Truyện Tống Mạn! Ta Là Một Siêu AI : chương 15: fetl hoảng sợ!!!& nbsp; “fetl, ngươi cũng không nên hiểu lầm! ta xuất hiện ở nơi này là giúp ngươi!!!.”
Tống Mạn! Ta Là Một Siêu AI
-
Tadashi Ringo
Chương 15: Fetl Hoảng Sợ!!!& nbsp; “Fetl, ngươi cũng không nên hiểu lầm! Ta xuất hiện ở nơi này là giúp ngươi!!!.”
“Nếu ta đoán không lầm thì cố chủ thuê ngươi trộm huy hiệu này ra giá là mười mai bạch ngân tệ, ta nói không sai chứ?.”
Tadashi Ringo nhìn Fetl, nàng không gấp gáp giải thích đi ra, mà mở miệng vấn đạo nói.
“Làm sao ngươi biết?.” Nghe được Tadashi Ringo lời nói thì nàng cũng giật mình, Fetl không ngờ là Ringo lại biết chuyện này.
Trước khi nhận ủy thác, nàng được cố chủ kêu là giữ bí mật, vì vậy chuyện này ngay cả thân thiết với nàng nhất Rom tạm thời cũng không biết.
Nhưng hiện tại Tadashi Ringo không những biết việc nàng được thuê làm việc này, hơn nữa còn biết giá cả, điều này khiến nàng giật mình.
“Nàng làm thế nào biết? Chẳng lẽ tên kia tiết lộ ra?” Fetl trong lòng tức giận thầm nghĩ, chuyện này không phải nàng nói ra, thì duy nhất chỉ là kẻ thuê nàng nói ra mà thôi.
Tadashi Ringo nghe được Fetl lời nói thì mỉm cười, nàng ánh mắt lóe lên hàn quang, nàng không chút do dự giơ nấm đấm lên đập thẳng vào đầu của Fetl.
Cốc ---!!!
Fetl đầu ‘thân thiện’ cùng Tadashi Ringo nấm đắp tiếp xúc, tạo thành tiếng hoan hô ‘Cốc’ thật lớn.
Reinhard nhìn thấy Tadashi Ringo đột nhiên đánh Fetl hắn cũng giật mình, vừa rồi Ringo giơ nấm đấm lên hắn cũng thấy, chẳng qua không kịp ngăn cản mà thôi.
“Đau đau đau...”
Fetl ngồi ôm đầu, nàng mặt mày nhăn nhó liên tục kêu đau.
Tadashi Ringo ra tay không chút nào nương tay, điều này khiến cho Fetl vừa đau vừa thấy choáng.
“Này, ngươi làm gì?.” Reinhard nhìn Tadashi Ringo, hắn mở miệng vấn đạo.
Hắn cũng không có chất vấn việc Tadashi Ringo vì sao đối với nữ hài này ra tay, hắn chẳng qua là nghi hoặc vì sao Ringo làm như vậy mà thôi.
“Hừ, ta chẳng qua chỉ là đánh cho nàng tỉnh táo lại, nàng bị người lợi dụng thế mà lại không biết!!!.”
Tadashi Ringo cũng cho Kiếm Thánh mặt mũi, nàng nghiến răng nghiến lợi mở miệng nói.
Nghe được Tadashi Ringo lời nói thì Reinhard cũng đang định nói gì, nhưng cuối cùng thở dài không tiếp tục nói.
Nghe được Tadashi Ringo nói như thế thì Reinhard cũng đã đoán được vì sao nàng lại đánh Fetl tiểu nữ hài này, vì vậy hắn cảm thấy không cần thiết xen vào.
“Đáng chết nữ nhân, ngươi nói ai bị lợi dụng hả?.” Fetl đau đớn cũng giảm bớt đi, đột nhiên nghe được Tadashi Ringo lời nói thì nàng lửa giận phát tác ra, nàng mở miệng tức giận chất vấn.
Nếu như không phải biết được ở nơi này có Kiếm Thánh là chỗ dựa cho đối phương, thì Fetl sớm đã xông lên cùng Tadashi Ringo liều mạng rồi.
“Còn mạnh miệng?.” Tadashi Ringo tức giận nhìn xuống Fetl, nàng âm trầm nói.
“Ngươi nói ngươi có phải hay không quá mức ngu ngốc rồi, rõ ràng là sống ở xóm nghèo như ngươi sớm đã không nên như thế ngây thơ mới đúng.”
“Ngươi nói ngươi rõ ràng đã biết một cái huy hiệu này được ra giá là mười mai bạch ngân tệ!!!.”
“Vậy ngươi cảm thấy mười mai bạch ngân tệ giá cả sẽ ít sao? Vì sao ngươi không suy nghĩ, vì sao một cái huy hiệu này lại có giá này?.”
Tadashi Ringo sinh khí không chỗ phát tiết, nàng liên tục chất vấn Fetl.
Fetl vô duyên vô cớ bị Tadashi Ringo chất vấn cũng đồng dạng sinh khí, nàng muốn mở miệng phản bác nhưng đột nhiên nghe được Ringo liên tiếp câu hỏi thì cũng cứng lại.
Mười mai bạch ngân tệ nhiều sao?
Điều này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là nhiều rồi, bởi vì sống ở xóm nghèo nguyên nhân, sở hữu được tiền tệ chỉ là đồng mà thôi.
Bên trên đồng còn có vàng, hay còn được gọi là Hoàng Kim.
Mà bên trên nó thì không nghi ngờ là bạch ngân tệ, loại này tiền tệ chỉ có quý tộc địa vị rất cao mới có thể sở hữu được.
Fetl đột nhiên mềm nhũn ra, nàng tỉnh ngộ rồi, nàng cũng không phải ngu ngốc, Tadashi Ringo nói đến phân thượng này nàng còn không hiểu thì nên chết đi cho xong.
Sống ở xóm nghèo nàng sớm đã hiểu rõ bản chất hiểm ác của xã hội, cho nên biết được ít nhiều về mặt hắc ám.
Bạch ngân tệ cho dù là Kiếm Thánh chỉ sợ cũng không có bao nhiêu, thế mà một cái huy hiệu này lại có giá cả mười mai.
Fetl nuốt một ngụm nước bọt, nàng thân thể không tự chủ lui lại, nàng biết bản thân mình gây họa rồi.
Reinhard nhìn thấy Fetl sợ hãi đứng không vững, hắn chủ động trợ giúp đỡ lấy đối phương.
“Fetl, ngươi có lẽ cũng không biết, huy hiệu này còn được nắm giữ trong tay của vương tuyển người, vương tuyển sự kiện này ngươi đã nghe qua đi~.”
“Thứ này là bằng chứng cho những kẻ có tư cách tham dự vào vương tuyển, ngươi có thể biết mình đang làm chuyện ngu xuẩn nào sao?.”
Tadashi Ringo thở dài một hơi, nàng mở miệng đối với Fetl mở miệng nói, chuyện này trên thực tế nàng cũng không muốn nói ra, bởi vì nó sẽ hù dọa lấy Fetl.
Nhưng không nói không được, sống ở xã hội thấp kém bọn họ, nếu như không sớm một chút bỏ đi ngây thơ suy nghĩ, kiểu nào cũng sẽ rất thảm.
Fetl càng nghe được Tadashi Ringo nói, nàng sắc mặt càng trắng, vốn đã biết huy hiệu này không đơn giản, nhưng ngờ lại dính dáng đến chuyện này.
Vương tuyển sự kiện nàng đương nhiên là nghe qua, chuyện này ở khắp nơi trong quốc gia ai mà không biết.
Bằng chứng cho việc có tư cách người dự tuyển, Fetl cho là đã đánh giá cao nó, không ngờ nó lai lịch này khủng bố như vậy.
Nàng nếu mà biết thứ này dính dáng đến chuyện này thì có cho nàng trăm mai bạch ngân nàng cũng không dám làm.
Hiện tại Fetl rốt cuộc cũng hiểu, vì sao Kiếm Thánh lại xuất hiện ở đây, nếu như là vì chuyện này mà hắn xuất hiện thì Fetl cảm thấy không có gì ngoài ý muốn.
“Ta...” Fetl nghẹn cả họng, nàng hốc mắt đỏ lên, nàng biết mình phạm tội lớn rồi.
Tadashi Ringo nhìn thấy Fetl muốn khóc dáng vẻ thì thở dài một hơi, mặc dù nàng tuổi tác cũng không giống như dáng người như thế nhỏ.
Fetl năm nay đã mười bốn, tuy nhiên ở tuổi này cũng xem như là còn quá nhỏ.
Tadashi Ringo cũng có chút thương tiếc, nàng bước chân đi đến ôm lấy Fetl, dỗ lấy đối phương.
“Yên tâm, cũng không cần phải sợ, Kiếm Thánh hắn sẽ không bắt ngươi ~.”
Tadashi Ringo mở miệng nói, nàng cũng biết hiện tại Fetl đang sợ hãi là cái gì.
“Thật?.” Nghe được Tadashi Ringo lời nói, Fetl trong lòng có chút hy vọng, nàng ẩm ướt đôi mắt nhìn Ringo mở miệng hỏi.
“Đương nhiên là thật, lừa gạt ngươi ta được cái gì?.”
Tadashi Ringo bất đắc dĩ gật đầu lừa nhận, nàng mở miệng giải thích.
Fetl nghe vậy thì cũng tin, xác thực là gạt nàng Tadashi Ringo cũng không được cái gì, nàng liếc nhìn Kiếm Thánh, sau đó thấy đối phương gật đầu xem như thừa nhận lời Ringo nói, vì vậy Fetl cũng yên tâm.
Mặc dù Kiếm Thánh cũng đồng ý làm cho nàng yên tâm xuống, nhưng Fetl trong lòng vẫn sợ, chuyện này mang cho nàng bóng ma rất lớn.
Xuýt chút nữa là bản thân gây họa lớn rồi, Fetl cũng biết nếu như mình bị kết tội thì cũng không phải bản thân thảm đơn giản như vậy.
Mà Rom cũng tương tự bị nàng liên lụy vào, bởi vì Rom là người thu tang vật, nếu không có Rom nghề ăn trộm này của nàng cũng không vững đến hiện tại.
Làm người giữ tang vật, Rom đương nhiên cũng sẽ bị kết tội với nàng làm đồng lõa, hơn nữa còn so với nàng còn thảm hơn.
Bởi vì Rom giữ tang vật nhiều lắm, không sợ việc vương tuyển này, chỉ riêng đống tang vật kia cũng đủ để khiến Rom bị phạt cực nặng.
“Cảm tạ!!!.” Fetl hốc mắt còn đỏ, nàng hơi khom người đối với hai người nói.
Nàng biết bản thân thoát tội đó là nhờ vào hai người này không dự định kết án nàng, nếu không thì Fetl không tin việc này nàng sẽ bình yên vô sự.
“Không có chuyện gì, ngươi có thể xem như là đền đáp ngươi và Rom lão gia tử cứu ta đi.” Tadashi Ringo nhẹ nhàng lắc đầu, nàng mở miệng nói.
Reinhard cũng không có nói gì, đứng ở một bên là được.
Danh Sách Chương: