Cô còn chưa nói xong câu kế tiếp, thì đã bị phong ấn trong nụ hôn rượu vang nóng.
Đèn màu trang trí treo xung quanh, cùng với những ánh đèn rực rỡ đầy màu sắc, họ ôm hôn nhau dưới những ánh đèn như vậy.
Điều này khiển Giang Nguyệt nhớ đến những bức tranh của Monet.
Mông lung, mộng ảo.
ở trong một đất nước như vậy, những người yêu hôn nhau là chuyện tập mãi cũng thành thói quen, không ai làm phiền họ, cho dù bọn họ có nhìn thấy, bọn họ cũng sẽ nở một nụ cười chúc phúc.
Đến khi nụ hòn kết thúc, hai má Giang Nguyệt đỏ ửng, cô hoàn toàn trở nên mơ mơ hồ hồ.
“Đúng là rất ngon.”
Anh nói không giống như đang nói về rượu vang nóng.
Môi cỏ đỏ tươi, hỏn vào rất ngọt ngào, cả người đều thơm thơm.
Khiến cho người khác nghiện đến mức phát điên.
“Xin chào?”
Bỗng nhiên, có hai cô gái trẻ người Pháp tiến đến chào họ, như là bọn họ đã quan sát họ rất lâu:
“Cò có phải là nữ diễn viên trong buổi công chiếu hôm nay không?”
Chiếu cố đến Giang Nguyệt, nên bọn họ sử dụng tiếng Anh để chào hỏi.
Không ngờ lại bị nhận ra ớ đây, Giang Nguyệt mặt đỏ tai hồng, nhưng cô vẫn bình tĩnh như trước: “Xin chào, thật trùng hợp.”
“Tôi biết anh!” Trong đó một cô gái vui mừng ngạc nhiên nói: “Đây là người đàn ông đã hỏi cái vấn đề kia hôm nay, hai người vốn là một cặp đôi không công khai sao?”
Giang Nguyệt nhanh chóng điều chỉnh lại, rất nhanh cô liền trở nên bình tĩnh như thường, cô cười khẽ trả lời cô ấy: “Suỵt, đó là bí mật.”
Hai có gái lập tức hiểu ý, gật đầu cười ăn ý với Giang Nguyệt, hứa sẽ giữ bí mật cho cô, đồng thời bày tỏ mong muốn chụp ảnh cùng với cô.
Sau khi cô chụp ảnh với bọn họ xong, Tiêu Kỳ Nhiên nhìn Giang Nguyệt, ánh mắt anh nặng trĩu, cười nhạt nói: “Đại minh tinh xinh đẹp, đi đến đâu cũng quyến rũ như vậy.”
Cô nghe ra sự trêu chọc của anh nên mỉm cười bất lực, thở dài: “Đúng vậy, làm minh tinh rất vất vả, không thể có một mối quan hệ tốt đẹp, lúc nào cũng phái nghi ngờ bị người khác chụp lén.”
Tiêu Kỳ Nhiên cười một tiếng, biết cỏ là một cô gái nhỏ đang làm nũng: “Vậy em muốn kiểu tình yêu như thế nào?”
Nếu anh đã hỏi, Giang Nguyệt cũng nghiêm túc trả lời: “Em muốn nắm tay một cách quang minh chính đại, ôm một cách bình thường, hôn một cách không đắn đo, muốn hẹn hò thì hẹn hò, muốn đi du lịch liền đi du lịch, quan trọng nhất chính là nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người.”
Cô rất vất vả mới có thể yêu đương, cô thực sự không muốn nghe những câu khó nghe.
“Có phải em rất tham lam không?” Giang Nguyệt cười một tiếng: “Em thật sự rất muốn, em còn muốn, ai nhìn em cũng phải nói một câu tự cường tự lập-”
“Ai dám nói em?” Vừa rồi Tiêu Kỳ Nhiên vần đang đắm chìm trong tưởng tượng về tình yêu tương lai của cô, khi Tiêu Kỳ Nhiên thình lình nghe thấy lời này, giọng nói anh nhất thời trầm xuống.
Giang Nguyệt nói: ”Em là một minh tinh kiếm tiền trong giới giải trí, rốt cuộc em còn từng yêu đương với kim chủ ba ba của mình.”