Elland-san dẫn tôi, hay đúng hơn là kéo tôi tới một khu dân cư nằm không xa Guild Mạo hiểm giả, nơi có những dãy nhà hai tầng trông như một khu phố cao cấp ở London, nước Anh – (Nếu bạn nói theo phong cách Nhật Bản thì đó là các khu nhà phân lô). Chúng tôi dừng lại trước một căn nhà có vẻ to đẹp hơn những căn khác trên phố. Tôi đoán nó thuộc đẳng cấp cao hơn vì dù sao ông ấy cũng là Hội trưởng của thành phố. Elland-san dẫn tôi vào nhà, hay đúng hơn là đẩy tôi vào và đưa tôi tới nhà bếp. Đó là một nơi rất rộng rãi và đầy đủ các trang thiết bị nhưng thực tế là nó ít hoặc dường như là không được sử dụng.
[Đây là khu vực bếp, nhưng tôi, tôi không hay nấu ăn …] Elland-san lúng túng nói. Tôi nhìn một vòng quanh bồn rửa, bếp, chỗ chuẩn bị đồ ăn và từ bỏ ý định trốn tránh ham muốn ăn thịt Rồng của ông ấy. Chịu, những thứ này quá xa lạ, tôi không thể nấu nướng trong một căn bếp mà mình chưa từng dành nhiều thời gian để mắc lỗi hay tìm hiểu mọi thứ hoạt động ra sao. Khi ở thế giới này, tôi thường hay nấu ăn ngoài trời, trong những nơi hoang dã hay trong sân của nhà trọ và đó là cách duy nhất tôi biết để nấu nướng ở đây. Khi Elland-san đưa tôi tới phòng khách, tôi thấy một khu vườn nhỏ bên ngoài cửa sổ. Ah, chỗ đó sẽ được đấy.
[Tôi đã có những dụng cụ nấu ăn riêng rồi. Liệu tôi có thể nấu nướng ngoài vườn?] Tôi hỏi.
[Tất nhiên là có rồi] Elland-san ngay lập tức trả lời và dẫn lối ra ngoài vườn, nơi tôi chuẩn bị Bếp hắc ma thuật của mình.
[Oh, cậu có Hộp vật phẩm to hơn tôi nghĩ đấy, Mukouda-san] Elland-san nói khi tôi lấy cái bếp ra [Rõ ràng là nó đủ to để chứa con Thổ Long nhưng tôi thấy cậu vẫn còn có thể cất giữ nhiều hơn nữa. Tôi cũng có một kỹ năng như Hộp vật phẩm nhưng nó không thể chứa được một nửa con Thổ Long nếu tôi định nhét nó vào]
[Ông cũng có Hộp vật phẩm sao, Elland-san?]
[Đúng vậy, có Hộp vật phẩm ma thuật cao cấp là một chuyện phổ biến trong chúng tôi]
Đúng rồi, Elf, giống loài có ma pháp tuyệt vời là một hình tượng phổ biến. Elland-san tiếp tục giải thích rằng mình có thể sử dụng mộc ma pháp – ông chỉ ra khi khu vườn nhỏ nhưng xanh tốt khi đang nói – đó là một kỹ năng độc bản khi Elf được biết đến là nổi tiếng với phong ma thuật. Ông từng sử dụng kỹ năng ma pháp cùng với khả năng dùng kiếm để vươn lên trong hàng ngũ những Mạo hiểm giả. Khi tôi hỏi, ông thừa nhận mình không phải là một cung thủ. Tôi đã có định kiến từ vô số các bộ phim rằng có lẽ mọi Elf sinh ra đều đã là một cung thủ nhưng không, chuyên môn của Elland-san là kiếm thuật. Dường như đó là lý do ông ấy thực sự mong chờ được cầm trên tay thanh Long kiếm nhưng tôi nghi ngờ về sự nhiệt tình của Elland-san trong việc này là do có liên quan đến “Rồng”.
