Truyện Tổ Thần Chí Tôn - Diệp Vân (full) : chương 60 - đạo. (2)
Tổ Thần Chí Tôn - Diệp Vân (full)
-
KK Cố Hương
Chương 60 - Đạo. (2)
- Ngươi nói Vân gia bảo long đàm hổ huyệt, ta không cho rằng như thế, Vân gia bảo rất sớm đã nghĩ động thủ với Diệp gia bảo, vì sao kiềm chế như thế, bời vì bọn họ đang ở chuẩn bị Liên Vân Thập Bát Bảo luận võ đại hội, luận võ đại hội kỳ thực chỉ là thứ yếu, Hiên Dật Dược Tôn ở Đông Lâm quận thu đệ tử, mặc dù hắn địa vị tôn sư, sẽ không tự mình tới Đông Lâm quận, nhưng cũng sẽ phái môn hạ đệ tử tới, ở trong lúc luận võ đại hội, Vân gia bảo kiên quyết không dám lỗ mãng. Nên trong lúc luận võ đại hội là an toàn nhất, ta có một kế, chúng ta ở trước khi luận võ đại hội kết thúc, lén lút trở về, Diệp gia bảo và Vân gia bảo trong lúc đó cách nhau không xa, chờ Vân Dịch Dương phát hiện liền chậm, nên lần này người đi Vân gia bảo, nhất định phải ít!
Nghe Diệp Thương Huyền nói như thế, mọi người đều trầm tư.
- Lục thúc nói vậy đã có cách.
Bọn họ nhìn về phía Diệp Thương Huyền, chờ Diệp Thương Huyền quyết định.
- Để Thần nhi theo ta cùng đi a, các ngươi lưu thủ Diệp gia bảo, đề phòng bị Vân gia bảo đánh lén.
- Chỉ có hai người?
Mọi người sửng sốt.
- Ta cùng Thần nhi đi tự có một phen kế hoạch, Hiên Dật Dược Tôn mặc kệ phái người phương nào đến, các gia tộc đều sẽ đem vãn bối thiên phú trác tuyệt nhất của gia tộc mình xuất ra, Thần nhi nên tiếp xúc một phen, nói không chừng sẽ có đại cơ duyên! Thần nhi là nhất định phải đi, người càng ít càng an toàn, những người khác đi ngược lại sẽ trói buộc, chờ chúng ta về, các ngươi lại phái người đi ven đường tiếp ứng.
Diệp Thương Huyền nói.
Mấy người Diệp Chiến Thiên suy nghĩ một chút, thực lực lục thúc đã là cửu giai trung kỳ, lực lượng cùng Vân Dịch Dương ngang nhau, thực lực Thần nhi tương đương với bát giai trung kỳ, mặc dù đụng tới Vân Dịch Huyền, đánh không lại chạy trốn là không thành vấn đề, hơn nữa Diệp Thần còn có Phích Lịch Tử.
- Được rồi, vậy thì nghe theo lục thúc!
Diệp Thần nghe Thương Huyền nói có thể đi Vân gia bảo, trong lòng có chút hưng phấn.
- Thần nhi đi Vân gia bảo, nhất định phải cẩn thận, ghi nhớ phong mang đừng quá lộ!
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thần nghiêm túc nói.
- Vâng, hài nhi minh bạch.
Diệp Thần vội chính sắc đáp.
- Được rồi, ngươi trở về đi.
Diệp Chiến Thiên khoát khoát tay nói.
Diệp Thần cước bộ nhẹ nhàng ly khai phòng khách gia tộc.
Nhìn bóng lưng Diệp Thần, mọi người mặt lộ vẻ mỉm cười.
Thấy Diệp Thần đi xa, Diệp Chiến Thiên vội vàng nhìn về phía Diệp Thương Huyền hỏi:
- Lục thúc, Thần nhi giảng cái gì Đạo, đến tột cùng làm sao giải thích? Ta bách tư không được kỳ giải, một điểm cũng đẽo gọt không ra.
- Ta cũng không hiểu, ngươi hỏi ta làm cái gì?
Diệp Thương Huyền cười khổ nói.
- Ngươi trở về xem gia tộc tộc điển, nói không chừng sẽ có thượng văn từ cổ đại ghi chép.
- Ta lật xem nhiều tộc điển như vậy, lại chưa bao giờ nghe nói trình bày và phân tích như vậy, cũng không biết Thần nhi là từ địa phương nào lĩnh ngộ.
Diệp Chiến Thiên vẻ mặt đau khổ nói.
- Võ đạo thiên tài, người thường không thể lý giải, tất cả chỉ có tự mình lĩnh hội.
- Vừa rồi Thần nhi nói cái gì Đạo, ta đúng là một câu cũng tiếp không được, nếu là sau đó, Thần nhi phát triển hơn nữa, ta chỉ có thể ở một bên giương mắt nhìn, ta cái phụ thân này chẳng phải là thật mất mặt?
Diệp Chiến Thiên phiền muộn nói.
- Đây là chuyện của ngươi, chúng ta cũng lực bất tòng tâm.
Diệp Thương Huyền bật cười nói, thần nhi thiên phú trác tuyệt, Diệp Chiến Thiên muốn ở trước mặt Thần nhi duy trì hình tượng phụ thân uy nghiêm, sau đó sợ rằng sẽ phi thường khổ não.
Nhìn bộ dạng Diệp Chiến Thiên ảo não vạn phần, mọi người cười ha ha.
Ngày mai liền phải đi Vân gia bảo tham gia luận võ đại hội, nhất định phải chuẩn bị một ít mới được, lúc Diệp Thần ra phòng khách gia tộc, liền tới tiệm thợ rèn lấy tất cả Phích Lịch Tử chế tạo tốt cầm đi, hơn nữa trước kia còn lại một quả, tổng cộng năm cái, trong khoảng thời gian này Mạch thúc hẳn là tương đối dụng tâm.
Quá trình chế tác Phích Lịch Tử này quá mức rườm rà, chế tạo ra rất ít, hơn nữa sử dụng không lo dẫn phát nguy hiểm, vạn nhất tiết lộ đi ra ngoài, sẽ mang đến phiền phức cho gia tộc, không thích hợp tộc nhân khác sử dụng, ngay cả Diệp Thần sử dụng, cũng phải phá lệ cẩn thận.
Trở lại nơi ở, Diệp Thần lấp đầy hỏa dược cho Phích Lịch Tử, sau đó bỏ vào túi Càn Khôn, ở thời khắc mấu chốt, những Phích Lịch Tử này hẳn là có thể sử dụng được.
Diệp Thần củng cố cảnh giới trước mắt thoáng một phát, sau đó đem Chưởng Phá Càn Khôn ra, tâm pháp Chưởng Phá Càn Khôn không có gì dùng, thế nhưng vũ kỹ bên trong coi như không tệ, ít nhất đều là lục thất phẩm vũ kỹ, đúng là hiện tại Diệp Thần cần.
Công pháp chỉ có thể tăng lên cấp bậc huyền khí bản thân, muốn đem cấp bậc huyền khí chuyển hóa làm sức chiến đấu, phải dựa vào vũ kỹ.
Học tập Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, có thể tu luyện bất luận một loại vũ kỹ nào!
Mở ra Chưởng Phá Càn Khôn, ánh mắt Diệp Thần cực kỳ nhanh đảo qua một hàng chữ viết.
Chưởng Phá Càn Khôn thức thứ nhất… Xích Vân Phong Thiên!
Lục phẩm hạ thừa vũ kỹ!
Vũ kỹ cao nhất Diệp Gia Bảo cũng chỉ có tam phẩm thượng thừa mà thôi! Nếu Diệp Thần học được lục phẩm vũ kỹ, trừ khi đụng phải những đệ tử đại gia tộc nguồn gốc võ học thâm hậu kia, ở trong cùng giai cơ bản có thể quét ngang!
Tay phải như là hỏa diễm thiêu đốt, chưởng ảnh trùng trùng điệp điệp oanh ra, ở trong phương viên mấy mét, giống như lửa cháy bừng bừng thiêu đốt, trên mặt đất cỏ xanh như mọc thành phiến, đúng là bị sinh sôi bốc hơi khô!
Danh Sách Chương: