Truyện Tổ Thần Chí Tôn - Diệp Vân (full) : chương 672 - thiên nguyên tinh. (2)
Tổ Thần Chí Tôn - Diệp Vân (full)
-
KK Cố Hương
Chương 672 - Thiên Nguyên Tinh. (2)
Một khối đại lục lớn như vậy, toàn bộ bị cấm chế bao phủ, Diệp Thần quả thực khó có thể tưởng tượng người bố trí cấm chế này cường đại tới mức nào.
- Còn có một truyền thuyết khác, phàm là phá tan Thái Thượng Vô Cực, đạt tới Thần Huyền Cảnh thì Thiên Nguyên cổ lục sẽ phái sứ giả tới tiếp dẫn.
Đạm Thai Lăng nói ra bí văn kinh người.
- Thực sự có chuyện như vạy?
Trong nội tâm Diệp Thần khiếp sợ, hắn như lạc vào mây mù, Thiên Nguyên cổ lục, đây rốt cuộc là địa phương như thế nào?
- Chuyện này đã không cách nào khảo cứu, bởi vì đông đại lục đã thật lâu không có xuất hiện cao thủ Thần Huyền Cảnh, Thần Huyền Cảnh chỉ xuất hiện trong sách cổ mà thôi.
Đạm Thai Lăng lắc đầu, hơi có chút thở dài, nhưng mà khôi phục bình tĩnh, nói?
- Căn cứ vào tin tức Hải yêu nhất tộc khác, cấm chế của Thiên Nguyên cổ lục gần đây buông lỏng, mặt khác trừ chúng ta ra, ba khối đại lục khác cũng có hồn thú, có thể thấy được hồn thú thú triều không phải phát ra từ Trấn Hồn Tháp.
- Cái gì? Đại lục khác cũng xuất hiện nhiều hốn thú?
Diệp Thần nhíu mày, hồn thú thú triều đáng sợ vượt qua tưởng tượng của hứn, ngay cả ba đại lục khác cũng bị thú triều bao phủ.
- Ta suy đoán hồn thú thú triều là người Thiên Nguyên thành cổ gây nên, mà từ thiên nguyên cổ tệ khắp nơi có thể đoán được, nhưng mà bọn họ muốn làm gì, chúng ta không cách nào biết được.
Diệp Thần gật gật đầu, trong lòng của hắn đang suy đoán, nhưng mà Thiên Nguyên cổ lục quá mức thần bí, hắn không thể nào hiểu được.
- Theo sách cổ Hải yêu nhất tộc ghi lại, những thượng cổ đại năng đi vào Thiên Nguyên cổ lục đều là người đại đức, khả năng không phải không phải do bọn họ làm ra, chuyện này quá kỳ quái.
Đạm Thai Lăng khẽ nhíu mày, nói:
- Dùng thực lực trước mắt của chúng ta, nghĩ những chuyện này cũng không dùng được. Trừ những tin tức này ra, chúng ta ở trong phạm vi bắc hải tìm thấy thứ khác.
Đạm Thai Lăng tay phải vung lên, trên không Thủy Tinh Cung xuất hiện hình ảnh khác.
- Vị trí bắc hải gần trung ương đế quốc phát hiện di tích, phạm vi mấy trăm dặm, chung quanh có nhiều hồn thú qua lại, có không ít thậm chí là Thái Thượng cảnh.
Không ngờ đã xuất hiện hồn thú Thái Thượng cảnh! Trong lòng Diệp Thần trong nghiêm nghị, hắn nhìn qua, chỉ thấy từng cung điện cổ xưa nằm dưới đáy biển, khiến trúc cung điện đã phủ kín rong biển màu xanh, chỉ có vài chỗ lộ ra tường pha tạp, trừ hồn thú ra thì không có thứ gì khác sinh tồn, thỉnh thoảng có một đạo đạo lưu quang thần bí ở trong cung điện bắn lên không, nó giống như cầu vồng vậy. Biên giới cát sỏi của cung điện lộ ra tàn binh.
- Các ngươi có thể nhìn ra là di tích niên đại nào không?
Diệp Thần quan sát hình ảnh và hỏi.
- Phiến di tích này vừa xuất hiện thì chung quanh cũng đã tụ tập rất nhiều hồn thú, chúng ta tạm thời không dám đánh vào, chỉ có thể ở xa xa quan sát, còn không tốt khảo cứu niên đại.
Đạm Thai Lăng lắc đầu, nói:
- Ta chính phái người điều tra, nếu như điều tra rõ ràng, Hải yêu nhất tộc sẽ triệu tập bộ chúng tấn công di tích này.
Trong giọng của Đạm Thai Lăng mang theo vẻ kiên quyết.
- Vừa xuất hiện đã tụ tập nhiều hồn thú?
Trong lòng Diệp Thần khẽ động, khó trách Hải yêu nhất tộc lại không có hứng thú với Thị Huyết Kim Giáp, bọn họ đã chú ý phiến di tích này.
- Nếu như các ngươi xác định lúc nào tiến công, có thể phái người đến Tinh Điện truyền tin cho ta, ta xem có thể giúp các ngươi một tay hay không.
Với tư cách Hải yêu nhất tộc, trong địa bàn của mình đột nhiên xuất hiện di tích cổ xưa mà bọn họ hoàn toàn không biết, lại xuất hiện một đám hồn thú Thái Thượng cảnh xuất hiện thì sao bọn họ không khẩn trương?
- Ân.
Đạm Thai Lăng tùy ý ứng một tiếng, nàng rất ít cầu người, chuyện của Hải yêu nhất tộc thì mình có thể giải quyết, tự nhiên không muốn phiền toái người khác.
Diệp Thần và Đạm Thai Lăng đứng thẳng trong đại điện trống trải, chung quanh không có một thị nữ, đầy đủ mọi thứ đều do nàng bố trí, đồ dùng trong nhà được bố trí lịch sự tao nhã, lại không mất ấm áp, từ nơi này nhìn ra được nội tâm Đạm Thai Lăng có lẽ không lạnh băng như vẻ ngoài.
Không biết vì cái gì Đạm Thai Lăng lại không an bài thị nữ cho mình, cung điện to như thế chỉ có mình nàng ở, một người đều không có, không cảm thấy trống rỗng rất cô độc sao? Diệp Thần âm thầm nói thầm một câu.
Bên ngoài cung điện, mấy trưởng lão Hải yêu nhất tộc đang nhìn qua hướng Thủy Tinh Cung, thực lực của bọn họ quả quyết không thể nhìn thấy bên trong cấm chế.
Diệp Thần đi vào đã thật lâu, tới bây giờ còn chưa đi ra.
- Hải vương bệ hạ sẽ không phải có gì với tiểu tử này chứ?
Trong đó một trưởng lão vuốt vuốt râu bạc, bộ dáng đứng đắn, mắt nhỏ lại mang theo hào quang ranh mãnh.
- Bệ hạ không thân cận với nam nhân nào, bất kể là dũng sĩ trong tộc của ta hay là đệ nhất cường giả đông đại lục Bệ Diệt, cũng không cho chút nhan sắc, duy chỉ có đối với tiểu tử này là đối đãi khác, đúng là khó tin.
- Chẳng lẽ bệ hạ sủng hạnh hắn?
Phần đông trưởng lão phỏng đoán trong lòng, trong đó trưởng lão đơn thân nhỏ tuổi nhất trong nội tâm càng hâm mộ ghen ghét Diệp Thần, hận không thể đôi thna thể, nếu như có thể có cơ hội được âu yếm với Đạm Thai Lăng thì cho dù chết cũng đáng.
Danh Sách Chương: