Trương Nghị vẫn mỉm cười, nhìn thấy sự hoang mang trong mắt Giang Nguyệt, anh giải thích:
"Thịnh tổng nói rằng lúc đó cô là người đã cứu ngài ấy, vì vậy đương nhiên cũng chỉ ký hợp đồng với cô."
"Nội dung cụ thể, cô có thể xem các điều khoản trong hợp đồng."
Nghe vậy, Giang Nguyệt khẽ mím môi, cầm lấy hợp đồng, lật từng trang một xem nội dung.
Nội dung bên trong không khác gì hợp đồng đầu tư bình thường, nhưng trong đó có mấy phương hướng đầu tư trọng điểm, đều phải dùng để đầu tư cho Giang Nguyệt.
Tương đương với số tiền này của Thịnh Sóc Thành, hoàn toàn là dùng để đầu tư vào Giang Nguyệt.
Vậy thì không có gì ngạc nhiên khi cô được yêu cầu ký hợp đồng.
Giang Nguyệt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Trương Nghị: “Cảm ơn Thịnh tổng đã quan tâm đến tôi, nhưng thật xin lỗi, tôi rất nhanh sẽ chấm dứt hợp đồng với Giang Giải, tôi không thể ký hợp đồng này.”
Cô đẩy hợp đồng trong tay về phía trước.
"Là như vậy sao?" Trương Nghị ngoài ý muốn nhướng mày, nhìn về phía Tiêu Kỳ Nhiên đang ngồi trên ghế:
"Tiêu tổng có ý định chấm dứt hợp đồng với Giang tiểu thư? ”
Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên càng thêm lạnh lùng: "Còn chưa tới thời hạn kết thúc hợp đồng."
“Vậy không biết sau khi chấm dứt hợp đồng, Giang tiểu thư định ký mới với công ty nào nhỉ?”
Trương Nghị lập tức không để ý tới Tiêu Kỳ Nhiên nữa, chỉ chờ Giang Nguyệt trả lời. Hôm nay, anh chính là chạy tới vì Giang Nguyệt.
Còn Giang Nguyệt chờ chính là một câu này.
Giang Nguyệt vòng tay trước ngực, khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Không sợ trợ lý Trương chê cười, tôi dự định sau khi chấm dứt hợp đồng sẽ thành lập công ty riêng, tự mình mở một công ty quản lý.”
"Giang tiểu thư thật sự là quyết đoán." Trương Nghị mỉm cười khâm phục: “Vậy tôi nghĩ cô có thể thay đổi yêu cầu, ví dụ như đề nghị Thịnh tổng đầu tư vào công ty mới của cô chẳng hạn.”
Nếu sau này cô muốn tự mở công ty, nhất định phải hiểu rõ hệ thống hoạt động của một công ty trước mới được.