Tôi biết Elland-san từng là một Mạo hiểm giả hạng S nhưng ấn tượng cá nhân của tôi về ông đã được hình thành kể từ khi tôi thấy ông ấy bị ám ảnh một cách đáng thất vọng với Rồng nên cá nhân tôi khó có thể thấy Elland-san là một người mạnh mẽ. Tuy nhiên Elland-san đã trở thành Hội trưởng của Doran bằng tài trí và thành tích của mình. Bỏ qua sự ám ảnh đến nguy hiểm với Rồng thì tôi đoán những gì mình đã chứng kiến về hành vi của ông ấy không nhất thiết là những gì người khác thấy ở Elland-san. Tôi tự nhủ mình phải ghi nhớ điều đó trong tương lai.
Dù sao thì thế là đủ về Elland-san rồi, tôi thầm nghĩ. Là thịt, thịt Rồng, chúng ta ở đây là để nấu thịt Rồng nhưng nấu sao đây? Hmmm, tôi quyết định cách làm sẽ là bít tết, nhanh chóng và đơn giản. Bít tết là dạng nấu cơ bản nhất của miếng thịt nên chốt lại sẽ là bít tết thịt Rồng. Thứ duy nhất được thêm vào là muối và tiêu … Hmm, tôi đã mua ít muối và tiêu chất lượng cao từ Siêu thị trực tuyến khi lần đầu tiên làm bít tết Wyvern phải không? Thò tay vào trong Hộp vật phẩm, tôi lục lại. Ah, đây rồi, hạt tiêu đen tươi trong máy xay cùng muối biển cao cấp. Yosh.
Lấy ít thịt Rồng từ Hộp vật phẩm ra, tôi cắt thành những miếng bít tết dày. Khi cắt thế này tôi phải thừa nhận là những thớ thịt cùng sự rắn chắc của miếng thịt trông thật khuyến rũ. Vì quyết định sẽ chuẩn bị như làm món bít tết Huyết giác ngưu nên tôi bật lớn bếp và làm nóng dầu trong chảo rán. Rắc thêm muối cùng tiêu lên miếng thịt trước khi cho chúng lên chảo.
Xèoooo --- Mùi vị miếng thịt bốc lên từ chảo làm nước bọt trong miệng tôi ứa ra. Nuốt nước bọt, tôi tập trung vào thời gian. Với một thứ tuyệt thế này, tôi không thể nào để bị hỏng do nấu quá lửa chỉ vì bị thôi miên bởi mùi hương, dù nó có tinh tế thế nào. Tập trung … sau một phút to lửa, tôi vặn nhỏ bếp và nấu với nhiệt lượng thấp thêm một phút trước khi lật miếng thịt và làm tương tự với mặt còn lại. Rồi tôi nhấc chảo ra khỏi bếp, đậy giấy bạc lên trên tầm 5 phút để miếng thịt được chín đều với nhiệt lượng thừa.
Là người nấu, tôi có đặc quyền được nếm thử trước … liệu thịt Rồng có thực sự ngon như Fer tâng bốc? *Nhoằm nhoằm* … Bộ não của tôi đứng hình ngay giữa lúc nhai. Cái gì thế này …? [Hương vị này, thứ thịt này còn hơn cả ngon …] Tôi lầm bầm nói với một miệng đầy ứ thịt Rồng. Ấn tượng đầu tiên của tôi về thịt Rồng là nó ngon hơn rất nhiều so với các loại thịt khác, ngay cả thịt Huyết giác ngưu hay thịt Wyvern cũng không có cửa. Nó là … ăn thêm một tiếng, tôi không thể nói được, nó quá tuyệt vời khi cắn miếng đầu, tôi … tôi dừng lại sau khi nuốt, đôi mắt dán vào đĩa thịt, cố gắng suy nghĩ. Ngay cả khi đã biết gia súc như lợn thì khác với chim nên hương vị của mỗi loại thịt lại có cái ngon riêng từ cảm nhận trong miệng, vị ngọt từ thịt cho đến sự mọng nước cùng nước thịt toát ra từ mỗi loại. Tuy nhiên, thịt Rồng lại có toàn bộ những điểm tốt đó chỉ trong một miếng … sự mơ mộng viển vông của tôi đột nhiên bị gián đoạn một cách thô lỗ.
[Cái gì, ngươi định ăn hết số thịt mà không cho chúng ta ăn với sao? Phục vụ đi nhanh lên] Mõm Fer gần như đã ở trong cái chảo rán, đôi mắt tập trung vào miếng bít tết thịt Rồng được nấu hoàn hảo.
[Như tên to xác kia nói, đừng chén hết nó một mình chứ. Để bọn ta ăn với] Dora-chan đang lơ lửng gần như bất động phía trên của chảo như thể nó sẵn sàng đánh nhau đến chết với Fer để có cơ được hội ăn miếng thịt.
[Chủ nhân, Sui đói-] Xúc tu của Sui-chan thăm dò phía mép chảo giống như để ngửi hay nếm mùi vị miếng thịt bên trong.
Xin lỗi mấy đứa … Bít tết thịt Rồng gần như là QUÁ XỊN. Tôi đã thất bại trước hương vị của nó. Xin lỗi xin lỗi. Tôi nhanh chóng chuẩn bị bít tết cho Fer, Sui và Dora-chan, những đứa sẽ cắm đầu vào ăn ngay lập tức rồi tôi làm thêm một phần nữa cho Elland-san, người cũng đang dính chặt đôi mắt vào cái chảo còn tay của ông thì cứ nắm vào mở ra như thể đang cầm chuôi kiếm. Làm ơn đừng đánh nhau với lũ ma thú kế ước của tôi chỉ vì cơ hội được ăn thịt Rồng, làm ơn đấy Elland-san, tôi thì thầm với chính mình khi để món bít tết của ông được chín qua nhiệt lượng còn lại. Món ăn sẽ sẵn sàng sau vài phút nữa thôi.
[Của ông đây, Elland-san] Cuối cùng tôi cũng nói và đặt một đĩa bít tết thịt Rồng trước mặt ông, nơi Elland-san đang ngồi là một cái bàn ngoài sân đối diện với khu vườn.
Elland-san nói [Chà, thế tôi bắt đầu đây] và tôi nhìn ông ấy cắt bít tết thịt Rồng thành từng miếng nhỏ một cách tinh tế trước khi cho lên miệng. Một vài giây sau, đôi mắt ông sáng lên. Vâng, tôi biết, Elland-san. Nó ngon tuyệt. Tôi không nghĩ nó có thể ngon đến thế vậy cho đến khi tôi tự mình cảm nhận nó.
[Tuyệt … Thịt Rồng quá tuyệt vời …] Elland-san lẩm bẩm với một cái mồm đầy bít tết. Yeah, yeah, tôi hiểu, nó ngon không thể tin được. Cứ đợi đến khi ông ăn miếng thứ hai xem. Nói đến “miếng thứ hai” làm tôi lại muốn ăn tiếp, một đĩa bít tết hoàn chỉnh chứ không phải là vài miếng nếm thử nên tôi bắt đầu làm thêm bít tết thịt Rồng cho chính mình và hiển nhiên là cho Fer cùng với Sui khi chúng chén xong đĩa đầu. Tôi muốn ăn bít tết thịt Rồng.
Từng miếng thịt Rồng được thái dày, chỉ thêm muối và tiêu để tạo hương vị, làm nóng cả hai mặt và để trong giấy bạc cho chín đều … Miếng thứ ba vẫn ngon đến shock não y như miếng đầu tiên và miếng thứ hai tôi thử. Tôi cắt thêm một miếng nữa và …
[Thịt Rồng này ngon hơn nhiều so với những gì ta nhớ] Fer nói với giọng thắc mắc, đĩa của nó đã trống không. Tôi có chút ngạc nhiên đấy, thông thường khi Fer chén đĩa thức ăn thì như một con thú tham lam nhưng lần này Fer lại rất lịch sự trong thói quen ăn uống, dành thời gian để thưởng thức từng miếng một. Nhưng mà nó sẽ sớm hoàn nguyên về Fer trước đây khi phát hiện ra không còn bít tết thịt Rồng trong đĩa thôi.
[Thêm nữa đi và luôn chuẩn bị chúng sẵn sàng nhé] Fer yêu cầu. Rồi rồi. Phần bít tết tiếp theo tôi nấu cho mọi người đã sử dụng sốt bít tết làm từ đậu nành thay vì chỉ có muối, tiêu đơn giản như lần đầu. Tất nhiên Sui-chan sẽ muốn thêm một phần nữa còn Dora-chan có lẽ sẽ hài lòng với chỉ một phần như thường lệ-
[Thế đây là thịt từ Rồng nhỉ?] Dora-chan nói, đĩa của nó đã trống không [Thổ Long thực sự rất ngon. Cho ta thêm một phần bít tết nữa] Dora-chan cũng muốn ăn thêm? Wow. Khi làm bít tết tôi đã suy nghĩ về những gì Dora-chan, một con Rồng Pixie đã nói lúc trước về việc nó sẵn sàng ăn thịt những con Rồng khác và cách để việc đó không trở thành ăn thịt đồng loại là chỉ ăn khi đói đến mức không chịu được. Nhưng có vẻ như lo ngại mà Dora-chan suy nghĩ đã bị cuốn trôi theo sự mọng nước từ miếng bít tết thịt Rồng đầu tiên.
[Chủ nhân, thịt Rồng ngon quá. Sui muốn ăn thêm nữa-] Tất nhiên rồi Sui-chan. Thịt Rồng thực sự ngon tuyệt và em sẽ muốn ăn thêm thật nhiều nữa. Ăn tiếp, ăn mãi. Khi tôi chuẩn bị phần bít tết tiếp theo cho mấy đứa kia (bao gồm cả tôi nữa, tôi phải nói thêm việc này) thì một giọng nói xụt xùi xen vào.
[Ohhh … Uggh … Tôi thật hạnh phúc. Cuối cùng tôi cũng có thể ăn thịt Rồng mà tôi từng thấy trong giấc mơ của mình] Những giọt nước mắt lăn dài trên má Elland-san khi ông nhìn vào cái đĩa trước mặt, dao và dĩa ông đang cầm đứng im bất động. [Guuh … và hương vị này, nó vượt xa những gì mà tôi có thể tưởng tượng. Nó quá ngonnnn …] Elland-san khóc ròng khi ông ăn đĩa bít tết [Mukouda-san, thực sự cảm ơn cậu rất nhiều] Ông cúi đầu một cách kinh ngạc [Cảm ơn cậu. Cuối cùng tôi cũng có cơ hội để xẻ thịt con Thổ Long và chúng tôi có thể mua được những nguyên liệu quý giá từ Rồng và giờ là tôi có thể ăn thịt Rồng. Tôi không thể nào cảm ơn cậu cho đủ. Ngày hôm này chính là lý do mà tôi có một cuộc sống dài lâu, tôi thật mừng vì điều đó. Uhhh …] Ông chớp mắt rồi ăn một miếng nữa, thêm những giọt nước mắt tràn ra từ khóe mắt.
Vâng vâng, tôi hiểu nhưng làm ơn đừng vừa ăn vừa khóc thế. Dù sao thì tôi không phải người mà ông nên cảm ơn mà đó là Fer kìa, người đã bắt được con Thổ Long.
[Đó là Fer, người đã bắt được con Rồng. Nếu ông muốn nói lời cảm ơn với ai đó thì hãy nói với Fer] Tôi nói và chỉ vào tên tham ăn bên cạnh, kẻ đã chén đến đĩa bít tết thứ ba.
Elland-san quay về phía Fer và nói [Fenrir-sama, tôi thực sự rất cảm kích]
[Umu, dù sao thì thịt Rồng cũng ngon mà] Fer dừng việc ăn uống của mình để thể hiện sự lịch sự với Hội trưởng, đây là lần đâu tiên trong kí ức tôi thấy việc này đấy. Không Fer, ông ấy không chỉ cảm ơn ngươi vì thịt Rồng ngon đâu mà là … thôi bỏ đi. Sau cùng thì Fer cũng là Fer. Tôi làm thêm nhiều phần bít tết thịt Rồng và tiếp tục với sốt nền đậu nành. Ngay cả Elland-san cũng muốn thêm đĩa nữa, đặc biệt với nước tương, ông nói với đôi mắt đẫm lệ trong khi ăn, hương vị của đĩa này còn ngon hơn lần đầu. Tôi không chắc là mình có hoàn toàn đồng ý với ông ấy hay không nhưng tôi phải thừa nhận là đĩa bít tết thứ hai thực sự ngon. Đĩa bít tết đầu tiên đã hoàn toàn thỏa mãn tôi nhưng không hiểu sao đĩa thứ vẫn có chỗ đứng cho riêng mình. Qua đó, tôi cảm thấy thế giới này thực sự là một nơi công bằng.
Cuối cùng Fer, Sui và Dora-chan đã hoàn thành công cuộc ăn uống cùng với Elland-san và tôi. Chúng tôi nhìn nhau, nét mặt đẫm nước mắt nhưng vẫn đẹp trai của Elland-san thư giãn một cách lạ kì. Dường như ông ấy đã có sự thanh bình khi cuối cùng cũng đạt được tham vọng trong cuộc sống dài lâu của mình. Nhìn xuống đĩa, Elland-san gật đầu như muốn nói “Cuối cùng cũng xong”.
Khi chúng tôi rời nhà Elland-san, ông đưa cho chúng tôi 100 đồng vàng và nói đó là giá cho bữa bít tết thịt Rồng. Tôi đã được kể rằng thịt Rồng rất đắt nhưng tôi không nhận ra nó lại đáng giá đến vậy. Tất nhiên đó là cái giá của nó, ông giải thích, khi một ai đó có thịt Rồng thì về cơ bản người sở hữu sẽ không bao giờ bán chúng. Giờ khi chính bản thân đã ăn thịt Rồng, tôi phải đồng ý với điều đó – ai lại đi bán một thứ như vậy chỉ để lấy tiền? Elland-san đề nghị trả thêm một khoản tương tự cho đĩa bít tết thứ hai mà ông ăn nhưng tôi từ chối. Mặc dù có những hành vi khả nghi lúc trước nhưng Elland-san rất công bằng và hào phóng trong việc giao dịch và ông ấy thực sự đã xẻ thịt Thổ Long miễn phí cho chúng tôi nên tôi nói với ông: món bít tết kia là một món quà tới từ Fer và tôi. Cuối cùng tôi chỉ nhận 100 đồng vàng.
Tôi hướng về nhà trọ cùng với Fer, Sui và Dora-chan. Không biết liệu Sui có buồn ngủ sau khi ăn no? Em ấy đã ngay lập tức chui vào trong túi rồi còn Dora-chan thì ăn nhiều đến nỗi không thể bay được và giờ đang ngồi trên lưng Fer.
[Nó ngon quá, buộc ta phải ăn nhiều …] Dora-chan càu nhàu. Rồi rồi, không phải ngươi là đứa đã kêu thêm đĩa nữa sao, nhớ chứ?
Fer vẫn là Fer và chỉ nói [Rồng sau cùng vẫn cứ là ngon] Tôi gật đầu đồng ý. Nó thực sự rất tuyệt. Trong một khoảnh khắc, tôi ước tiếng Nhật có nhiều từ ngữ để diễn tả thứ gì đó ngon đến vậy hơn, giống như trong tiếng Anh nhưng tôi nghĩ “ngon” là đủ rồi. Thịt Rồng quả là ngon tuyệt. Tôi quyết định sẽ dự trữ nó cho những dịp đặc biệt, khi chúng tôi thực sự xứng đáng thì tôi sẽ lấy thêm thịt Rồng ra để nấu. Con Thổ Long khá to, nhưng chắc chắn số lượng thịt sẽ sớm cạn kiệt nếu chúng tôi ăn nó mỗi ngày. Và sau đó việc quay trở lại với thịt Huyết giác ngưu hay thịt Wyvern sẽ là một sự thất vọng. “Hãy đa dạng những gia vị trong cuộc sống” là một câu nói tiếng Anh mà tôi đã ghi nhớ từ đâu đó.
Khi trở về nhà trọ tôi chỉ muốn ngã lên giường và chìm vào trong giấc ngủ của tiệc bít tết thịt Rồng nhưng có rất nhiều việc đang chờ đợi tôi. Ngày mai chúng tôi sẽ tiến vào dungeon và những việc tôi cần phải làm trước là những việc mà tôi không thể làm ở nơi có khả năng bị nhìn thấy bởi các Mạo hiểm giả. Tôi cũng không biết khi nào mình sẽ ra an toàn ra khỏi dungeon vậy nên tôi quyết định sẽ hoàn thành nó càng sớm càng tốt.