Truyện Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực : chương 19: hát tại quán bar (4)
Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực
-
Thanh Sắc Vũ Dực
Chương 19: Hát tại quán bar (4)
Rối rắm lại rối rắm, thân là lão đại xã hội đen, khoản nợ nên đòi về, một phân tiền cũng không thể thiếu. Sau khi từ trong âm nhạc tỉnh lại, Phil liền đi vào bãi đỗ xe, vừa đi vào đã bị A Mộc cho một ánh nhìn đăm đăm, chân trụ ở cửa vô pháp đi tiếp.
Đồng dạng khôi phục thần, trí Lê Hân vỗ vỗ cánh tay A Mộc, lúc này Phil mới có thể dẫn hai ba thủ hạ đi vào.
"Mời ngồi, ách......" Lê Hân lễ phép mời chủ nợ ngồi xuống, đáng tiếc xung quanh căn bản không có ghế. A Mộc ngồi trên một chiếc phi thuyền không biết của ai, hắn ngồi trên người A Mộc, để Phil ngồi chỗ nào?
Phil mặt vô biểu tình ngồi lên phi thuyền đối diện A Mộc, thật không hổ là lão đại xã hội đen, chính là có năng lực ứng biến như vậy, Lê Hân vì chủ nhân hai chiếc phi thuyền này mà mặc niệm một cái.
"Lúc trước cậu đã nói ba ngày sau sẽ tới giải quyết vấn đề nợ nần, ta cảm thấy cậu không phải người sẽ nuốt lời." Sắc mặt Phil rất không đẹp, đem nhà dọn dẹp đến sạch sẽ còn chuẩn bị không ít mỹ thực đắc đỏ ngay cả lãnh đạo tinh cầu cũng chưa ăn được đón tiếp khổ chủ thần mã, đợi suốt một ngày không chờ được người mất mát không thôi thần mã, hắn mới không có đâu!
"Ân, đúng là bên này ta xảy ra chút vấn đề." Lê Hân một câu vòng qua, không định giải thích gì với Phil, kỹ thuật diễn xuất của hắn kém như vậy, căn bản không thể nói dối. "Thật xin lỗi vì sự tình tương đối khẩn cấp nên không thể thông tri trước cùng ngài, làm ngài tự mình đến trước thật là có lỗi."
"Kia hảo, ta nghĩ chúng ta có thể nói chuyện về vấn đề hoàn nợ như thế nào, các ngươi hẳn là không có đủ tiền đi?" Phil cảm thấy sắc mặt mình đẹp hơn một chút, đương nhiên, kỳ thật từ lúc hắn nghe được《Hoa Mai Tam Lộng》sắc mặt đã sớm bắt đầu khôi phục lại bình thường, căn bản không còn bộ dáng hung ác kia, ngược lại là vẻ mặt ôn hòa.
"Kia thật ra" Lê Hân nghĩ nghĩ nói, không biết vì sao hiện giờ đại não hắn đặc biệt thông thấu, muốn hỏi chuyện cũng rõ ràng "Chuyện này chúng ta đúng là phải gánh một phần trách nhiệm, dù sao cũng là A Mộc đến quán bar trước. Bất quá thái độ của các người cũng là một nhân tố rất lớn tạo thành xung đột của chúng ta, chúng ta mới vào quán bar đã bị mọi người dùng bạo lực đối đãi, như vậy chúng ta thật sự rất khó tâm bình khí hòa trò chuyện. Hơn nữa bác sĩ Blake của quý tổ chức là cái đức hạnh gì ngài hẳn cũng rõ, có lẽ các người là hiểu lầm không có ác ý, nhưng bác sĩ Blake thật sự đã tạo thành uy hiếp đối với an toàn và tự do của ta. Nếu Blake không có ý đồ đem ta làm thể thực nghiệm, sẽ vô cùng có khả năng tránh được cuộc đánh nhau lúc sau. Lúc ấy A Mộc cũng thiếu chút nữa dị biến tinh thần chết đi, hai bên đều rất nguy hiểm, cho nên ta cho rằng, chuyện này, Blake hẳn là gánh 50% trách nhiệm, mà ngài và ta mỗi người chiếm 25%."
Phil: "......"
"Theo cách này, khoản nợ của chúng ta chỉ bằng một phần tư con số ban đầu, chính xác là 2 ức tinh tệ. Nếu đã chịu trách nhiệm, như vậy chúng ta liền nói tới vấn đề báo đáp. Lúc ấy 'Born of Fire' có chừng hơn 1 ngàn người bị phát cuồng, phải biết rằng ở tinh cầu Emir, chỉ cần là người phát cuồng thì không thể khống chế, phí dụng trị liệu cho bọn họ cơ hồ là cái giá trên trời, đừng nói 2 ức (200 triệu), cho dù là 20 ức (2 tỷ), 200 ức (20 tỷ) thậm chí hơn nghìn ức cũng có người nguyện ý trả, ta trị liệu 1 ngàn người, chỉ thu 2 ức không quá phận đi?" Lê Hân gật gật đầu, như vậy nợ nần liền không còn, quả nhiên đề cao cấp bậc gien chính là không giống nhau, đầu óc thật rõ ràng a.
Nguyên lai cấp bậc gien tăng lên chính là dùng để thắp sáng kỹ năng quỵt nợ o(╯□╰)o
"Vậy ý của cậu là, hiện tại chúng ta một phân tiền cũng không có?" Vẻ mặt Phil vô cùng nguy hiểm "Cậu cảm thấy khả năng sao? Truy cứu trách nhiệm với xã hội đen, thật sự có ý nghĩa sao?"
"Có a." Lê Hân vỗ vỗ bả vai A Mộc. "Ta biết cho dù ta không nói như vậy, hoàn toàn quỵt nợ, các người cũng không dám cưỡng đoạt, vì vậy cho các người một cái lý do hợp tâm ý, điều đó ít nhất cũng sẽ khiến lòng dễ chịu."
Chính quyền hiện ra từ nòng súng*, quả nhiên Mao gia gia nói không sai đâu! Có A Mộc thực lực cường hãn ở đây, cho dù hắn có quỵt tiền như thế nào, thì Phil cũng phải ăn cái thiệt này, bằng không hắn ta lại tổn thất mấy ức (mấy trăm triệu).
Chỉ cần trong 'Born of Fire' không có ai dùng năng lực cá nhân thắng được A Mộc, thì Phil sẽ không dễ dàng ra tay, bằng không tổn thất chỉ càng lúc càng nhiều. Cách làm của người thông minh chính là, nhẫn.
Niết hiệp ước không bình đẳng đã chuẩn bị xong trong tay, ngón tay Phil không ngừng run run, dưới tầm mắt hung tàn sắc bén của dã thú A Mộc, hắn ngoại trừ run rẩy còn có thể làm cái gì đây? Khi thực lực cường đại đến một mức độ nhất định, mưu trí sách lược đều là nói suông.
"Cậu hẳn là hiểu rõ, có đôi khi giết một người, cũng thường không cần vũ lực." Phil ngừng lại cái tay đang run, trong mắt là nguy hiểm nói không nên lời.
"Biết." Lê Hân gật gật đầu. "Cường long không áp đầu rắn độc, chúng ta đương nhiên sẽ không cứ như vậy cái gì cũng không chịu. Ta có thể đến quán bar danh nghĩa của ngài diễn tấu, mỗi tuần một lần, không nhận tiền lương, khách nhân cho tiền boa có thể nhường các người 20% làm phí dụng sân diễn, như thế nào?"
Nghe có vẻ rất bất lợi. Ở quán bar xã hội hiện đại, quán bar vẫn phải trả tiền cho ca sĩ. Lê Hân như vậy quả thực chính là đem thiệt về mình. Nhưng có biện pháp nào chứ, toàn bộ quy củ hát quán bar của hệ thống bên kia đều được tính theo tiêu chuẩn nữ diễn tửu lâu, bán nghệ ở tửu lầu cổ đại, đừng nói cấp tiền lương, khách nhân cho tiền boa đều sẽ bị lão bản tửu lâu cướp hơn phân nửa, dáng vẻ này của Lê Hân cũng là vì muốn làm một bán nghệ tửu lầu đủ tư cách, đỡ phải gánh một đống huân chương, đến khi hệ thống thành công chia giá trị cho hắn đến số âm, nói không chừng hệ thống này lại muốn nháo đòi tự hủy.
Phil yên lặng rồi lại yên lặng mở hợp đồng trong tay mình ra, mặt trên viết: Bên B sẽ trả nợ theo hình thức làm việc. Bên B sẽ hát trong quán bar của bên A. Bên A sẽ không trả lương. Bên B sẽ nhận tiền boa của khách trong suốt thời gian hát của bên A. Bên A sẽ rút ra 20%.
Căn cứ vào pháp luật đế quốc, loại hợp đồng lao công khấu trừ kiểu này có thể bị người kiện ra toà, Phil cảm thấy bản thân đã rất quá phận, không nghĩ tới Lê Hân cư nhiên đưa ra loại yêu cầu này với mình, thật là...... ăn nhịp với nhau.
Đương nhiên, trong hợp đồng của Phil, Lê Hân mỗi ngày đều phải đến quán bar diễn tấu, một tháng có 4 ngày nghỉ, bây giờ lại bị Lê Hân chém thành một tháng chỉ có 4 ngày đi làm, bất quá vậy cũng tốt hơn so với hoàn toàn quỵt nợ nhiều. Tâm lý con người chính là như vậy, nếu Phil lấy hiệp ước ra ngay từ đầu, Lê Hân cò kè mặc cả, như vậy Phil nhất định sẽ tương đương bất mãn; mà hiện tại chính là sau khi Lê Hân đem toàn bộ nợ nần tính lại, lại cho Phil một quả táo ngọt hợp tâm ý, đương nhiên Phil sẽ không chút do dự mà đáp ứng, có còn hơn không có.
Cấp dưới xứng chức nhanh chóng sửa đổi hợp đồng, hợp đồng dưới yêu cầu của Lê Hân cũng không ghi kỳ hạn, nói cách khác, thời điểm hắn không muốn hát ở quán bar nữa, muốn đi liền có thể đi, hoàn toàn không có ràng buộc. Tuy rằng hợp đồng như vậy Phil có thiệt một chút, nhưng có A Mộc ở đây, cho dù ký cũng không có gì hiệu lực, may mà không ký.
Quán bar dưới danh nghĩa của Fire có rất nhiều, Phil để Lê Hân đến quán bar bị đánh trước đó, bởi vì cái quán bar kia cho tới nay hiệu ích luôn không tốt, trừ bỏ người bên mình thì không ai đến chơi, tiền lời rất ít. Có Lê Hân tọa trấn, tin rằng lượng khách rất nhanh sẽ thăng lên, Phil là người làm ăn rất có đầu óc.
Lê Hân: "......"
Dùng sức lau mặt, nhớ tới đám người bị A Mộc dọa ngốc kia, nghe nói khách nhân cố định hiện tại của quán bar chính là bọn họ, thật không biết đến lúc đó có hay không lại mang về một đám hắc phấn (anti fan). Hoa tươi giảm cấp bậc sẽ không hạ xuống, nhưng nếu thuần fans giảm còn dưới 1 ngàn, kia có thể sẽ bị rớt cấp a!
Hẹn Phil 5 ngày sau bắt đầu đi làm, thuận lợi giải quyết vấn đề nợ nần, Lê Hân hết nợ đúng là một thân nhẹ nhàng, cảm giác như mình cũng sắp bay lên tới nơi.
Tốt a, kỳ thật bởi vì hắn đề cao cấp bậc gien, lực nhảy lên tương đối mạnh, nhẹ nhàng nhảy lên là có thể nhảy cao đến 5 mét, thật là thoải mái. Lê Hân ở một bên nhảy chơi, trong lòng A Mộc lại đặc biệt khó chịu, Lê Hân nỗ lực nhảy như vậy, mới chỉ có thể nhảy đến 5 mét. Cố tình người nào đó còn không hiểu lòng A Mộc, hưng phấn lôi kéo tay A Mộc nói: "Ngươi cũng cùng hoạt động đi, cho dù thân thể có tốt cũng cần phải rèn luyện."
A Mộc thần sắc phức tạp liếc nhìn Lê Hân một cái, thấy mặt hắn hưng phấn, không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của Lê Hân. Đùi căng lên, cơ bắp dùng sức, thả người nhảy lên, nhẹ nhàng mà bay lên vài trăm mét trên trời!
Lê Hân: =_=
Được rồi, hắn chính là người cacbon thân kiều thể nhược, liền tính cấp gien tăng lên, bất quá cũng chỉ nâng được trọng lượng 800 cân, bất quá cũng chỉ nhảy cao được 5 mét nhảy xa được 15 mét, bất quá cũng chỉ chạy xong 800 mét trong 1 phút rưỡi, bất quá cũng chỉ có vậy mà thôi!
Bị A Mộc đả kích hoàn toàn không muốn giao lưu, Lê Hân chán nản ngồi lên phi thuyền (không biết chủ nhân), A Mộc từ trên trời nhảy trở về, an ủi mà ôm eo hắn, lực đạo tay đặc biệt nhẹ.
Hai mắt Lê Hân sáng lên, hệ thống chính là nói hắn có thể thừa nhận cái ôm bình thường của A Mộc đi. Hắn đem tay mình nhẹ nhàng nhét vào tay A Mộc nói: "A Mộc, một giấc ngủ vừa rồi làm ta cảm thấy thân thể tốt lên rất nhiều, ngươi thử tăng lực một chút xem xem, còn có thể làm gãy tay ta hay không?"
A Mộc lắc đầu không tán đồng, trong mắt toát ra ý tứ 'cậu chỗ nào là ngủ một giấc, cậu là té xỉu một tuần'. A Mộc là một người rất thẳng thắn, cho dù cố hết sức nói chuyện, cũng nhìn không ra biểu tình, nhưng đôi mắt y có thể nói, chỉ cần nhìn vào mắt y, là có thể đọc hiểu ý tứ A Mộc, Lê Hân rất thích loại phương thức ở chung trong lòng hiểu rõ mà không cần nói này.
Bị người ôm công chúa vào trong ngực, Lê Hân hôn lên mặt A Mộc nói: "A Mộc, chúng ta lập gia đi."
Danh Sách Chương: