Truyện Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full) : chương 123: huyết đao trại (2)
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full)
-
SS Hà Thần
Chương 123: Huyết Đao trại (2)
Đột nhiên ——
Ba!
Khí tức trên người La Chiến xông thẳng lên, sau khi đạt tới mức độ nào đó, rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh lại.
- Chúc mừng La Chiến lão sư đột phá địa võ sư nhị trọng.
Diệp Huyền vỗ tay cười nói.
- Ta cư nhiên đột phá, làm sao có thể?
- Có gì đâu mà không thể, tuy rằng huyền khí trong thân thể lão sư đã bảy tám năm rồi không thể quán thông, nhưng vẫn cứ tích luỹ như cũ, chẳng qua là vì chân phải cho nên không cách nào trùng phá gông xiềng mà thôi. Hiện tại huyền mạch trên chân phải đã quán thông rồi, huyền khí đương nhiên lưu chuyển khắp toàn thân, những thứ tích luỹ được lúc trước cũng bạo phát ra một lượt, tiến vào địa võ sư nhị trọng cũng là chuyện đương nhiên, nước chảy thành sông thôi.
Tiếp theo Diệp Huyền liền cười khẽ nói:
- Đương nhiên, đây cũng là vì sớm trị khỏi cho ngươi, nếu không đợi chừng hai năm nữa thì huyền mạch triệt để héo rút, dù có bài trừ võ hồn chi lực đi nữa thì cảnh giới cũng không thể tiến thêm được, đời này cũng chỉ có thể dừng lại ở đây mà thôi.
La Chiến khiếp sợ nhìn Diệp Huyền, học viên này của gã thật sự mang tới cho gã quá nhiều chấn kinh.
Loại cảm giác chậm rãi giảng giải vừa nãy thật không khác gì lúc đại soái giảng thuật kiến thức võ đạo cho mọi người năm xưa, không, còn tự đắc, ngạo nghễ hơn cả đại soái năm đó, ngữ khí kia tuyệt đối chỉ có những thượng vị giả đứng trên vạn người mới có thể có được.
- Huyền nhi, xảy ra chuyện gì?
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Đúng lúc này, từng đạo nhân ảnh đột nhiên lướt nhanh tới, khẩn trương nhìn vào khoảnh sân đầy đá vụn.
Một cước lúc này La Chiến giáo quan đánh ra cùng với động tĩnh lúc gã đột phá, dẫn động thiên địa huyền khí lập tức kinh động đám người Diệp Phách Thiên vội vàng chạy tới.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chú! Xin Ký Đơn!
2. Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa?
3. Tôi Là Tổng Tài Và Gần Đầy Đây Tôi Cảm Thấy Rất Kỳ Lạ
4. Sau Khi Kết Hôn Với Luật Sư Mạnh
=====================================
- La Chiến giáo quan, ngươi…
Nhìn thấy La Chiến đứng bên cạnh Diệp Huyền, Diệp Phách Thiên lập tức kinh ngạc.
Khí tức trên người đối phương hùng hậu mà kéo dài, giống như một ngọn núi cao sừng sững, cảm giác tràn ngập lực lượng, cho dù so với mình cũng không thể phân hơn kém, đây tuyệt đối là uy áp mà chỉ có cường giả địa võ sư nhị trọng mới có thể phóng ra.
- Ha ha, đây phải cảm tạ Diệp Huyền, nhờ hắn trị liệu ta mới có thể đột phá lên địa võ sư nhị trọng.
Trong giọng nói của La Chiến tràn ngập cảm kích.
Gã không lý nào lại không cảm kích, bao nhiêu năm trôi qua, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, gã rốt cuộc có thể diệt trừ tai hoạ ngầm trói buộc mình bấy lâu nay.
Bao nhiêu năm trôi qua, gã không lúc nào không trông mong vào một ngày chân của mình có thể được trị khỏi, mình có thể trở lại chiến trường, có thể leo lên cao thêm một lần nữa, rốt cuộc gã cũng chờ được tới ngày này.
Tất cả những thứ này đều là nhờ Diệp Huyền, nếu như không nhờ có hắn, mình vẫn còn là một kẻ tàn phế, vẫn dừng lại ở địa võ sư nhất trọng, thậm chí vĩnh viễn không thể tiến thêm được nữa.
Lúc này đây, cảm giác của La Chiến dành cho Diệp Huyền đã không thể dùng lời nào để biểu đạt được nữa.
- Diệp Huyền?
Đám người Diệp Phách Thiên cũng không hiểu rõ ý của La Chiến lắm, nghi hoặc nhìn về phía Diệp Huyền, vừa nhìn qua thì không khỏi hoảng sợ lần nữa, kinh thán:
- Huyền nhi, ngươi… ngươi tiến giai thành võ sĩ tam trọng rồi?
Diệp Huyền cười nói:
- La Chiến đã thành địa võ sư tam giai địa huyền cảnh, tiến giai còn khó hơn ta gấp trăm lần, hắn cũng đột phá rồi, một cái võ sĩ như ta tiến giai thì có gì đáng ngạc nhiên đâu?
Đám người Diệp lão gia tử đều ngẩn người, nghe qua thì hình như cũng đúng, nhưng lúc tiểu tử ngươi vừa trở lại hình như mới chỉ là võ sĩ nhất trọng thôi mà.
Không tới một tháng mà có thể đột phá lưỡng trọng, là sợ trái tim của bọn ta không đủ kiên cường nên chuẩn bị doạ cho lên cơn đau tim đúng không?
Diệp Huyền phát hiện mình bộc lộ tu vi sẽ không thể nói chuyện bình thường được, bản mệnh hồn ấn trong não hải hơi loé lên, huyền khí ba động trên người hắn lập tức thu liễm.
- Đúng rồi, gia gia, gần đây việc làm ăn của Diệp gia chúng ta thế nào rồi? Vương gia có hành động gì không?
Vẻ khiếp sợ trên mặt Diệp Phách Thiên lập tức giảm bớt:
- Huyền nhi, việc làm ăn của Diệp gia chúng ta rất thuận lợi, kể từ sau khi triển khai hợp tác lại với hiệp hội luyện dược sư, hiệp hội luyện dược sư thật sự rất chiếu cố chúng ta, nhưng gần đây tộc nhân trong trang viên của Diệp gia ta bẩm báo, gần đây ở xung quanh trang viên đột nhiên xuất hiện rất nhiều người lạ mặt, mấy ngày nay ta điều tra, những kẻ lạ mặt này tất cả đều là thám tử của Huyết Đao trại.
- Huyết Đao trại?
Diệp Huyền nhíu mày.
- Huyết Đao trại chính là một đám mã tặc có tiếng hung hăng ở xung quanh Lam Nguyệt thành ta, thủ lĩnh của bọn chúng tên là Huyết Đao, phó đoàn trưởng tên Huyết Nha, hai người bọn chúng vốn chính là huynh đệ, sau này trở thành kẻ cướp, làm việc cực kỳ hung tàn, nhưng lại có thực lực cao siêu, rất nhiều gia tộc từng bị bọn chúng giết chóc để cướp bóc tài sản, nhưng bọn chúng trước kia rất ít khi tới Thanh Sơn Trấn này, lần này đột nhiên lại xuất hiện thám tử của bọn chúng, ta nghi ngờ mục tiêu của bọn chúng chính là thôn trang của Diệp gia ta.
Sắc mặt của Diệp lão gia tử rất nghiêm túc, xem ra địa vị của Huyết Đao trại này không phải bình thường.
- Huyết Đao trại, thành vệ quân chúng ta cũng biết được đôi chút.
Đúng lúc này, Kỷ Linh đột nhiên mở miệng, gã thân là đại đội trưởng của thành vệ quân, đối với đám mã tặc ở xung quanh Lam Nguyệt thành đương nhiên cũng vô cùng quen thuộc.
- Huyết Đao trại có hai tên thủ lĩnh, đại thủ lĩnh tên Huyết Đao, địa võ sư nhất trọng, một thân huyết quang đao pháp vô cùng đáng sợ, địa võ sư nhất trọng bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn, nhị thủ lĩnh Huyết Nha cũng là địa võ sư nhất trọng, cực kỳ hung tàn, ngoài ra, thành viên của Huyết Đao trại có hơn trăm người, mỗi tên đều là kẻ cùng hung cực ác, giết người phóng hoả cướp của, không có chuyện ác nào không làm.
- Bọn họ bình thường sẽ ra tay với một vài thương đội, một khi ra tay thì sẽ không để lại bất kỳ kẻ sống sót nào, thủ đoạn vô cùng hung tàn, hành vi cũng rất tàn nhẫn.
- Mà sở dĩ Huyết Đao trại hung tàn như vậy chính là vì những thành viên bên trong có rất nhiều đào phạm từng phạm tội ở Lam Nguyệt thành, sau đó chạy thoát. Thành vệ quân chúng ta đã từng điều tra rất nhiều lần, phát hiện hang ổ của Huyết Đao trại nằm ở bên trong hắc phong lĩnh, cho nên hai năm trước thành vệ quân chúng ta từng tổ chức tiễu trừ Huyết Đao trại, nhưng bởi vì hoàn cảnh trong hắc phong lĩnh rất hiểm ác, hơn nữa hang ổ Huyết Đao trại vô cùng bí mật, hai lần đều quay về tay không.
Danh Sách Chương: