Fer, Sui và tôi đang thưởng thức bữa sáng và thư giãn ở sân sau của nhà trọ thì bà chủ quán dẫn theo một cậu bé khoảng tầm 13 tuổi đến chỗ chúng tôi.
[Cậu có khách từ Công ty Lambert] Bà chủ thông báo. Tôi đã nhận ra khuôn mặt của cậu bé khi nhìn kĩ hơn, đó là cậu bé mà tôi thấy đã giúp đỡ Lambert-san trên xe ngựa lúc đi tới Carerina.
[Ngài biết đấy, chủ nhân đang đợi ngài ở cửa hàng …] cậu bé dường như bị phân tâm bởi thứ gì đó. Chuyện gì vậy? Cậu đang chảy nước dãi đấy, nhóc. Tôi tự hỏi là hình như cậu bé đang nhớ lại bữa ăn mà cậu đã tận hưởng lúc quay lại thị trấn khi nhìn thấy chúng tôi ăn. Được rồi, những đứa trẻ đang lớn có một sự thèm ăn lành mạnh nên sempai đây sẽ đãi cậu một bữa sáng.
[Có lẽ nó sẽ hơi nhiều cho bữa sáng nhưng vì nhóc còn trẻ nên ta nghĩ nó sẽ tốt cho nhóc thôi] Nói xong tôi nướng nhanh ít thịt Orc tướng quân ngâm miso và làm món thịt Orc tướng quân miso-yaki-don rồi chuyển nó cho cậu bé. Cậu nhóc nhìn mặt tôi rồi đến bát miso-yaki-don rồi quay trở lại nhìn tôi.
[Những người trẻ như nhóc sẽ không bao giờ là đủ với thứ như này đâu] Tôi trấn an cậu bé.
[Oh, thế là điều tốt, phải không?] Cậu nhóc vẫn chưa chắc chắn.
[Ta làm cho nhóc mà] Tôi đây cái bát về phía cậu.
[Oh, cảm ơn ạ!] Cậu nhóc bắt đầu ngấu nghiến bát thịt Orc tướng quân phiên bản Miso-yaki-don.
[Oh, nó ngon quá …] cậu vừa nói vừa ăn với vẻ mặt hạnh phúc. Khi ăn xong, tôi đưa cho cậu nhóc một cốc trà xanh nóng. Tôi phải cảnh báo cậu bé phải thổi cho nguội trước khi uống vì đây là thứ mà cậu chưa từng gặp từ trước đến giờ.
[Bữa ăn rất tuyệt vời và thứ trà này cũng rất ngon ạ. Cảm ơn ngài rất nhiều] Cậu bé cúi người để cảm ơn tôi. Yeah, yeah, cậu bé là một người khá lịch sự. Phải làm việc để kiếm sống khi ở độ tuổi này, thế giới này đúng là một nơi khó khăn để sinh sống. Chăm chỉ lên, nhóc và đừng bỏ cuộc.
[Oh, chủ cửa hàng đang đợi ngài …] cậu nhóc đột nhiên nhớ ra lý do tại sao mình được cử đến gặp chúng tôi.
Tất nhiên, Lambert-san muốn gọi tôi rồi. Tôi đi cùng cậu nhóc đến cửa hàng của Lambert-san cùng với Fer và Sui.
*************
Lambert-san vội vã chào đón ngay khi chúng tôi tiến vào cửa hàng.
[Mukouda-san, cậu cuối cùng cũng đến, tôi được cứu rồi …] anh buột miệng nói, thể hiện một biểu cảm nhẹ nhõm trên khuôn mặt. Một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện từ phía sau Lambert-san. Cô ấy khoảng 30 tuổi, một vẻ đẹp quyết đoán cùng với mái tóc dài màu nâu ô liu được buộc lên một cách phức tạp.
[Chồng yêu, anh hứa là sẽ giới thiệu em mà] cô nói và thúc khuỷu tay vào sườn Lambert-san.
[Oh, ah … Mukouda-san, đây là vợ tôi …] anh lắp bắp. Đẩy Lambert-san qua một bên, vợ anh ấy chiếm chỗ.
[Tôi là Mary, vợ của Lambert đây. Rất hân hạnh được làm quen với cậu] Cô nói và nhún gối cúi chào một cách tinh tế trong bộ váy dài.
[Tôi nợ Lambert-san rất nhiều nên tôi cũng rất hân hạnh được gặp cô] Tôi trả lời, dần trở nên bối rối khi Mary-san từ từ tiến lại gần và lặng lẽ nhìn vào mắt tôi.
[Chuyện gì vậy?] Tim tôi đập mạnh khi một người vợ xinh đẹp đến gần tôi đến vậy.
[Cậu biết đấy, những sản phẩm này …] Cô lôi ra một cái rổ chứa xà phong và dầu gội kiêm xả mà tôi đã đưa cho Lambert-san dùng thử ngày hôm qua. Hóa ra là Mary-san đã nhận ra có mùi thơm từ Lambert-san sau khi anh ấy tắm tối qua. Lambert-san cố gắng che dấu việc anh ấy sử dụng xà phòng và dầu gội vì anh muốn làm cô ngạc nhiên với chúng vào dịp kỉ niệm ngày cưới của họ. Nhưng Mary-san lại không thể bị ngăn cản cho đến khi cô tìm ra sự thật. Quả là một người phụ nữa quyết đoán.
[Hương thơm của xà phòng mà chồng tôi đã dùng trong lúc tắm thật đáng kinh ngạc] cô giải thích. [Không có vấn đề gì với việc rụng tóc ở trong dòng họ tôi nên tôi nói tôi sẽ ổn khi thử dùng những liệu pháp chăm sóc tóc đó. Từ trước đến nay tôi không thực sự quan tâm đến việc chăm sóc tóc, nhưng khi tôi nhìn thấy tóc của người chồng đáng yêu của tôi sau khi tắm xong sạch sẽ và óng ả ra sao, tôi nóng lòng để được thử nghiệm nó. Như cậu có thể thấy, tóc của tôi cũng đã mượt mà và óng ả rồi] Cô nhìn xuống ngại ngùng làm tôi tự hỏi sự mạnh mẽ, quyết đoán lúc trước chỉ là giả vờ thôi sao. Và “người chồng đáng yêu” đó rõ ràng là nằm gọn trong lòng bàn tay cô … [Tôi không tin là có một người phụ nữ nào ở bất kì đâu lại không mong muốn một mái tóc như này]
Có vẻ như dự đoán của tôi là chính xác, phụ nữ thích những thứ có hương thơm như này nhưng đó cũng là kết quả của việc kế hoạch của Lambert-san bị phát hiện với cái mũi nhạy bén của Mary-san.
[Tôi đã thực sự ngạc nhiên khi dùng thử loại xà phòng mà chồng tôi đã sử dụng] Mary tiếp tục một cách thích thú. Dường như mấy cục xà phòng rẻ tiền mà tôi mua từ Siêu thị trực tuyến giống như xà phòng cao cấp ở thế giới này, chúng cũng tạo nhiều bọt và để lại một cảm giác mịn màng trên da cùng mùi hương vượt trội. Dầu gội cũng làm rất tốt việc làm sạch cũng như chăm sóc tóc hơn là cách gội đầu bình thường ở thế giới này là sử dụng nước và xà phòng.
Mary lôi ra một cái lọ nhỏ với kem ủ tóc bên trong [Nhưng sản phẩm này mới thật sự đáng kinh ngạc] Cô vuốt mái tóc dài mềm mượt.
[Khi tôi nghe thấy Mukouda-san nói với chồng tôi về thứ sản phẩm “làm mọi loại tóc trông đẹp hơn như phép màu” tôi cần phải dùng nó ngay lập tức. Sau cùng thì xà phòng và dầu gội đều đã tuyệt vời thế này thì làm sao mà tôi kháng cự được? Khi mà tôi thực sự dùng nó …] Cô vuốt mái tóc dài mềm mại mình lần nữa.
[Trước đó, mái tóc của tôi bị khô và cứng, đó là một vấn đề lớn đối với tôi nhưng giờ thì nó thật mềm mại, óng ả và còn rấttttttt mềm nữa …]
Mary-san mơ màng vuốt ve mái tóc của mình lần nữa và lần nữa … Mary-san, giờ cô yêu mái tóc của mình đến thế sao?
[Tôi cũng ngạc nhiên y như vậy] Lambert-san giải thích và nhìn người vợ quyến rũ của mình với đôi mắt dịu dang. [Tóc của Mary đã trở nên mềm mại, óng ả không thể tin được và mùi của nó cũng thật tuyệt. Cô ấy giờ còn xinh đẹp hơn cả mong ước của tôi]
Mary-san đấm nhẹ vào tay Lmabert-san, nói [Anh yêu à …] và đỏ mặt.
……………… Trở lại bình thường đi 2 người!
[Vậy thì, thực ra …] Lambert-san có vẻ bị phân tâm bởi sự âu yếm trìu mến của vợ. Tôi đoán là tôi sẽ có một cuộc buôn bán ở đây, thế anh sẽ mua bao nhiêu xà phòng, dầu gội và các liệu pháp chăm sóc tóc cho vợ mình đây?
[Mukouda-san, làm ơn hãy để chúng tôi bán những sản phẩm này ở cửa hàng của mình]
Huh…? Có phải Lambert-san vừa hỏi để được bán những thứ này ở cửa hàng của anh ấy? Tôi chớp mắt, có phải tôi vừa nghe nhầm không? Lambert-san là chủ của cửa hàng đồ da, đó không phải nơi mà bạn sẽ nghĩ có bán xà phòng, dầu gội hay những thứ như vậy.
[Tôi hiểu sự ngạc nhiên của Mukouda-san, tôi cũng không chắc rằng đó có phải là ý tưởng tốt hay không nhưng …] Lambert-san nhìn lại vợ mình.
[Anh vẫn còn lo lắng về nó sao?] Mary-san ngắt lời [Anh không hiểu sao? Những sản phẩm này sẽ cực kì nổi tiếng và anh là một thương nhân phải không? Không phải là anh sẽ để những cửa hàng khác kiếm hết lợi nhuận từ việc bán những thứ này chứ?]
Cô lại chọc vào tay anh ấy 1 lần nữa, nhưng giờ tất cả là về làm ăn. [Nếu anh bán những sản phẩm này ở cửa hàng, tất cả những nữ quý tộc cũng nhưng bạn bè của em và những phụ nữ bình thường hay những thiếu nữ sẽ đến đây để mua chúng] Cô lại vuốt tóc một lần nữa [Không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại việc mua những sản phẩm này một khi đã nhìn thấy mái tóc của em]
[Nhưng, chúng ta bán đồ da mà …] Lambert-san lẩm bẩm.
[Đúng vậy chồng yêu, cửa hàng này đặc biệt bán đồ da nhưng chúng ta có thể sắp xếp một khu vực nhỏ để bày bán sản phẩm của Mukouda-san. Sau cùng thì anh không cần phải bày bán tất cả sản phẩm cùng một lúc] Mary-san giải thích.
[Đúng, đó là sự thật …] Lambert-san nói, rõ ràng là anh đang suy nghĩ rất nhiều về nó.
[Nếu anh không muốn bán chúng thì, chồng yêu, em sẽ tự mình giao dịch với các khách hàng] Mary-san tiếp tục tấn công.
[Không, không, không phải vậy, ummmm] Lambert-san bị lấn áp, thở dài và bỏ cuộc. [Được rồi, chúng ta sẽ làm theo cách của em, Mary. Anh giao phó việc bán những sản phẩn của Mukouda-san trong cửa hàng cho em]
Mary lẩm bẩm [Heh heh heh, xem em đây] cùng với một biết cảm tham lam lướt qua mặt cô ấy. M-Mary-san?
Lambert-san hắng giọng [Mukouda-san, làm ơn hãy bán toàn bộ sản phẩm này cho tôi]
Cảm ơn Mary-san, tôi không muốn trực tiếp bán những sản phẩm này cho mọi người. Tôi không có cửa hàng và tôi cũng không muốn làm bất kì dịch vụ chăm sóc khách hàng lằng nhằng nào cả.
[Tất nhiên là tôi sẽ bán rồi] Tôi gật đầu với Mary-san [Tôi rất biết ơn nếu cô bán những sản phẩm của tôi trong cửa hàng chồng mình]
[Cảm ơn rất nhiều! Rất vui vì cậu đã đồng ý] Mary nói một cách vui vẻ.
Liệu tôi có thể từ chối khi thấy vẻ mặt của người phụ nữ có ham muốn đến ám ảnh về làm đẹp thế này không, không thể nào. Nói không á, còn không dám nghĩ đến nữa.
[Được rồi, hãy bàn bạc chi tiết trong phòng phía sau] Mary-san nói một cách chỉ đạo. Lambert-san và tôi đi theo cô ấy như những người hầu ngoan ngoãn.
---------------------------------------
[Một đoạn trích ngắn về hệ thống thoát nước trong thế giới này]
[Lambert-san, làm cách nào để anh xả nước tắm sau khi dùng?] Tôi thắc mắc về cách mà thế giới này giải quyết những vấn đề như vậy.
[Việc thoát nước được giải quyết bằng một bể nước nằm bên dưới nhà tắm, chôn trong lòng đất] Lambert-san giải thích. [Có một dụng cụ ma thuật bên trong bể nước để lọc nước. Sau đó nước đã sạch được thoát qua một ống nước đi ra sông]
“Oh, vậy là họ cũng có những thứ như bể thoát nước và cống thoát nước ở thế giới này sao …” Mokouda-san tự nói với chính mình.
[Một lời khuyên là nên thuê người sử dụng Thổ ma thuật để xử lý những việc như vậy khi lắp đặt bồn tắm trong nhà] Lambert-san nói tiếp.
[Oh, thổ ma thuật. Nó không phải rất đắt để làm những công việc phức tạp như làm bể chứa hay cống thoát như vậy hay sao?]
[Vâng tất nhiên. Tôi đã thuê một người sử dụng Thổ ma thuật để lắp đặt bể chứa và công cụ lọc nước ma thuật. Cái giá cuối cùng để có được bồn tắm là hơn 500 đồng vàng …]
[500 đồng vàng, thật sao?] Tôi kinh ngạc.
[Vâng, đó là một khoản chi lớn nhưng tôi phải cố gắng hơn nữa để đáp ứng những thứ như vậy cho Mary, tình yêu của đời tôi]
[Ah, tất nhiên] tôi nói nhỏ. Nó có lẽ sư không quá đắt đối với tôi vì tôi đã có Sui, người có thủy ma thuật và việc lọc nước chỉ là một chuyện nhỏ với em ấy, đặc biệt là khi em ấy là Slime. Hooray Sui-tan!
----------------------------------
Miso-yaki-don: