Chương 145 – Tầng sa mạc
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
“Vậy đây là thứ tiếp theo sau tầng đầm lầy sao …” Tôi nói và nhìn quanh một sa mạc cát mênh mông trải dài về khắp mọi hướng tính từ điểm khởi đầu của tầng 29.
“Dungeon này càng lúc càng trở nên thực sự thú vị đấy” Fer trầm ngâm. Không, Fer, ‘thú vị’ không phải là từ để ta có thể sử dụng. Chúng tôi đã tìm thấy lối đi qua tầng rừng rậm và tầng đầm lấy và lúc này đây cả nhóm phải đối mặt với tầng sa mạc.
… Dù sao thì nó cũng thật sự nóng, mặt trời giáng xuống những tia nắng từ một bầu trời không chút gợn mây. Okay tôi hiểu đây là tầng sa mạc và sa mạc thì phải nóng nhưng chúng tôi đang ở đâu đó trong một dungeon dưới lòng đất chứ không phải trong một sa mạc thật. Bằng cách nào đó, dường như thật không công bằng, mặt trời đó thực sự nóng đấy. Sau cùng nó cũng không phải mặt trời thật mà, phải không?
“Nóng thật …” Fer nói và bắt đầu thở hổn hển. Tôi nhớ rồi, chó không thể đổ mồ hôi và bộ lông dày của nó hẳn đang giữ nhiệt.
“Achi …” Dora-chan nói thêm qua thần giao cách cảm, miệng nó mở rộng như một con thằn lằn trên đá nóng. Rồng cũng giống thằn lằn và thằn lằn thì thích môi trường nóng đúng không? Nhưng rõ ràng Rồng Pixie đang rất đau khổ vì nhiệt độ ở tầng này.
“Nóng, Chủ nhân ơi …” Sui-chan, em ấy sẽ đối phó với cái nóng này như thế nào đây? Vì là một Slime, liệu em ấy có bị teo lại và khô đi không? Sui-chan …
“Ta sẽ thiết lập một Kết giới cho mọi người” Fer nói “Nó sẽ bảo vệ chúng ta khỏi chút nắng nóng”
“Eh, được sao?” Tôi biết Kết giới có thể ngăn cản các đòn tấn công vật lý-
“Umu” Fer giải thích “Nó sẽ không trực tiếp cản ánh sáng mặt trời nhưng Kết giới có thể kiểm soát nhiệt độ bên trong tới một mức độ nào đó”. Oh thật tiện lợi, tôi thầm nghĩ với bản thân. “Nhưng lượng nhiệt này …” Fer nói thêm “Nó vẫn sẽ khó chịu ngay cả với Kết giới, chẳng tránh được nhưng còn hơn là không làm gì”
Chà, Fer đã cảnh báo chúng tôi về sức nóng ngay cả với Kết giới, điều đó có nghĩa là tôi nên chuẩn bị một vài biện pháp phòng tránh mất nước và say nắng. Mở Siêu thị trực tuyến, tôi mua thật nhiều thức uống bổ sung chất điện giải và nước đóng chai. Sau một hồi suy nghĩ, tôi bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó để cản ánh mặt trời, một chiếc mũ hay một chiếc áo khoác trùm đầu nào đó. Nhanh chóng tôi đã tìm thấy một chiếc hoodie cản tia UV và ngay lập tức mua nó.
“Kết giới của Fer sẽ đối phó với một phần nhiệt lượng nhưng chúng ta vẫn sẽ mất rất nhiều độ ẩm. Vậy nên mọi người cần uống thật nhiều để tự bổ sung cũng như tránh mất nước” Tôi đổ một chai 2 lít thức uống thể thao bù chất điện giải ra mấy cái đĩa sâu rồi đưa nó cho 3 đứa uống trong lúc mặc chiếc áo hoodie chống tia UV lên người. Tôi cần đổ đầy cái đĩa bằng thức uống thể thao thêm vài lần nữa vì cái nóng đã ảnh hưởng đến những người bạn đồng hành của tôi.
“Chúng ta nên đi thẳng tới chỗ boss” Fer nói “Tầng này là một nơi khổng lồ, theo những gì ta có thể nói thì toàn bộ đều là cát, không có khu vực an toàn để dừng chân” Tôi gật đầu, việc khám phá tầng này là vô nghĩa, tốt nhất cứ làm theo những gì Fer đề nghị.
“Nhân tiện những tầng sa mạc như này sẽ rất lạnh về đêm” Fer nói trong lúc tôi cất mấy cái đĩa đi. Ah, vậy ở điểm đó nó cũng giống một sa mạc thực sự? “Ta sẽ chạy thật nhanh và không dừng lại như đã làm ở tầng trước. Leo lên đi”
Tôi ngồi trên lưng Fer với Sui-chan nằm trong túi da của em ấy một cách an toàn. Dora-chan bay phía trước cả nhóm, tiếp tục hoạt động như một trinh thám để thông báo với chúng tôi về bất cứ nguy hiểm nào có thể xảy ra trong lúc Fer băng qua sa mạc cát với tốc độ không tưởng thường ngày của nó.
“Này, thứ gì đó đang hướng tới chỗ chúng ta” Sau vài phút di chuyển, Dora-chan thông báo qua thần giao cách cảm. Tôi nhìn về phía trước, nơi Dora-chan đang bay. Gì thế vậy? Trông như có rất nhiều các chấm đỏ và đen từ phía xa.
“Chúng là gì vậy …” Tôi không thể chỉ rõ bất kì chi tiết nào những chắc chắn những cái chấm đó đang lại gần, rõ ràng chúng nhắm tới việc chặn đường chúng tôi. Và cuối cùng khi có thể nhận ra chúng là gì, tôi đã rất kinh ngạc.
“… B-bọ cạp!” Một bầy gần trăm con bọ cạp, mỗi con dài khoảng 1m hay hơn đang tiếp cận chúng tôi.
“Nu, chúng là Bọ cạp cát” Fer chậm lại vì lý do nào đó. “Vậy có nghĩa là …”
Vùng cát trước mặt chúng tôi đột nhiên phun trào và một con bọ cạp nhảy ra khỏi đó. Nó có kích thước của một chiếc ô tô và to hơn nhiều so với lũ Bọ cạp cát ở đằng xa.
“Uwaah!” Tôi hét lên trong kinh ngạc.
“Đúng như dự đoán” Fer nói “Nhưng nó đang chắn đường của chúng ta nên –”
Bùm – Lôi ma pháp của Fer thổi bay con bọ cạp khổng lồ và nó lăn ra chết ngay trước mặt chúng tôi, lớp vỏ của nó còn đang bốc khói. Gì thế vậy? Tôi nhanh chóng Thẩm định con quái vật đã chết.
[Bọ cạp cát khổng lồ]
Quái vật hạng A.
Một quái vật hạng A bị Fer dùng Lôi ma pháp nhất kích tất sát. Okay, việc đó được đấy nhưng còn đoàn quân bọ cạp ở phía trước thì sao? Phải có ít nhất 100 con – tôi ngẩng lên và thấy bầy bọ cạp nhỏ hơn đang quay đầu bỏ chạy nhanh như cách mà chúng đã tiếp cận chúng tôi.
“Chúng sẽ không tấn công nữa vì ta vừa hạ con Bọ cạp cát khổng lồ, kẻ đang điều khiển bọn chúng” Fer giải thích. “Ta biết sẽ có một con Bọ cạp cát khổng lồ ở đâu đó khi thấy bầy Bọ cạp cát lao tới, chúng làm vậy để đánh lạc hướng bất kì ai mà chúng gặp phải và để Bọ cạp cát khổng lồ phục kích và nhảy ra với một cuộc tấn công bất ngờ”
Ah, đó là cách mà chúng hành động sao? Sau khi con Bọ cạp cát khổng lồ biến mất, những thứ rơi ra là ma thạch và gai độc được tôi thu thập và cho vào Hộp vật phẩm trước khi cả nhóm tiếp tục tiến về phía boss. Không lâu sau Fer dừng lại mà không hề báo trước.
“Này Fer, tại sao người-” Tôi bắt đầu hỏi khi Dora-chan bay thẳng về phía chúng tôi nhưng rồi tôi đã bị gián đoán khi – “Guuuh!” Một con quái vật dài khoảng 10m trông như giun đất khổng lồ trồi lên khỏi phần cát ngay trước vị trí Fer vừa dừng lại. Gì thế vậy? Tôi vội vàng Thẩm định con quái vật …
[Sâu cát]
Quái vật hạng A.
Con Sâu cát ngẩng cao đầu, hướng cái miệng tròn xoe đầy những chiếc răng sắc nhọn về phía chúng tôi như thể nó định nuốt trọn cả nhóm.
“Ta sẽ giải quyết nó!” Dora-chan tuyên bố trong lúc bay về phía chúng tôi. Fer tránh đòn tấn công của Sâu cát, nhẹ nhàng nhảy sang một bên khi cái miệng đầy răng của con quái vật đâm sầm vào bãi cát nơi chúng tôi vừa đứng. Trong lúc con quái vật bị phân tâm, cơ thể Dora-chan sáng lên nhờ Hỏa ma pháp rồi nó lao thẳng vào người Sâu cát, xuyên qua phía bên kia cùng máu và nội tạng. Con quái vật quằn quại thêm vài giây rồi mềm nhũn và ngã gục trên nền cát, rõ ràng nó đã chết.
“Hehehe, xong việc” Dora-chan tuyên bố và bay loạn lên một cách điên cuồng rồi xoay tròn cũng như lăn lộn để ăn mừng và bắn cho chúng tôi vô số các loại máu me trong quá trình này.
Đúng như lời Dora-chan nói, xong việc. Tôi đợi cho cơ thể của Sâu cát biến mất để có thể thu thập các vật phẩm rơi ra. Lần này là một viên ma thạch cùng vài chiếc răng sắc nhọn. Sau đó chúng tôi lại tiếp tục lên đương. Dọc đường đi cả nhóm phải đối mặt với Bọ cạp cát khổng lồ cùng đám bọ cạp của nó cũng như vài lần đã bị tấn công bởi lũ Sâu cát nhưng Fer và Dora-chan đều giải quyết êm đẹp mà không gặp vấn đề. Tôi nên nói thêm rằng Sui-chan dễ thương cuồng chiến ngủ liền một mạch trong tất cả quá trình này. Có vẻ em ấy không chống chọi tốt trước cái nóng.
“Mặt trời sắp lặn” Sau một khoảng thời gian di chuyển, Fer chạy chậm lại và nói “Đi lại trên sa mạc vào bên đêm không phải một ý kiến hay. Dừng lại tại đây cho đêm nay thôi”. Tôi đồng tình và leo xuống khỏi lưng Fer để chuẩn bị cắm trại. Đúng như Fer dự đoán, ngay khi mặt trời giả của dungeon biến mất ở cuối chân trời, nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng. Tầng này giống y một sa mạc ngoài đời thực, tôi thầm nghĩ, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là khá dữ dội.
“Kết giới của ta sẽ giữ nhiệt giống như cách nó ngăn chặn sức nóng vào ban ngày” Fer giải thích “nhưng ngoài kia thực sự rất lạnh. Nó sẽ còn trở nên lạnh hơn nữa khi chúng ta ở đây”. Cảm ơn vì đã cảnh báo, Fer. Trong trường hợp đó tôi quyết định sẽ thực hiện một vài biện pháp phòng ngừa. Mở Siêu thị trực tuyến, tôi bắt đầu tìm chăn lông vũ dày, chăn bông và những thứ tương tự như quần áo mùa đông, tấm giữ nhiệt, miếng sưởi tay bỏ túi. Tôi tìm một chiếc áo khoác chần bông dày trong vô vọng nhưng dường như chúng chưa được bán. Có phải vẫn đang mùa hè ở thế giới của tôi?
Không sao, tôi đặt vài tấm bìa cứng từ các hộp giao hàng lên cát và trải lên trên bằng chăn lông vũ dày trước khi xếp lên những tấm futon mà chúng tôi đã tích trữ được trong vài tuần qua. Một lớp chăn cùng chăn bông được phủ lên trên futon và việc sắp xếp chỗ ngủ của chúng tôi đã hoàn thành. Tuy nhiên tôi vẫn phải chuẩn bị bữa tối.
“Trong lúc ngươi nấu nướng, vì trời đã lạnh nên chúng ta sẽ đợi trong futon” Fer nói, hơi thở của nó đã chuyển hơi trắng. Nhiệt độ thực sự đã giảm mạnh vào lúc này. Tôi mặc một chiếc áo len dày ra ngoài chiếc hoodie chống tia UV, nó không thực sự thời trang nhưng sẽ giữ ấm cho tôi trong lúc làm việc. Chà, ấm rồi, tôi có thể thấy hơi thở cũng mình cũng chuyển trắng.
Không sao, tôi nên nấu gì đây? Thứ gì đó nhanh gọn và đơn giản … Ah, bò xào tiêu xanh thì sao? Tôi có thể sử dụng nước sốt làm sẵn để tiết kiệm thời gian và công sức rồi ăn cùng với cơm. Đó luôn là combo đầy đặn và tuyệt vời. Tuy nhiên tôi cần nấu rất nhiều cơm. Chúng tôi (chủ yếu là Fer không thể lấp đầy cùng Sui-chan không thể thỏa mãn) đã ăn hết hàng núi cơm mà tôi đã chuẩn bị khi ở nhà trọ tại Doran, cho nên để bắt đầu tôi cần phải nấu thêm cơm. Tôi quyết định sẽ làm đủ cho cả bữa sáng ngày mai nữa. Mua thật nhiều gạo từ Siêu thị trực tuyến và vo sạch chúng, tôi lấy ra bốn niêu cơm từ Hộp vật phẩm rồi đặt chúng lên bếp Hắc ma thuật.
Trong lúc cơm đang được nấu, tôi quay trở lại Siêu thị trực tuyến để mua thêm nguyên liệu cho món tiêu xanh xào đặt trên cơm. Xem nào, tiêu xanh (tất nhiên rồi) cùng măng luộc và nước sốt pha sẵn. Hmmm, vì lúc này trời rất lạnh nên có lẽ tôi nên làm thêm chút súp như một món ăn phụ, một thứ ấm nóng. Tôi nhanh chóng tìm trên Siêu thị trực tuyến súp ăn liền, yosh, súp trứng đông lạnh, vậy là được.
Tuy nhiên đến lúc làm thịt rồi, cơm sẽ sớm chín thôi. Tôi bắt đầu thái thịt Huyết giác ngưu thành các dải xào rồi băm nhỏ tiêu xanh cùng măng luộc. Khi cơm đã nấu xong, tôi tạm dừng việc đang làm để cất bốn niêu cơm vào Hộp vật phẩm, nơi chúng sẽ giữ được ấm và bắt đầu nấu thêm bốn niêu cơm khác trên các bếp để trống của bếp Hắc ma thuật. Tôi đã chừa ra một bếp để xào nấu.
Làm nóng chảo với dầu ăn, tôi thả thịt Huyết giác ngưu vào. Khi chúng xém lại và bắt đầu chuyển màu, tôi thêm hạt tiêu cùng măng vào rồi đảo mạnh trên ngọn lửa lớn. Ngay khi các nguyên liệu được chín đều, tôi phủ chúng trong nước sốt cay bán sẵn, đảo thêm một chút nữa là xong. Như tôi đã nói, tiện lợi và đơn giản.
Xới đầy cơm từ Hộp vật phẩm vào các đĩa, tôi hào phóng đổ lên trên món tiêu xanh xào cùng chút hành tây xanh để trang trí rồi mang chúng ra cho bộ ba háu ăn.
“Xong rồi đây” Tôi nói một cách dư thưa. Và như thường lệ, chúng lao tới mấy cái đĩa mà tôi đặt xuống. Đầu của 3 đứa biến mất trong làn hơi tỏa ra từ thức ăn nóng. Tôi bắt đầu làm súp trứng từ các gói đông lạnh như một món phụ cho bữa ăn. Dù có Kết giới của Fer, thời tiết vẫn đang trở nên lạnh hơn – không hoàn toàn xuống 0 độ nhưng cũng không kém cạnh là mấy, tôi đoán khoảng 1-2 độ C chăng?
Khi món súp đã được nấu xong, tôi liền húp một ngụm và thưởng thức sự ấm áp cùng hương vị của dầu hào lẫn cá ngừ khô chứa trong đó. MMMmm, vừa chuẩn món súp cho một đêm lạnh như thế này. Tôi phục vụ thêm lần “Bát nữa” không thể tránh khỏi của món cơm phủ tiêu xanh xào cho Sui-chan và Fer trong lúc làm thêm súp trứng cho Dora-chan, người như thường lệ đã hài lòng chỉ với một phần món chính lớn. Khi Fer và Sui-chan giảm tốc độ lại, tôi cũng mời chúng một chút súp trứng nóng.
“Đồ ăn nóng còn ngon hơn khi trời lạnh nữa” Fer nói trong lúc húp xùm xụp bát súp trứng.
“Ah, ta có thể thấy món súp này đang làm ấm toàn bộ cơ thể mình” Dora-chan đồng tình.
“Ngon lắm ạ-” Sui-chan xen vào.
Tôi phải đồng ý ở điểm này, cái lạnh đang thật sự cắn xé nhưng món súp lại đang làm rất tốt việc của nó. Mặc dù đây là món mà tôi thường chỉ ăn trong mùa đông khi ở nhà. Và khi nhìn ra sa mạc tối tăm xung quanh cả nhóm, dường như thật vô lý khi nhớ lại nó đã từng nóng thế nào vào khoảng thời gian cách đây vài tiếng.
Tôi đã hoàn thành bữa ăn của mình cùng một ly cà phê sau bữa tối trong lúc bàn bạc với Fer về những việc mà chúng tôi nên làm tiếp.
“Còn bao lâu nữa mới đến chỗ boss tầng?” Tôi hỏi. Sa mạc dường như kéo dài ra vô tận, chúng tôi đã di chuyển một quãng đường dài từ sáng sớm nhưng đến giờ vẫn không tài nào biết được thứ gì đang chờ đợi ở phía trước. Fer khịt mũi như thể đang đánh hơi con boss từ xa rồi lắc đầu.
“Tầng này thật sự rất rộng, rộng hơn rất nhiều so với tầng trước. Ta đoán nếu chạy nhanh trong cả ngày mai, chúng ta sẽ đến chỗ boss và sẵn sàng chiến với nó vào tối muộn, có lẽ khoảng nửa đêm”. Fer nhìn quanh khu cắm trại của chúng tôi rồi nhìn ra sa mạc qua Kết giới. “Trời vẫn sẽ lạnh khi chúng ta bắt đầu vào sáng mai nhưng ta sẽ thấm mệt khi chạy qua cái nóng cả ngày dài. Nếu muốn đối đầu với con boss vào tối mai sau khi trải qua những việc đó? Umu, không ổn”. Fer lắc đầu một lần nữa. “Tốt nhất nên lại gần rồi nghỉ qua đêm, ăn ngủ và đánh boss vào sáng hôm sau nữa”
Tôi phải đồng ý với những gì Fer nghĩ. Tầng này quá lạnh về đêm nhưng lại quá nóng vào ban ngày, sự thay đổi về nhiệt độ thực sự dữ dội và nó bào mòn cả nhóm rất nhiều. Giờ chúng tôi sẽ đối mặt với con boss của tầng là một quái vật hạng S nên cả nhóm cần phải đạt đến đỉnh cao khả năng của mình khi đi đến những cấp độ cuối này. Bắt đầu một trận chiến vào tối muộn của ngày, thực sự kiệt sức cũng như nhiệt độ giảm mạnh khi trời trở tối … Tôi rùng mình không phải chỉ vì cái lạnh. Mọi thứ có thể xấu đi. Yup, đợi đến sáng hôm sau nữa để đối mặt với boss sẽ là tuyệt nhất, sau khi tận hưởng bữa ăn cùng một giấc ngủ ngon lành.
“Được rồi” Tôi thông báo “Để xem điều gì sẽ đến khi lại gần con boss và lúc đó chúng ta có thể lập được một kế hoạch tốt hơn”
“Umu” Fer đồng tình. Đây là lần đầu tiên Fer không vội vàng lao vào một cuộc chiến. “Đi ngủ thôi”
Cái lạnh về đêm của sa mạc buộc chúng tôi phải co cụm lại với nhau. Fer nằm xuống tấm futon mà tôi đã trải ra bên dưới lớp chăn và chăn bông. Còn tôi chui vào bên cạnh Fer, áp người lên bộ lông dày của nó, thứ mà tôi đã quyết định chắc chắn cần phải tắm giặt. Sui-chan thay vì ngủ trong túi như thường lệ lại chen mình vào giữa chúng tôi. Dora-chan lấy một trong những miếng làm ấm tay và chườm lên bụng trước khi cuộn tròn lại thành một quả bóng có vẩy rồi chui xuống dưới một miếng làm ấm tay nữa. Tôi cũng bắt chước Dora-chan, để một miếng giữ nhiệt lớn lên lưng trong lúc gối đầu lên bụng Fer và sử dụng bụng của quái vật Fenrir đáng sợ làm một chiếc gối lông. Và như thế chúng tôi đã có thể ngủ qua cái lạnh về đêm của sa mạc.
-----------------------------
Bò xào tiêu xanh: