Truyện Tống Mạn! Ta Là Một Siêu AI : chương 42: đã lâu không gặp!!!
Tống Mạn! Ta Là Một Siêu AI
-
Tadashi Ringo
Chương 42: Đã Lâu Không Gặp!!!
Boss nhìn trước mặt cuối cùng cũng xuất hiện tia sáng, nàng mỉm cười nói.
Trước mặt Boss xuất hiện một vòng xoáy, nàng cũng không chút nào hoảng sợ trong đó có gì nguy hiểm, không chút do dự nhảy vào.
...
“Oh! Nơi này là...”
Boss nhìn xung quanh, nhưng sau đó Boss phát hiện cảnh tượng quen thuộc, nơi này nàng từng đi ngang qua.
Quả nhiên, Boss nhìn xung quanh lập tức nhìn thấy được thân ảnh quen thuộc.
Boss đi đến, nàng mở miệng lên tiếng chào hỏi, “Satella, đã lâu không gặp.”
...
Trong đêm tối hành lang, một người chậm rãi di chuyển lấy.
Người này không ai hết đó chính là Rem, nàng đi đến trước một cánh cửa.
Cánh tay của nàng đặt lên chốt của, chần chờ một khoảng thời gian thì Rem cũng quyết định mở nó đi ra.
Rem bước chân vào trong phòng, nàng nhanh chóng đóng lại cánh cửa, bởi vì sợ người trong phòng bị đánh thức, vì vậy nàng đóng cửa rất nhẹ nhàng.
Rem ánh mắt nghiêm túc nhìn phía trước, nàng nhìn thấy Tadashi Ringo cùng Felt đang ôm nhau ngủ rất yên tĩnh.
Nàng yên tĩnh di chuyển lại gần Tadashi Ringo, ánh mắt nàng cúi đầu xuống phức tạp nhìn Ringo.
Rem do dự một chút, sau đó nàng đưa tay ra dự định chạm vào người của Tadashi Ringo
“Ngươi một làm gì?”
Đột nhiên một thanh âm vang lên, Rem nghe được thì khẽ giật mình, nàng động tác cũng dừng lại.
...
Đinh! Đã đến giờ, khởi động lại chương trình.
Tadashi Ringo trong đầu chương trình lại lần nữa khởi động, nàng bắt đầu mở mắt tỉnh dậy.
Nàng ánh mắt nhìn xung quanh, Felt vẫn như cũ ngủ ngon lành nằm trong ngực của nàng.
Sau đó Tadashi Ringo ánh mắt nhìn lên, nàng nhìn thấy được Ram và Rem đang đứng bên cạnh không xa.
Bọn họ ánh mắt nhìn nhau.
“Rem Rem, khách nhân giống như không phản ứng, nàng có phải hay không bị ngớ ngẩn?”
“Ram Ram, khách nhân đang ngẩn người mà thôi, cũng không phải ngớ ngẩn.”
Tadashi Ringo nghe được hai tỷ muội tự nói chuyện với nhau thì kỳ quái, nàng cũng không phản ứng đến bọn họ, lập tức ngồi dậy.
“Hửm?”
Tadashi Ringo cúi đầu xuống, nàng phát hiện mình trên người trang phục không có, lập tức ngẩn người.
Nàng ngẩn đầu lên nhìn Ram Rem mở miệng nghi hoặc hỏi: “Là các ngươi cởi quần áo trên người ta sao?”
Tối hôm qua bởi vì để tiết kiệm năng lượng chế độ, cho nên Tadashi Ringo cũng không thể cảm ứng được xung quanh tình huống.
Cũng may là nàng chỉ mất đi trang phục mà thôi, bản thân cũng không có bị gì khác.
“Rem, là ngươi cởi khách nhân quần áo sao?”
“Ram, câu này Rem muốn hỏi mới đúng!!!”
“Rem, thật đáng sợ, nói vậy là ai cởi chứ?”
Tadashi Ringo nghe được hai tỷ muội phương thức trò chuyện thì nhíu mày lại.
Không phải các nàng cởi sao?
Tadashi Ringo phân tích nhịp tim của các nàng thì các nàng giống như cũng không có hồi hộp.
Nói vậy thì các nàng rất có thể không nói dối.
Như vậy thì rốt cuộc là kẻ nào cởi ra?
Tadashi Ringo nhìn Rem Ram hai người, nàng mở miệng khẽ hỏi, “Như vậy các ngươi biết có ai khác vào phòng không?”
Rem Ram nghe vậy, cả hai người ánh mắt nhìn nhau, sau đó các nàng mở miệng nói.
“Có!!!”
“Vừa nãy xác thực là có một vị khách nhân vào trong này.”
“Khách nhân?” Tadashi Ringo nghe được Rem Ram mở miệng thì giật mình, nàng khẽ nhíu mày lại.
Rem và Ram nhắc đến khách nhân mà không phải chính chủ, mà ngày hôm qua Ringo nhớ không lầm thì làm khách nhân chỉ có nàng, Felt và Subaru mà thôi.
Tadashi Ringo không thể tự bản thân cởi trang phục, nàng không phải con người, nàng sẽ không mộng du, vì vậy bỏ qua.
Felt thì đang bên cạnh mình, mà nàng không lý do cởi quần áo mình ra, vì vậy cũng bỏ qua.
Chỉ còn duy nhất Natsuki Subaru.
Nghĩ đến người này, Tadashi Ringo sát ý nổi lên, nghĩ đến mình bị nam nhân đụng vào thì nổi lên ác tâm.
Cơ thể nàng chỉ có duy nhất Boss mới có thể đụng vào, bất kỳ ai cũng không được.
“Đáng chết, ta muốn giết người!!!”
Tadashi Ringo lửa giận không ức chế được, nàng cũng không hỏi Rem Ram quần áo của mình đang ở nơi nào.
Nàng trực tiếp dùng kim loại lỏng tạo thành một bộ quần áo bọc lấy bản thân, sau đó không chút do dự phóng ra ngoài.
Rem và Ram nhìn thấy Tadashi Ringo phản ứng, các nàng ánh mắt nhìn nhau.
“Rem, nhìn nàng giống như rất tức giận!!!”
“Ram, ngươi là đồ đần sao? Nàng rõ ràng đây là hiểu lầm.”
“Rem Rem, ngươi mới là đồ đần, là do ngươi không chịu nói rõ.”
Các nàng cãi vã một hồi, sau đó lập tức quên mất Tadashi Ringo, các nàng ngay lập rời đi, dự định tìm Ringo.
...
“Không phải phòng này.”
“Cũng không phải phòng này.”
Tadashi Ringo bước chân trên hành lang, nàng mở từng cánh cửa ra, dự định tìm cho bằng được Natsuki Subaru, ngày hôm nay nàng muốn giết người.
Nói thật, cho đến nay Tadashi Ringo mặc dù đánh nhau chiến đấu không ít, nhưng nàng chưa từng chân chính giết người bao giờ.
Tadashi Ringo cũng rất ít đối với người khác dâng lên sát tâm.
Những người bị nàng dâng lên sát tâm Tadashi Ringo cũng chưa từng giết, bởi vì ở Địa Cầu, nàng muốn bàn tay mình sạch sẽ.
Chỉ có như vậy, Tadashi Ringo sẽ không bao giờ bị con người nghĩ lung tung về việc mình tương lai có hay không hủy diệt thế giới đại loại.
Hiện tại Natsuki Subaru lại được thêm vào danh sách này.
Nơi này không phải Địa Cầu, cho nên Tadashi Ringo cũng không có nhiều lắm đố kỵ, lần này nàng sự thực muốn giết người.
“Phòng cuối cùng.”
Những căn phòng khác không có Natsuki Subaru ở đâu, Tadashi Ringo nhíu mày lại, sau đó nàng nhìn qua căn phòng cuối cùng chưa được mở ra.
Tadashi Ringo mở cửa ra, nàng trong tay xuất hiện khẩu súng, dự định bắn ngay lập tức khi nhìn thấy Subaru.
Vừa bước chân vào, Tadashi Ringo cơ thể cứng đờ, nàng sửng sốt nhìn về phía trước mở miệng lắp bắp nói: “Ách, ngươi... Ngươi vì sao xuất hiện ở đây?”
...
“Hỗn đản, mau mau buông Betty ra.”
“Ai cho phép ngươi dùng bàn tay dơ bẩn đụng vào Betty!!!”
Betty bị một bàn tay kẹp ở nách, sau đó nâng lên cao, nàng xấu hổ nhìn xuống tức giận mở miệng nói.
Cơ thể nàng liên tục dãy dụa, nhưng không biết nguyên nhân gì, nàng không cách nào tránh thoát được người này bàn tay.
Hơn nữa năng lực bản thân cũng bị biến mất vô tung, điều này làm cho nàng khiếp sợ không thôi.
“Ha ha, xin lỗi, ta từ chối.”
Đang nâng Beatrice lên trên cao là một nữ nhân, nàng nhìn thấy Beatrice tức giận nhưng không làm được gì bộ dáng thì cười ha ha lên.
“Hỗn đản.” Beatrice tức giận, nàng mở miệng mắng.
“Ngươi làm sao xuất hiện ở đây?”
Nữ nhân và Beatrice nghe được thanh âm của người khác thì động tác dừng lại, hai người đồng loạt quay đầu nhìn lại.
“Đáng ghét, rốt cuộc là chuyện gì.”
“Vậy mà lại có người xâm nhập vào nơi này của Betty” Nhìn thấy tiếp tục có người khác xuất hiện thì ngẩn người, sau đó tức giận nói.
Nữ nhân tóc đen thì thấy Tadashi Ringo, nàng không chút do dự quăng Beatrice đi.
Beatrice tựa như đồ chơi bị chủ nhân chơi chán sau đó ném bỏ không khác nhau là mấy.
Beatrice té ngã xuống mặt đất khiến nàng tức giận không thôi.
Nữ nhân tóc đen cũng không để ý Beatrice tức giận, nàng bước lên phía trước chào hỏi, “Ringo - chan đã lâu không gặp!!!”
Tadashi Ringo nhìn nữ nhân trước mặt thì ngẩn người, kết hợp với vừa nãy thanh âm quen thuộc thì nàng trong lòng nổi lên nghi ngờ.
“Boss? Ngươi... Ngươi thực sự là Boss?”
Tadashi Ringo không xác định lắm mở miệng hỏi, nàng trong lòng do dự, bởi vì người trước mặt này cùng nàng trong trí tưởng tượng Boss vẫn rất khác.
Tadashi Ringo không thể không hoài nghi, bởi vì theo như nàng biết thì vị kia hầu gái cũng nhắc qua có người rất giống mình.
Nhưng mà vừa rồi nữ nhân này gọi tên mình, nói như vậy nàng rất có thể là Boss.
Nhưng nếu như nàng là Boss thì nàng làm sao xuất hiện ở nơi này?
Tadashi Ringo trong đầu triệt để hỗn loạn.
Danh Sách Chương: