang Nguyệt bất đẳc dĩ nhún nhún vai, ngữ khí rất nhẹ nhàng: “Sằp hủy hợp đồng rồi, công ty đương nhiên cũng không có nghĩa vụ giúp em báo toàn thanh danh.”
Đối với những thứ không có giá trị sẽ lựa chọn khoanh tay dửng nhìn, thực sự là chuyện mà Tiêu Kỳ Nhiên sẽ làm ra.
Cô phải cảm nhận được sự cô lập và bất lực trước.
“Không có việc gì, lần này coi như tương đối dẻ xử lý.”
Chị Trần không hố danh là người đại diện vàng của nghệ sĩ, giờ phút này đã binh tĩnh nghĩ ra phương pháp đối phó:
“Dù sao em cũng không có thai thật, chỉ cần công bố kết quả kiếm tra một chút là được rồi.”
“Lại đế cho bẽn truyền thông phát ra tin tức, nói em đóng phim quá mệt mỏi, khiến cơ thế làm việc không điều độ nên đến bệnh viện kiếm tra, điều này cũng sẽ lấy được một làn sóng thiện cảm của khán giả”
Đây thực sự là giải pháp tốt nhất.
Giang Nguyệt im lặng cười cười, không nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý.
Chỉ là yên lặng nhìn chị Trần bận rộn sắp xếp công việc, giọng nói như bình thường mà hỏi một câu:
“Chị Trần, cuộc sống như vậy khi nào mới có thế kết thúc?”
Nếu đem mọi thứ trẽn thế giới này đều cân nhầc rõ ràng, thì thực sự một chút hy vọng cũng sẽ không có mất.