Ảnh mình họa đã có ở những chương trước :D
--------------------------------------
Nữ thần gió Ninril, như thường lệ, đang nhìn chằm chằm vào hạ giới qua bề mặt hồ nước phản chiếu hình ảnh.
[Anh ta trễ giờ, muộn rồi, đã rất trễ rồi, biết không-]
Người đàn ông đến từ thế giới khác kia, hãy cầu nguyện với ta và dâng lễ vật đi chứ. Ta chờ mệt lắm rồi. Fenrir, bảo hắn ta đi.
Ngoan lắm, Fenrir. Rốt cuộc thì tôi đã không đưa cho người đàn ông tới từ thế giới khác đó sự Bảo vệ thần thánh miễn phí. Anh ta phải cầu nguyện và dâng lễ vật cho tôi để trao đổi. Chỉ có kẻ ngốc mới có thể quên việc quan trọng như vậy. Anh ta chắc chắn là thằng ngốc.
Cuối cùng thì người đàn ông tới từ thế giới khác cũng đã cầu nguyện và dâng lễ vật cho tôi.
[Ooh, cuối cùng thì. Thật sự ngươi định bắt ta chờ bao lâu nữa hả?]
Anh ta nói mình bị phân tâm và đã rất bận bịu và … Tất nhiên là chém gió rồi. Tôi có thể đọc được tâm trí của anh ta mà. Anh ta xin lỗi và tôi cũng tha thứ cho rồi. Dù sao thì tôi cũng không phải là một con quái vật.
[Hmmm, Ta sẽ tha thứ cho ngươi lần này nhưng đừng có lặp lại sai làm như thế nữa. Ta sẽ cân nhắc việc gửi ngươi một lời sấm để nhắc nhở mỗi lần nhưng có một vài lý do mà ta không thể làm vậy]
Đã bao lần tôi cân nhắc việc gửi lời sấm cho anh ta … Nhưng vẫn có rất nhiều các vị thần khác ở đây như Thần chiến tranh, Thần rèn đúc và các vị thần khác nữa. Lời sấm tôi gửi đi có thể bị chú ý bởi các Nữ thần bạn bè của tôi và nếu họ đánh hơi được những lễ vật mà tôi đã nhận thì họ sẽ muốn được chia cho nữa. Càng lâu mà tôi có thể nhận lễ vật mà không bị họ phát hiện càng tốt.
Anh ta bày ra một loạt các thứ có vẻ như là lễ vật và tôi nhìn chúng.
[Woohoo! Đây, đây là-!!]
Có đủ loại đồ ngọt đủ các sắc màu. Thật sao? Mọi thứ đều khác nhau? Thật sự sao?
Anh ta hỏi tôi thế này có quá nhiều không …
[N-Ngươi nói cái gì? Quá nhiều? Không, thế này là chuẩn rồi. Lần sau ngươi nên dâng lên số lượng như này. Đó là lệnh đấy]
Hoàn toàn không có đời nào thế này là “quá nhiều” cả, ngươi biết chứ.
Người đàn ông đến từ thế giới khác bảo tôi nên giữ lạnh chúng để có thể thưởng thức sau. Hah! Nữ thần như tôi không cần thứ giữ lạnh đơn giản đó.
[Ta biết rồi. Tuy nhiên những vị Thần chúng ta không cần phải giữ lạnh gì cả, chúng ta có thể dừng thời gian trôi qua chúng vì thế ta có thể tận hưởng mỗi ngày một loại. Mmphph…]
Mmphph- Mmphph- Mmphph- Nó thật tuyệt khi tự nuông chiều bản thân mình mỗi ngày.
[Dù sao thì hãy dâng lên số lượng tương tự lần tiếp theo và đừng có quên nữa đấy] Tôi yêu cầu
Fuahahaha, đống đồ ngọt này trông thật tuyệt vời! Rồi, bắt đầu chén thôi.
Enny, meeny, miny, mo! Tuyệt, nó đây rồi. Quả mọng màu đỏ nằm trên một miếng bánh tam giác trắng, một loại đồ ngọt được gọi là “bánh dâu tây” xuất hiện. Được rồi, tôi sẽ cắn thử một miếng xem sao.
Myhaha- , vị của nó không thể tin được. Bên trong thì mềm mịn cùng với phần màu trắng bao quanh tạo nên hương vị thật tuyệt. Quả màu đỏ này có vị ngọt và chua hòa lẫn với nhau. Munch munch munch. Hah, nó hết sạch rồi.
Đúng như dự đoán thì một cái là chưa đủ, tôi sẽ phải giải quyết thêm chiếc khác. Tiếp theo làaaaaa cái nàyyyyyyy.
Mềm mềm và tròn vo, thứ này có vẻ được gọi là “cream choux”. Chén thôi, munch! Muha-! Vỏ bánh mềm nhẹ nhàng bao phủ lấy nhần phân ngọt ngào màu vàng bên trong, oh tôi không thể chịu nổi. nó ngon tuyệt! Munch munch, oh nó đang dần hết.
Tôi vẫn chưa thỏa mãn vì thế sẽ chỉ thêm một cái nữa thôi. tôi hứa đó.
Cái bánh có vẻ ngoài kì lạ này là “ Mont Blanc”. Nó được là từ rất nhiều sợi màu nâu xoắn dài, khá dị … Nó còn có hạt gì đó ở trên cùng nữa đúng không? Thôi, tập trung vào chuyên môn nào.
Muha-! những sợi màu nâu trên cả chiếc bánh góp phần làm cho sự ngọt ngào thêm phần phong phú. Hạt ở trên đỉnh bánh thì vừa giòn vừa ngọt. Munch munch munch. Oh, nó lại biến mất rồi, sao chuyện này có thể xảy ra chứ? Nó rất rất là ngon ý, bạn hiểu mà.
Tôi đã có ý định chỉ tận hưởng mỗi lần một chiếc nhưng bằng cách nào đó mà tôi đã ăn tận 3 chiếc một lúc. Oops.
Gah, phải kiên nhẫn tôi ơi. Tôi sẽ thưởng thức thêm vào ngày mai. Hẹn gặp lại vào ngày mai nhé.
Ngày mai ơi đến nhanh lên.