[Haaaa……..]
[Tại sao ông lại thở dài thế? có chuyện gì vậy Vincent?]
[Không có gì hết, tôi chỉ muốn ăn bữa ăn ngon lành đó thêm lần nữa thôi]
[Tôi cũng nghĩ thế, nó thật sự rất ngon]
[Rita cũng nghĩ vậy, sau tất cả thì bữa đó là ngon nhất]
Những người khác đều gật đầu đồng ý, Vincent thì đồng ý mạnh.
Tôi cũng nhớ nó quá.
Tôi nhớ cái nhiệm vụ hộ tống cách đây không lâu.
Chúng tôi là nhóm {Will of Iron, Will of will of iron}. Đó là điều khó có thể quên theo nhiều nghĩa.
◇ ◇ ◇ ◇ ◇
Người đàn ông mà tôi giới thiệu với Guild mạo hiểm giả, tôi chưa từng nhìn thấy anh ta quanh đây.
Anh ta có chiều cao trung bình, dáng người cao. Nhìn có vẻ như anh ấy chưa kết hôn. Anh ta nhờ chúng tôi hộ tống trong cuộc hành trình của mình.
Người đàn ông tự giới thiệu mình là Mukoda.
Mukoda nói anh ấy muốn đến đất nước láng giềng, phần thưởng rất tốt tận 8 đồng vàng nên tôi đồng ý. Nhưng mà tôi nghĩ muốn vượt biên thì có gì đó hơi đáng ngờ.
Con đường dẫn đến nước láng giềng khá an toàn, và yêu cầu từ khách hàng là anh ta sẽ tự chuẩn bị thức ăn. Điều này hơi lạ chút.
Nhưng mà 5 người chúng tôi cũng phải trả tiền ăn.
Thông thường nó chỉ là bánh mì cứng và thịt khô, một bữa ăn thực sự sẽ được đánh giá cao. Chỉ một bữa đàng hoàng sẽ đánh bại những ngày phải ăn thịt khô.
Bữa ăn anh ấy chuẩn bị không thua kém bất kỳ cửa hàng nổi tiếng nào trong thành phố.
Bánh mì rất mềm, xúc xích đầy thịt và nước nhưng vẫn có vị mặn. Tôi từng nghĩ điều như thế là bất khả thi.
Tôi rất vui vì đã chấp nhận yêu cầu này.
Nó là rất tự nhiên thôi vì ăn một bữa như vậy là tốt hơn nhiều so với bữa ăn ở trong thị trấn.
Những con quái vật xuất hiện trong cuộc hành trình chỉ là những con cùi bắp, sau đó có một con Xích Xà xuất hiên.
Thông thường sau khi đi săn bạn chỉ lấy những vật phẩm có giá trị nhất như da và vứt thịt đi.
Tuy nhiên Mukoda lại có một thứ gọi là hộp vật phẩm và có thể cho mọi thứ vào.
Với loại thịt hiếm nào đó, Mukoda chuẩn bị một món ăn từ quê nhà anh.
Đó là món ngon nhất mà tôi đã ăn sau một thời gian dài.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó có thể ngon đến vậy.
Sau bữa ăn, mùi hương đã thu hút con thú truyền thuyết Fenrir.
Vì là con vật huyền thoại nên khi bạn nhìn thấy nó, bạn sẽ không thể tưởng tượng được nó bá đạo đến mức nào đâu.
Bạn sẽ không bao giờ được làm trái ý với thứ như vậy.
Tôi đã rất lo lắng lúc đó.
Tôi cảm thấy sẽ chết nhiều hơn là sống.
Tôi chưa bao giờ phải đối mặt với sinh vật mạnh mẽ như vâỵ kể từ khi tôi trở thành mạo hiểm giả.
Người ta nói rằng Fenrir đã từng phá hủy cả một đất nước.
Tuy nhiên, chúng tôi không bị tấn công.
Nó nói [Cho ta ăn]
Bởi vì tôi chắc chắn là chúng tôi không phải đối thủ của nó nên tôi đã khuyến khích Mokuda làm theo lời nó.
Và sau khi được dâng thức ăn, Fenrir bắt đầu ăn nó.
[Ta sẽ lập kế ước với ngươi]
Tôi đã nghĩ là tôi nghe nhầm.
Sinh vật huyền thoại Fenrir lại trở thành ma thú cho con người.
Điều này chỉ được ghi nhận từ hơn 300 năm trước.
Thông thường nếu điều này xảy ra thì chỉ có thể là những kẻ có thể sống lâu như elf.
Nhìn thấy Fenrir lập kế ước là một khoảnh khắc lịch sử cả đời.
Hơn thế nữa, Fenrir lại là người đưa ra yêu cầu điều đó.
Fenrir cũng không trông đợi cho một lời từ chối.
Và cái tên Fer đã được Mukoda đặt cho Fenrir.
Tôi đã chứng kiến một khoảnh khắc lịch sử.
Nhưng mà lý do cho kế ước này là gì?
[Sinh vật huyền thoại bị khuất phục bởi thức ăn?!!]
Cả 5 người chúng tôi đều có phản ứng giống nhau.
Nhưng Mukoda thì lại không có nhiều phản ứng giống như vậy.
Có lẽ anh ấy không biết sức mạnh thật sự của Fenrir.
Nếu anh ấy chấp nhận kế ước này thì không ai có thể ngăn cản anh ấy.
Người ta nói nếu bạn muốn ngăn cản Fenrir thì tương lai duy nhất của bạn chỉ có cái chết.
Những giọt mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng tôi bởi những điều người ta nói về Fer.
Tôi cầu mong là không có ai ngu ngốc dám cản đường anh ấy.
Nhưng mà Makudo không phải dạng người lời nói chỉ nói cho vui, anh ấy nói nếu nó muốn ăn thịt thì nó phải tự đi săn.
Khi nghe vậy, phản ứng duy nhất của tôi là há hốc miệng.
Mukoda bảo con vật huyền thoại là nếu muốn ăn thì phải tự đi mà tìm thức ăn.
Nó bị cám dỗ bởi thức ăn và lập kế ước với con người.
Bất kỳ quốc gia nào cũng cố gắng để có được Fer đứng về phía họ nhưng có vẻ Mukoda không khao khát điều đó.
Anh ấy không có được quyền lựa chọn thì đúng hơn.
Vấn đề là Fer ăn nhiều thế nào?
Khi Mukoda nói nếu nó muốn ăn thịt thì tự đi mà săn và Fer quay trở lại với một con Thạch Điêu.
Tôi rất ngạc nhiên.
Đó là một con quái vật rank B đó.
Chúng tôi {Will of Iron, Will of will of iron} sẽ gặp khó khăn nếu phải đối đầu với nó.
Chúng tôi đã đi săn Thạch Điêu và kết quả là tôi và Vincent đều gãy chân.
Và sau khi xẻ thịt, Mokuda đã cho chúng tôi tất cả mọi thứ trừ thịt.
Với tiền công thì thế này là quá nhiều.
Tuy nhiên anh ấy vẫn khăng khăng cho chúng tôi dù đã quá nhiều.
Và trong một thời gian ngắn, những huyền thoại của Fenrir đã được chứng minh là sự thật.
Tôi cũng đã có một bữa ăn ngon.
Nước sốt mặn ngọt là rất hiếm.
Oops, nghĩ về thức ăn làm tôi đói bụng rồi.
Chúng tôi tiến vào đất nước Fenen, một vấn đề khá nghiêm trọng đã xảy đến.
Khi các lính canh nhìn thấy ma thú đã lập kế ước là Fenrir thì một cuộc hỗn loạn xuất hiện.
Nhưng cuối cùng chúng tôi đều có thể nhập cảnh.
Nhưng ở đất nước này khá nguy hiểm, không có lính gác trừ khi bạn ở trong pháo đài.
Nhưng với Mukoda thì đó chẳng bao giờ là vấn đề đáng quan tâm khi có Fer ở cạnh, anh ấy có thể tiến vào bất kỳ quốc gia nào anh ấy muốn vì ngăn cản anh ấy có khả năng sẽ phản tác dụng.
Chúng tôi đã vào thị trấn Farieru và ngay lập tức bị vướng vào một cuộc cãi vã nhưng sau đó Fer đã ngăn chặn nó dễ dàng.
Nếu có vẫn đề nào xảy ra với Mukoda, tôi khá chắc là Fer sẽ giải quyết nó đơn giản thôi.
Cả hai người họ có thể là một sự kết hợp bất bại.
[A~Mukoda chúng ta hãy đi đến nhà hàng đi]- Incent nói
[Tôi nghĩ đó là ý kiến hay đó]- Rita có một sự thèm ăn đồng ý.
[Tôi không quan tâm lắm tới đồ ăn nhưng cũng được thôi]- Ngay cả Flanker cũng nghĩ vậy.
[Chắc rồi] – Ramon nói.
Tôi cũng nghĩ vậy
Nhưng so với nó thì …..
[Chúng ta có thể sẽ gặp lại họ một lần nữa]
Tôi gật đầu trước ý kiến của mọi người trong nhóm.
Sinh vật huyền thoại Fenrir và người đàn ông nấu các bữa ăn có thể chế ngự nó.
Tôi muốn gặp lại họ.
------------------------------------------
Cảm ơn mọi người đã đọc hết chương này. Như mọi người thấy chương này khá chán và câu cú cũng khá lủng củng, nhiều chỗ hơi tối nghĩa. Cái này là do bản bản Eng toàn dùng câu đơn và xuống dòng loạn cả lên (không rõ là do nguyên tác hay trans Eng bị lỗi) thế nên mình đã cố gắng nối và chỉnh lại một số chỗ cho dễ đọc hơn nhưng vẫn không thể tránh đc sai sót
Nếu bạn nào muốn đọc bản Eng để tìm hiểu rõ hơn thì cmt để mình post lên và các bạn thấy chỗ nào chưa được hoặc sửa lại để hay hơn thì cmt để mình sửa lại.