Truyện Trùng Sinh Để Gặp Người - Dạ Bạch Vô Nha : chương 51: sinh tồn ơi, ta tới đây (10)
Trùng Sinh Để Gặp Người - Dạ Bạch Vô Nha
-
Dạ Bạch Vô Nha
Chương 51: Sinh tồn ơi, ta tới đây (10)
“Chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây, mọi người đừng đi quá xa nhé.” Giáo sư Lư lên tiếng nhắc nhở, nhóm người đi cùng ông đã bắt tay vào dựng lều, bên bôn họ có mười mấy người nên dựng ba lều, bên đoàn phim thì nhiều hơn nên dựng rất nhiều lều, một vài lều để đựng dụng cụ quay phim, sợ khi trời mưa xuống sẽ khiến máy móc hư hỏng nặng. Ngôn Tình Cổ Đại
Nhóm khách mời được nhân viên đoàn phim đưa cho lều của mình, bọn họ phải cùng nhóm của mình dựng lều, bốn người một nhóm, trong nhóm khách mời vừa đủ ba đội, bốn nữ thì cùng nhau ngủ cùng còn hai đội khác thì cùng chia nhau ra.
Nhóm nam, có hai ca sĩ hai diễn viên, ai náy đều muốn ngủ cùng lều với ảnh đế cùng ca vương, nhưng bọn họ không lộ liễu ra mặt mà cùng nhau nhìn chằm chằm hai người, mong rằng bọn họ sẽ chọn nhóm mình. Hai người bạn danh nhân thì chẳng thèm quan tâm đến việc này, bọn họ cầm lều bắt đầu đi sang một bên chuẩn bị, đối với họ việc ngủ với ai không quá quan trọng.
Mộng Y Băng cũng không để tâm đến bọn họ chia đội thế nào liền kéo theo Nguyễn My An cùng nhau tìm một góc dựng lều lên. Phương Oanh cùng Nhã Kỳ cũng nhanh chóng theo sau, bọn họ không biết phải dựng lều thế nào nhưng vừa đặt chân lên đảo đến giờ bọn họ đều thấy cô khá tốt trong việc sinh tồn vì vậy bọn họ nghĩ chỉ cần đi theo cô là được rồi không cần phải hỏi nhiều.
Bốn người bắt đầu đống cộc dựng lều, cái lều được đoàn phim đem theo cực kỳ xin xò, bốn người giựt kéo đùa giỡn với nhau nhưng cái lều vẫn nguyên vẹn, vải lều cực kỳ dày dặn dù có chiếu đèn cũng không hiện bóng lên vải mặt lều.
Mộng Y Băng từng có kinh nghiêm dựng lều, cô chỉ huy cho ba người còn lại mỗi người nắm một góc lều sau đó quấn vào cộc lều đã được cô đóng trên đất.
Sau khi làm xong lúc này cô mới có thời gian chú ý dến xung quanh, bên cạnh lều cô không xa là lều của hai danh nhân cùng Châu Kỳ, thì ra trong lúc xắp xếp chia đội, hai người danh nhân đã tự động đi dựng lều trước, Châu Kỳ cũng cảm thấy hai nhóm còn lại quá phiền phức vì vậy kéo Túc Nhan đến bên chỗ dựng lều của hai danh nhân rồi cùng họ dựng lều.
Bốn người còn lại nhìn nhau sau đó tức giận mà chung một đội nhưng bất hạnh thay cả bốn người chẳng biết cách dựng lểu, loay hoay đến giờ vẫn chưa làm được trò chóng gì. Kỳ Anh đứng một bên chỉ đăọ nhưng anh ta không nhúng tay vào. Bên phía Châu Kỷ thì đã đóng được cộc bây giờ chỉ cần buộc lều căng ra là xong.
“Không ngờ tụi mình lại xong trước nhất nhỉ.” Nguyễn My An chớp mắt nhìn hai nhóm còn lại mà nhỏ giọng nói. Phượng Oanh cũng vui vẻ không thôi mà gật đầu:
“Chúng ta giỏi thật.”
Mộng Y Băng phì cười nhìn bọn họ sau đó cô xoay người trở về lều: “Chúng ta vào lều nghỉ ngơi một chút đi, bọn họ dựng lều xong chắc chắn đạo diễn sẽ kêu chúng ta làm gì đó.”
Những diễn viên lâu năm như Phượng Oanh cùng Nhã Kỳ đều biết việc này mà Mộng Y Băng càng thêm rõ ràng duy chỉ có Nguyễn My An là không biết gì nhưng cô ấy lại tin tưởng Mộng Y Băng cực kỳ, nhìn thấy người bạn thân của mình không có động tác gì vì vậy cô ấy cũng thản nhiên mà chẳng suy nghĩ gì về việc đó mà an tâm nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.
Danh Sách Chương: