Truyện Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực : chương 76: biểu diễn lưu động (6)

Trang chủ
Ngôn Tình
Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực
Chương 76: Biểu diễn lưu động (6)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đây không phải trận diễn tập quân sự mà Lê Viêm muốn tổ chức là có thể tổ chức, ngay cả trong thời chiến, tình hình chưa khẩn cấp đến mức nhất định, quân bộ cũng sẽ không phát đặc lệnh thời chiến. Đặc lệnh thời chiến phải được phát ra từ hai vị nguyên soái, hay một vị nguyên soái và hai vị thượng tướng đến từ quân đoàn khác nhau; hoặc là bốn vị thượng tướng của cả bốn quân đoàn liên danh mới có thể phát, không phải thời khắc khẩn cấp tuyệt đối không dùng đến đặc lệnh thời chiến.

Nhận được mệnh lệnh này, đồng nghĩa với việc trong vòng 5 phút Nghiêm Sí phải có mặt tại căn cứ quân sự đế đô, 10 phút sau rời khỏi Thủ Đô tinh, chạy đến biên cảnh tinh hệ cách đế quốc mấy vạn năm ánh sáng.

Mặc dù không biết Lê Hân định làm gì, nhưng lúc này Nghiêm Sí không có thời gian. Y lập tức đứng dậy nói: "Đặc lệnh thời chiến, nhận được mệnh lệnh lập tức chạy tới chiến trường, chờ anh trở lại."

Lê Hân làm sao theo kịp tốc độ của Nghiêm Sí, người này một bước đã phi đi xa, chờ Lê Hân chạy ra khỏi biệt thự, Nghiêm Sí đã điều khiển cơ giáp bay mất không còn bóng dáng. Mặc kệ A Mộc hay là Nghiêm Sí, tốc độ đều quá nhanh, làm Lê Hân ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có. Chấn thương tinh thần của Nghiêm Sí còn chưa kịp trị liệu, tinh thần lực vừa tiến vào đầu y liền thoát khỏi phạm vi cảm giác của Lê Hân, ánh sáng màu bạc mất đi động lực mà phân tán trong đại não Nghiêm Sí, không có bất kỳ mục đích gì, chỉ có thể chậm rãi tiêu tán.

Nhìn không trung, Lê Hân chỉ có thể thở dài.

Quên đi, nếu hắn vừa làm Nghiêm Sí khôi phục ký ức đã gặp phải tình huống đặc lệnh khẩn cấp thời chiến này, như vậy không biết đoạn ký ức thuộc về A Mộc kia có khiến Nghiêm Sí bối rối gì hay không.

Như vậy cũng được, cũng tốt.

Chờ y trở về, nhất định sẽ không do dự giúp y trị liệu tinh thần, chờ Nghiêm Sí tự mình lựa chọn.

Hiện tại thì, tuy rằng có chút buồn và lo lắng, nhưng Lê Hân biết, cuộc sống không chỉ có tình yêu mà còn có rất nhiều cung bậc cảm xúc. Cũng như hắn sợ rằng Nghiêm Sí không thể lựa chọn giữa tình yêu và lòng trung thành, bản thân hắn đứng trước tình cảm và lý tưởng cũng sẽ không buông bỏ bất cứ thứ nào. Tình yêu quả thật đáng quý, nhưng hắn còn có mộng tưởng, thứ có thể duy trì hắn luôn hừng hực, mãi mãi vẫn là âm nhạc.

Tinh thần lực đã khôi phục, kỳ nghỉ của trường học cũng kết thúc, không thể tiếp tục kéo dài. Lê Hân quyết đoán rời khỏi nhà của mình và Nghiêm Sí, lên xe buýt trở về trường học. Đồng thời liên lạc với Sarah, định chờ buổi học hôm nay kết thúc sẽ gặp người bên Tinh Tế.

Mặc dù đã trốn học một thời gian sau đợt biểu diễn thăm hỏi, nhưng phía học viện cũng biết chuyện Lê Hân sinh bệnh lúc ở Bỉ Ngạn tinh, nên lúc Lê Hân xin nghỉ người ta cũng rất thoải mái mà cấp giấy, tỏ vẻ chỉ cần thi cuối kỳ không bị trượt, năm sau liền có thể thuận lợi lên lớp. Đương nhiên dù bị trượt cũng không sao cả, có thể thi lại a.

Sau khi kết thúc chương trình học, Sarah đã sớm chờ trước cửa khu dạy học, nhìn thấy Lê Hân liền trực tiếp lái phi thuyền lao đến cạnh chân hắn, thiếu chút nữa dọa đến người. Lê Hân vội vàng chui vào phi thuyền, tránh quá dẫn người chú ý.

Vì muốn đến là công ty giải trí, hôm nay Sarah mặc thường phục, tính tình nàng cởi mở, nhưng cách ăn mặc không phải kiểu hở hang ngày càng được ưu chuộng, mà nàng mặc khá kín đáo, ngược lại so với hở hang lại càng gây chú ý hơn. Quần dài giày boot làm lộ rõ ​​đôi chân thon, áo ngắn hơi lộ phần eo tôn lên vòng eo vô cùng nhu mỹ của nàng. Chiếc áo bó sát khiến vóc dáng hoàn hảo của Sarah càng được phác hoạ đến vô cùng mê người, rõ ràng nàng không hề để lộ một miếng da thịt, ngay cả tay áo cũng là dài tay, nhưng lại tạo nên một loại mị lực cực hạn.

Lắc lắc tóc dài màu vàng nhạt, Sarah vươn một tay bóp cằm Lê Hân, nhìn kỹ một lát rồi hỏi: "Có làm ra chuyện vi phạm pháp luật đế quốc hay không?"

Kỳ thật đã làm...... Lê Hân yên lặng nghĩ.

"Mấy ngày nay ta vẫn luôn bị ốm, đầu luôn choáng váng, bây giờ mới tốt lên, nào có tâm tình. Hơn nữa, ta còn chưa thành niên đâu." Lúc đầu xác thật là choáng đầu, chính là sau đó được thổ hào não tàn chuyển cho 230 triệu, liền hoàn toàn hết choáng, bất cứ lúc nào cũng có thể vi phạm pháp luật đế quốc hoàn toàn không có áp lực tâm lý ╮(╯▽╰)╭



"Ngẫm lại cũng đúng." Sarah nói "Cái tên người máy Nghiêm Sí kia, Grant có nói với ta, thời gian làm việc và nghỉ ngơi đều chính xác từng giây, mỗi ngày không cần đồng hồ báo thức mà thời gian rời giường vẫn sẽ không khác hôm trước quá 0.01 giây. Người có quy tắc như vậy, sao có thể vi phạm pháp luật đế quốc. Mà này, cậu thật sự yêu đương cùng y sao? Tuy rằng ta là Nghiêm Cách hắc, nhưng chỉ cần chia rẽ bọn họ là được, không cần cậu vào bù lỗ."

"Chia rẽ...... Bọn họ trước giờ chưa từng ở bên nhau." Lê Hân có chút không vui, hắn hiện tại chính là Nghiêm Cách hắc!

"Ai...... Nhanh vậy khuỷu tay đã hướng ra ngoài. Được rồi, tự do yêu đương ta mặc kệ, bất quá Nghiêm Cách cp nhân khí rất cao, tốt nhất trước tiên cậu đừng để lộ quan hệ của hai người, bằng không có thể sẽ bị hắc rất thảm. Hơn nữa thân là nghệ sĩ, còn trẻ tuổi như vậy, tình sử vẫn nên sạch sẽ một chút mới thỏa đáng."

Hắn đã bị hắc qua...... Lê Hân yên lặng nhớ tới hôm nay trở về trường học không cẩn thận chạm phải ánh mắt oán hận của Milan, thật là, bản thân từ đầu tới cuối đều chưa từng trêu chọc cậu ta, ngược lại là cậu ta vẫn luôn tới hắc mình, thế là đủ rồi. Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, Lê Hân cũng không phải cái bánh bao. Tinh thần lực cấp 5 giúp hắn sử dụng tinh thần lực càng thêm thoải mái, thời điểm nhận thấy hận ý trong mắt Milan, Lê Hân lập tức đưa qua một sợi tinh thần lực, hung hăng mà ám chỉ đại não Milan. Milan tính cách âm u dễ ghen ghét người khác, vừa nhìn là biết người có ý chí không kiên định dễ bị tác động, ám chỉ vừa rồi của Lê Hân cũng không có làm gì khác, chỉ là phóng đại hận ý của Milan mà thôi.

Là người đều sẽ có sở thích, hận một người cũng là nhân chi thường tình, mà khi phần hận ý này bị phóng đại, biến thành thấy ai liền hận người đó, người như thế cũng sẽ trở thành kẻ điên bị cô lập. Sau khi Lê Hân ám chỉ Milan, cậu ta sẽ nhìn cái gì cũng không vừa mắt, khi ăn ở căng tin sẽ bởi vì cảm thấy cơm người khác nhiều hơn cậu ta một hạt mà hận người múc cơm cùng người ăn cơm; đi trên đường thấy người khác mặc đẹp hơn mình, sẽ ghét người đó và tất cả ai có quan hệ tốt quanh họ; lúc đi học cảm thấy lão sư khiêu vũ tốt hơn mình sẽ hận lão sư cùng những học sinh ngưỡng mộ lão sư.

Nói ngắn gọn, chính là hung tàn đến cực điểm mà mở ra địa đồ pháo, mở ra mở ra liền bị địa đồ pháo quần diệt.



Nếu Milan không có tâm ghen ghét không có hận ý với những việc này, như vậy ám chỉ của Lê Hân sẽ không có tác dụng. Một khi Milan sinh hận, liền một phát không thể vãn hồi.

Bảo trì tâm bình khí hòa, không đi ghen ghét người khác, nghiêm khắc với bản thân và khoan dung với người khác, không ngừng nỗ lực tích cực hướng về phía trước. Giải trừ ám chỉ này chính là đơn giản như vậy, nếu vẫn tiếp tục hẹp hòi, thì chỉ có thể chờ tinh thần lực tiêu hao hết mới khôi phục trở lại. Nhưng một khi tâm tính đã thay đổi, dù có khôi phục, thật sự có thể trở nên khoan dung sao?

Sau chuyện đó, Lê Hân liền không còn hứng thú. Hắn không định ở ký túc xá nữa, dù sao thì bây giờ hắn cũng có nhà rồi! Tạm thời ở lại chỗ Nghiêm Sí, chờ Tinh Tế sắp xếp chỗ ở nhân viên cho mình, nếu chỗ ở yên tĩnh thích hợp sống một mình và có thể dùng tinh thần lực luyện nhạc cụ, liền dọn qua đó. Nếu như không thích hợp, vậy tiếp tục ở lại nhà Nghiêm Sí, đã cùng đứng tên rồi a, đây là nhà của bọn họ!

Tòa nhà công ty giải trí Tinh Tế quả thực mộng ảo đến tột cùng, toàn bộ tòa nhà vào ban ngày tỏa sáng rực rỡ như lưu li, ban đêm sau khi mặt trời lặn xuống, phần thân của tòa nhà sẽ biến thành bầu trời đêm với những ngôi sao sáng lấp lánh, thật sự vô cùng mỹ lệ. Các tiện nghi và phòng ốc đa dạng trong tòa nhà cũng thực sự khiến đồ nhà quê ở nông thôn nhìn đến trợn tròn mắt. Phil có tiền, nhà Nghiêm Sí xa hoa, nhưng khi so sánh với Tinh Tế, chính là một chữ —— tục! Giá trị của ngôi nhà là không đổi, thế nhưng lớp vỏ của Tinh Tế người ta, phong cách chắc chắn không cùng một bậc với thổ hào nông thôn và máy kia không có tế bào nghệ thuật kia rồi. Cùng một số tiền, đưa Tinh Tế dùng chính là tăng thêm vẻ đẹp cho thế giới, đưa Nghiêm Sí dùng, y liền giao hết cho Lê Hân, đưa Phil dùng, hắn đều cầm tất cả đi buôn lậu......

Đúng là không cùng cấp bậc, bất quá Lê Hân thích khoản này của Nghiêm Sí, tục nhân hắn đây không có biện pháp a ~(≧▽≦)/~

Tổng giám đốc Mills của Tinh Tế đích thân đón tiếp Lê Hân, vốn dĩ người mới như Lê Hân căn bản không có tư cách bò lên tầng 132 gặp tổng giám đốc, bất quá người đề cử Lê Hân là Angel, còn thêm Sarah thúc ép Mills hợp lực thiết kế hợp đồng. Mills bị hai ngọn núi lớn ép nghĩ tốt hợp đồng, định nhìn xem tiểu bạch kiểm thần kỳ nào mà có thể câu dẫn đến hai ngọn núi lớn, lại đợi hơn một tháng cũng chưa thấy bóng người. Được rồi, biểu diễn thăm hỏi tương đối quan trọng, y chờ! Chính là sau khi tổng kết biểu diễn thăm hỏi phải nên đến rồi đi? Kết quả lại nói thân thể không khoẻ, chờ 10 ngày. Sau 10 ngày nói thế nào cũng nên đến công ty từ sớm với vẻ mặt đầy chân chó mà chờ đi?

TMD , tiểu tử này lên lớp xong mới đến! Y còn phải bỏ ra toàn bộ thời gian ngồi chờ!

Dù Mills có hàm dưỡng đến đâu, cũng sẽ phẫn nộ a phẫn nộ. Y định chờ sau khi tên nhóc chỉ là học sinh dự bị kia đến đây, liền hung hăng cho người ta một cái ra oai phủ đầu.

Nhưng mà, vì sao Sarah lại tự mình đưa Lý Hâm tới?

Mills thập phần bất lực, lúc Lê Hân nhìn thấy Mills, cảm giác được y vô cùng già nua cùng mỏi mệt. Hắn nhịn không được nói khẽ với Sarah: "Cái này...... tiên sinh Mills bao nhiêu tuổi rồi? Xem sắc mặt ít nhất 200 tuổi đi? Lớn như vậy còn phải bận rộn, không tốt cho thân thể."

Sarah, Mills: "......"

"Việc đó, ta giới thiệu một chút" Sarah cất cao giọng nói "Mills · Simpson, gien cấp B, dị năng thính lực, không được hữu dụng lắm, chính là nghe lén cách vách khá tốt, nên mới lên làm tổng giám đốc công ty giải trí, dù sao cái ngành sản xuất này quan trọng nhất chính là tin tức a. Ngay cả trong phòng có con kiến bò qua cũng bị y nghe thấy, cho nên sau này muốn bát quái chuyện của lão tổng, có thể giáp mặt nói, bởi vì nói chuyện trong phạm vi 200 mét đều có hiệu quả như giáp mặt nói cùng y. Vấn đề dị năng là chuyện cá nhân, chuyện này người khác không biết, Mills thích nghe người khác nói xấu sau lưng mình."

Lê Hân: "......"

Hắn có chút đồng tình với ông chủ tương lai của mình.

Mills cũng rất đồng tình chính mình, như thế nào không có tiền đồ như vậy, đến nay chỉ là cái làm công.

Tinh Tế là tài sản riêng của Angel, sản nghiệp của hoàng tộc rất nhiều, rất nhiều quyền khai thác khoáng tinh đều là của hoàng tộc, so sánh với lãnh địa hoàng tộc, Tinh Tế chỉ là Angel tiếp nhận chơi. Nàng đã lấy 60% cổ phần của mình chia cho Sarah có quan hệ khá tốt 15%, vì dù sao Sarah cũng có chút tế bào âm nhạc, có thể giúp nàng quản lý thuận tiện một chút. Quản không tốt cũng không sao, vì Angel đã dùng 10% cổ phần buộc chặt Mills với công ty.

Liền tính bản thân là một trong những lão bản của Tinh Tế, Mills cũng không có năng lực chọc hai vị đại thần kia. Angel tự mình hạ lệnh muốn phủng nam thiếp phòng 28, thì tuyệt đối không thể đối đãi bình thường.

Cho nên lửa giận của Mills cứ vậy mà dần dần tiêu tán, y vươn tay cười cười với Lê Hân: "Mills · Simpson, năm nay 63, chưa lập gia đình, còn rất trẻ, sở thích là nghe người khác nói xấu ta, lần sau hoan nghênh giáp mặt nói chuyện."

Lê Hân: "......"



Co được dãn được như vậy, không hổ là lão bản của công ty giải trí hàng đầu, vừa nhìn chính là tinh anh trong tinh anh a!

"Lý Hâm, 17 tuổi rưỡi." Hắn bắt tay Mills, ngắn gọn giới thiệu bản thân, có chút khẩn trương.

Đại lão bản đối với Lê Hân thất bại đời trước mà nói, chính là sự tồn tại như đỉnh Everest, nhìn lên cũng nhìn không tới. Ở thế giới tương lai này, Lê Hân quen được rất nhiều nhân vật ngưu X*, tỷ như tội phạm buôn lậu vượt Tinh Tế ( Phil), tội phạm cướp bóc vượt Tinh Tế ( hải tặc Tinh Tế), tội phạm giết người vượt Tinh Tế ( Phong Liệt Vân), thiếu tướng đế quốc ( Nghiêm Sí), trung tướng ( Sarah), thượng tướng ( Angel), nhưng đối với Lê Hân mà nói, những người này, ai cũng không thể so sánh với lão bản!

牛牛牛逼

Nụ cười của Lê Hân mang theo kính ngưỡng cùng tôn trọng, thập phần chân thành, trong lòng Mills thoáng thoải mái hơn một ít.

"Sarah đã nói qua với ta về âm nhạc của cậu, ghi nhớ các phần lớn của tác phẩm văn học." Mills nói, trước tiên y cần hiểu sơ bộ về Lê Hân.

"Ách......" Lê Hân lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi "Không sai, trí nhớ trung tướng Grant* vẫn luôn rất tốt."



"Ân." Mills gật đầu "Nàng có thể ghi nhớ tất cả các phiên bản pháp luật từ trước đến nay của đế quốc, thuộc lòng tất cả các danh tác và tác phẩm điện ảnh trên thế giới, dị năng của nàng là trí nhớ, bất quá không thể suy một ra ba."

"Được rồi, quay trở lại chủ đề chính" Mills cảm thấy đề tài đã mở ra "Cho nên mặc kệ nàng hình dung âm nhạc của cậu thế nào, tất cả những gì ta nghe được ở đây chỉ là...... danh tác văn học. Cho nên ta cần phải hiểu rõ thực lực của cậu, nhạc khúc nghe được ở tiệc đón tân sinh trước đó, là một khúc phi thường có tài khí cũng phi thường kỳ ảo, thật sự là người đáng bồi dưỡng. Nhưng vẻ đẹp âm nhạc của cậu, ta cho rằng quang não cũng có thể làm được. Sarah cảm thấy âm nhạc của cậu có sức mạnh vượt qua quang não, ta chưa từng nghe qua biểu diễn trực tiếp, hy vọng cậu có thể vì ta mà thể hiện một chút."

"Được." Lê Hân gật đầu, cầm lấy ống tiêu, lần này hắn muốn thổi bài《Tiếu Ngạo Giang Hồ》kia.

《Tiếu Ngạo Giang Hồ》 là một khúc rất phức tạp, trong sách là khúc cải biên của Lưu Chính Phong và Khúc Dương dựa trên cổ khúc《Quảng Lăng tán》*, nó hẳn là một giai điệu vượt xa Quảng Lăng Tán vô luận về quan niệm nghệ thuật hay kỹ xảo. Trong nguyên tác, có rất ít người có thể đem đầu khúc này thổi hoặc đàn ra, độ khó siêu cao. Mà ở các bản phim truyền hình đều có một 'Tiếu Ngạo Giang Hồ' khác nhau, nhưng dù là bản nào thì đều kém hơn nhạc khúc không biết hệ thống lấy từ đâu ra này.



Đại khái hệ thống thực sự dựa trên nguyên tác, căn cứ theo《 Quảng Lăng tán 》, đem những miêu tả tinh phong huyết vũ trên giang hồ, rồi lại tiêu sái cười nhìn thiên hạ phô bày ra hết, ít nhất khi Lê Hân luyện đầu khúc này, đã tốn rất nhiều sức lực.

Mấy ngày nay ở nhà Nghiêm Sí, lúc Nghiêm Sí rèn luyện, Lê Hân liền luyện tập nhạc khúc này. Phần lớn nhạc khúc hệ thống đưa tặng hắn đều đã thuần thục đến trình độ nhất định, trong hai bài mới đưa, 《Thập Diện Mai Phục 》 là tỳ bà khúc, tỳ bà bị khóa không thể luyện, chỉ có thể luyện 《Tiếu Ngạo Giang Hồ》.

Nhưng nhạc khúc này, lại thực sự làm khó Lê Hân. Đây là một bài có độ khó siêu cao, Lê Hân thổi vài lần đều khó thổi lên được, cuối cùng không thể không sử dụng một lần hình thức hướng dẫn cấp đại sư, khó khăn lắm mới có thể đem khúc này thổi ra hoàn chỉnh. Luyện tập suốt 10 ngày, mới chân chính có cảm giác tìm được phương thức.

Sở dĩ muốn thổi bài này trước mặt Mills, mà không phải nhiều nhạc khúc đã quen thuộc khác, là vì Lê Hân biết mức độ thuần thục của mình với cây tiêu này rất nhanh sẽ đến mãn cấp, đến lúc đó lại lần nữa bắt đầu từ số 0 cho nhạc cụ tiếp theo, khi ấy trình độ diễn tấu lúc đầu đều sẽ rất kém, vẫn nên cho Mills chuẩn bị tâm lý trước đi.

Huống hồ đầu khúc này, hắn thật sự rất muốn thổi.

Khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ này, phần đầu thập phần đại khí, âm điệu vang dội như sóng biển nối đuôi nhau, giống như bản chất của giang hồ, khí thế hào hùng, rồi lại sóng gió mãnh liệt, sóng ngầm dâng lên, sóng sau cao hơn sóng trước. Mà khi Lê Hân dùng ống tiêu thổi lên làn điệu này, lại bởi vì bản thân nhạc cụ mà dẫn lên một tia mềm mại, cũng không phải sự mềm mại yếu đuối, mà là một thiếu niên hiệp cốt nhu tình. Đó là một loại mềm mại vững chắc, cũng là một loại nhu cương lẫn lộn, giai điệu hào hùng và nhạc cụ nhu nhã, đem loại cương nhu này khắc hoạ đến vô cùng nhuần nhuyễn, đồng thời cũng cho thấy phong vân khó lường trong giang hồ, khi thì đại khí hào hùng, khi thì âm độc hiểm ác.

Thuật ngữ "giang hồ" này, kỳ thật cũng không hẳn chỉ dùng trong tiểu thuyết võ hiệp? Giang hồ là gì? Nơi có người liền có giang hồ, có chiến tranh, cũng là một xã hội đầy rẫy phân tranh. Xã hội này cũng không hoàn mỹ, nó thần bí lại như con buôn, nó có tâm dung nạp tất cả mọi người cũng có thể khiến một người nhỏ bé không thể sống được. Phân tranh, bình yên, quang minh, âm u, giang hồ mãi mãi là giang hồ như thế, nhìn nhận nó thế nào, chỉ nằm ở tâm ngươi.

Nhạc khúc được miêu tả giống với nguyên văn, dần dần trong âm trầm ngẫu nhiên nhảy lên châu ngọc, thanh thúy ngắn ngủi, lúc trầm lúc bổng. Tựa như hào hùng khó nén, tựa như chán nản vô lực, lại tựa như trăm vạn nhu tình. Giang hồ thay đổi thất thường, ta chỉ cười nhìn giang hồ, tiêu sái không gì sánh được.

Một âm cuối réo rắt kết thúc, có loại cảm giác dừng lại đột ngột, ngẫm lại thì cảm thấy vừa đúng chỗ. Toàn khúc kết thúc, dư âm vẫn còn văng vẳng bên tai, làm người chưa đã thèm.

Mills năm nay 63 tuổi, đã chém giết trong cái giang hồ có tên giới giải trí này hơn 40 năm. Tinh Tế chỉ là công ty Angel nhất thời hứng thú lập ra, nàng cũng không ở đây, được hay không cũng không sao cả. Kiếm được tiền thì tiếp tục làm, không kiếm được tiền thì bán đi. Tâm Angel không ở nơi này, nhưng Mills lại yêu thích chiến trường này, tuy không có khói súng, nhưng cũng tinh phong huyết vũ.

Y rõ hơn ai hết giới giải trí gió cuốn mây dồn, sóng đợt này cao hơn đợt kia, cũng hiểu rằng tại chiến trường đầy sóng gió này, muốn đứng ở chỗ cao thật sự quá gian nan. Y đã chứng kiến qua nhiều âm mưu quỷ kế, gặp qua nịnh nọt, cũng biết qua đê tiện vô sỉ, đồng thời cũng thấy được ánh sáng viễn vĩnh không phai mờ trong vũng nước đục này, loại ánh sáng của kim cương thô ấy, luôn khiến y bừng bừng hứng thú, muốn mài giũa.

Không phải không có chán ghét, không phải không có mỏi mệt, nếu không Mills cũng không bị Lê Hân lầm thành lão nhân 200 tuổi khi tuổi tác ngang bằng với Sarah. Không phải trông y già, mà là tâm thái. Sau khi nhìn thấy hết thảy âm u, lòng y cũng mệt mỏi vô cùng. Hùng tâm tráng chí lúc đầu đã mất đi, góc cạnh hóa thành trù tính mượt mà, ý chí chiến đấu của tuổi trẻ từng chút tiêu tán.

Bởi vì biết quá rõ, cho nên mệt mỏi. Khi nhìn thấy người mới vào giới giải trí, đã không còn bị ánh sáng kia hấp dẫn, bởi vì sớm muộn gì cũng có một ngày ánh sáng ấy sẽ bị nhuộm một màu vốn thuộc về giới giải trí. Bản thân y cũng đang chìm nổi trong thùng thuốc nhuộm này, dù có nổi trội hơn người khác một chút, cũng chỉ là nước chảy bèo trôi mà thôi.

Tân nhân sạch sẽ đơn thuần thì thế nào a? Trân quý sao? Không, cũng không trân quý, đó chỉ là biểu hiện của sự thiếu hiểu biết, chỉ cần bọn họ nắm được quy tắc trong cái vòng mịt mờ này, tất cả đều có thể chìm xuống, không nổi lên được nữa.



Mà hiện tại, y lại lần nữa thấy được ánh sáng.

Không phải kim cương chưa mài, mà đã trải qua muôn ngàn chiếc thuyền, lại vẫn sáng ngời như trước. Hắn hiểu rõ sự hiểm ác của giới giải trí, biết ngươi lừa ta gạt trong đó, càng biết thế giới này cũng không hề đơn giản, bóng tối có thể tồn tại vĩnh viễn, thế nhưng hắn vẫn không quan tâm. Hắn không có cao cao tại thượng mà đứng ngoài vòng châm chọc, đứng nói chuyện không thấy đau eo thì thấy người nơi này đều dơ bẩn. Sâu thẳm trong hắn, hiểu được tất cả, nhu hòa nhưng lại kiên cường.

Cho dù sóng ngầm trào dâng, cho dù không chừng chìm nổi, hắn cũng chỉ mỉm cười nhìn thế giới phức tạp này, vô cùng tiêu sái.

Tiêu sái, phải, chính là cái từ này! Lúc bước vào vòng này, Mills cũng hy vọng bản thân có thể vẫy ống tay áo không mang theo một đám mây. Nhưng hiện tại y đã toàn thân dính bùn, không biết thế nào tiêu sái đây.

Nhưng mà hôm nay, một khúc này, lại khiến y lần nữa cảm nhận được hương vị tiêu sái. Nhạc khúc là cao ngạo, loại cao ngạo này không phải đứng trên đỉnh núi cười nhạo người dưới chân núi thấp bé, mà là chân chính ở trong đó, nhưng vẫn có thể kiêu ngạo nhìn thiên hạ, bởi vì hắn thật sự có thể tiêu sái, vì sao không cười ngạo a!

Lê Hân thổi vẫn có chút chưa thuần thục, không được hoàn mỹ. Thế nhưng trong đó chất chứa tình cảm, lại khiến Mills chấn động thật sâu, y kích động đứng lên đi đến trước mặt Lê Hân hỏi: "Đây là bài gì?"

"Tiếu Ngạo Giang Hồ, cười, vì sao lại cười, bởi vì một phần ngạo cốt không đổi; ngạo, dựa vào cái gì mà ngạo, bởi vì một mạt vui cười không thay đổi." Lê Hân trả lời "Dựa theo cổ khúc《 Quảng Lăng tán》cải biên."

"Tiếu ngạo, tiếu ngạo, tiếu ngạo!" Mills mỗi lần lặp lại là một lần mắt sáng ngời "Hảo, từ này dùng rất hay! Đây là nhạc khúc tự cậu viết?"

"Ta mới 17 tuổi" Lê Hân cười cười "Làm sao có thể ưu tú như vậy, bất quá chỉ đem cổ khúc thổi ra mà thôi. Đầu khúc này, đem khúc phổ và âm thanh nhạc cụ đưa vào quang não, cũng có thể tấu ra được, so với ta không quen biểu diễn còn muốn thuần thục hơn."

"Chính là thiếu đi một phần ngạo cốt, thiếu một mạt ý cười!" Mills phản bác "Máy móc có mức độ thuần thục như nhau thì tính cái gì, người gỗ không có linh hồn thì có thể là người sao? Những nhân thể do nguyên tố cấu thành kia tiền tiêu vặt của một đứa nhỏ là có thể mua được, nhưng có thể trở thành người sao? Người có tình cảm, quang não không có!"

Lê Hân hít sâu một hơi: "Cầu mà không được!"

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thanh Sắc Vũ Dực.
Bạn có thể đọc truyện Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực Chương 76: Biểu diễn lưu động (6) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Thanh Sắc Vũ Dực sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close