Truyện Trường Sinh Giới : chương 92: chân đích hữu quỷ

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Trường Sinh Giới
Chương 92: Chân đích hữu quỷ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xa xa truyền đến những tiếng động khiến người ta ớn lạnh sống lưng, tựa như có người bị sinh vật khổng lồ xé toạc. Bọn Tiêu Thần quay mặt nhìn nhau, tòa thành cổ càng lúc càng kinh khủng, nhưng bọn họ trước sau vẫn không thể nhìn thấy những sinh vật đáng sợ trong tử thành, họ biết nếu có lúc phải đối diện với chúng cũng chính là lúc đối diện sinh tử.

"Chúng ta…làm thế nào rời khỏi đây bây giờ?" Vưu vật Liễu Như Yên mồ hôi ròng ròng, sắc mặt tái nhợt.

"Chẳng lẽ là." Tiêu Thần cũng không dám chắc, tòa thành này có lẽ được bày bố một trận pháp cổ cực kỳ lợi hại khiến bọn họ không có cách nào xác định chính xác phương hướng.

A….

Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên trên đường cái, Liễu Mộ bay ra ngoài rất nhanh nhìn phía ngoài sau đó sắc mặt đột biến bay trở về nói: "Không ổn rồi, ta thấy âm binh cũng bắt đầu ra tay rồi."

Lúc vào thành họ thấy mất trăm thiên binh và âm binh như đều hóa đá, đối với các tu giả làm bộ như không thấy, thế mà hiện giờ lại ra tay, thật không phải là điều tốt lành.

Tiêu Thần ra đầu ngõ nhìn phía ngoài, gần đó là hai gã âm binh đang kéo hai thi thể của tu giả đi khỏi đó, ra tay không tốn sức mà có thể giết chết mấy thanh niên tu giả, quả là sự việc đáng sợ.

"Nhất định phải tìm ra biện pháp, thành thị này với chúng ta quá mức nguy hiểm. Tâm tình Tiêu Thần trở nên nặng nề, hiện tại cũng chưa có cách nào rời khỏi đây.

Hiện trường đột nhiên im ắng. "Các ngươi là âm hồn quỷ mị gì? Mau ra đây cho ta." Xa xa vọng đến tiếng của Độc Cô Kiếm Ma, tựa hồ hắn đang gặp phiền phức. Ngay sau đó là những tiếng gầm gừ kinh khủng, cùng với tiếng gầm gừ phẫn nộ của Độc Cô Kiếm Ma còn có tiếng kiếm thép rít gió chói tai.

Sau một trận chiến kịch liệt, Độc Cô Kiếm Ma hét một tiếng dài , dường như đã bị trọng thương bỏ chạy. Điều này khiến Liễu Như Yên cùng Yến Khuynh Thành càng thêm sợ hãi, các nàng biết rõ sự đáng sợ của Độc Cô Kiếm Ma. Nếu ngay cả hắn cũng không đối phó được hung vật trong thành, chỉ sợ là với những người khác còn khó khăn hơn nhiều.

Bọn Tiêu Thần không trở lại đường cái mà đi men theo những ngõ nhỏ, ở đây có thể nói là không hề có quái vật lớn. Khi đi qua cửa những ngôi nhà họ đều đặc biệt cẩn thận bởi vì dựa theo những gì đã biết, trong mỗi ngôi nhà đều có những hung vật chưa biết, mới vào trong thành có không ít những tu giả đã bị ăn thịt.

Hoàn hảo, đám hung vật trong những ngôi nhà không ra ngoài. Bằng không chắc chắn sẽ khiến người ta sợ hãi vô cùng. Chỉ cần suy nghĩ một chút, đám hung vật nhung nhúc trong tòa thành này mà xuất động đủ khiến người ta da đầu tê dại.

Trong con ngõ nhỏ âm u, mặt đường được lát đá đen. Trải qua vô tận tuế nguyệt, chúng mang đầy hơi hướm những cuộc bể dâu. Bọn Tiêu Thần rẽ phải nhưng cũng khôgn tìm được lối ra, cảm thấy không còn hy vọng rời khỏi tử thành.

Đột nhiên trong con hẻm phát ra âm thanh "lộp cộp. giữa con hẻm nhỏ vắng vẻ âm u, khiến bọn Tiêu Thần cảm thấy rùng mình, chăc chắn không phải âm thanh của họ phát ra, tu vi tới cảnh giới của họ, bước đi đã sớm trở nên nhẹ như lông hồng."

Như là có người mang guốc gỗ đang bước theo sau bọn họ. Tiêu Thần bỗng xoay người lại nhưng cũng không thấy gì, cùng lúc đó tiếng "lộp cộp" đột nhiên im bặt.

"Đi, đừng để ý nữa, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây." Tiêu Thần biết bọn họ rốt cục đã gặp phải tà vật kinh khủng theo dõi.

Thần sắc Liễu Như Yên trở nên bất an. Yến Khuynh Thành bị phong ấn tu vi cũng khó mà duy trì được sự trấn tĩnh. Hai người chạy đến trước ba bộ xương khô chạy rất nhanh. Tiêu Thần cùng Liễu Mộ cũng tăng tốc độ, đều cẩn thận đề phòng chung quanh, đề phòng tà vật nguy hiểm đột nhiên ra tay sát thủ.

"Lộp cộp lộp cộp…" Âm thanh lại đột ngột vang lên, nhưng lại từ phía trước.

"Á…." Liễu Như Yên kêu lên sợ hãi quay đầu trở lại, Yến Khuynh Thành cũng quay trở lại luôn.

Một luồng gió lạnh từ phía trước thổi tới, Tiêu Thần cùng Liễu Mộ đề thăng tu vi đến cảnh giới cực hạn quan sát góc hẻm u tối phía trước. Một tấm vải liệm theo gió bay phần phật, lộ ra hơn phân nửa phát ra khí tức hung hiểm. Tiếng bước chân lộp cộp dừng lại, chỉ còn tấm vải liệm bay phần phật…không thể nhìn ra tà vật trong góc đường.

Liễu Như Yên và Yến Khuynh Thành đã trốn được ra phía sau, Tiêu Thần cùng Liễu Mộ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ biết hiện giờ cũng chẳng còn cách nào thoát khỏi quỷ vật kia, đối phương đã triệt để nhìn nhận họ, chỉ còn cách kết thúc tại đây. Hai người cùng nhau tiến về phía trước, ba bộ xương khô cũng chăm chú theo họ, chúng cũng cảm thấy cực kỳ bất an.

A….

Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên từ phía xa giữa con đường cổ vắng vẻ khiến người ta sợ hãi, bọn Tiêu Thần đều ngừng bước, mà tấm vải liệm phía trước cũng đột nhiên bay đi, khí tức hung hiểm cũng đột nhiên biến mất. Tiếng bước chân lộp cộp cũng dần đi mất hút.

Hiện trường lại trở nên tĩnh mịch, mọi người vững tin là tà vật kia đã thực sự đi mất. xem tại TruyenFull.vn

"Đáng sợ…dọa người" Liễu Như Yên nhẹ nhàng vỗ lên bộ ngực cao vút, bộ dạng kinh sợ nói: "Tuy không thấy rõ đó lầ cái gì, nhưng ta cũng biết rằng vừa rồi chúng ta vô cùng nguy hiểm."

"Hoàn hảo là hắn đã đi rồi." Liễu Mộ thở phào nhẹ nhõm, kỳ thực hắn cũng rất khẩn trương, dù sao đây cũng là tòa thành chết chóc, đã cướp đi sinh mạng của không ít tu giả.

"Cộp cộp cộp" Tiếng bước chân lại vang lên một lần nữa từ phía sau. Mọi người vừa thả lỏng được một lát, còn chưa kịp hoàn hồn thì lại sững người.

"Sao lại vậy chứ…" Âm thanh Liễu Như Yên run rẩy, Yến Khuynh Thành cũng biến sắc mặt, các nàng xoay người lại rất nhanh.

Lúc này Tiêu Thần cũng không chạy trốn, hắn quyết định kết thúc, đối phương đã để ý bọn họ, cứ sợ hãi như vậy không bằng sớm giải quyết đi. Như hiểu được ý hắn, Liễu Mộ cũng quay trở lại.

Bất qúa trong lúc quay lại, bọn họ biết rằng, thứ kia dường như không phải là tà vật ban nãy, vì họ không cảm thấy khí tức hung hiểm trước đó, tuy nhiên cũng cảm giác thấy sự nguy hiểm to lớn.

Xoát…

Một bóng ma lớn xuất hiện giữa hẻm nhỏ chặn lối đi của họ, thoạt nhìn như loài ma quỷ giương nanh múa vuốt, phía sau bóng ma là một đám sương khói đen kịt, không có chút ánh sáng nào lọt qua, tựa như có một cánh cổng địa ngục sừng sững chỗ đó.

Không nói lời thừa, Tiêu Thần rút đại đao trực tiếp bổ ra một lưỡi thần quang xán lạn. Hóa thành lưỡi đao không gì không thể phá. Liễu Mộ cũng huy động không gian linh lực, ngưng tụ thành một chùm sáng phụt thẳng tới.

"Rắc rắc rắc…" Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên. Ngay sau đó là dòng máu nóng phun thành vòi. Máu tươi chảy xuống mặt đường xối xả, điều này chứng tỏ trước mắt là một con người, rõ ràng là người sống.

Lục cục…

Một người ngã xuống dưới chân Tiêu Thần từ màn sương đen. Mặt mũi dữ tợn, tựa hồ như khi còn sống đã phải sợ hãi khủng khiếp.

"A…." Từ phía sau, Liễu Như Yên sợ hãi thét lên chói tai.

Không cần nhìn nhiều, Tiêu Thần đã nhận ra đây là một thanh niên tu giả không lâu trước đi cùng họ. Bất quá, sau đó mọi người tản ra. Người này hiển nhiên không phải chết vì đòn đánh của họ, bởi trên cổ hắn có vết rách do bị vuốt sắc cào qua.

Đám sương đen phía trước vẫn phiêu động như cũ nhưng hư ảnh khổng lồ đã biến mất, có thể thấy mông lung giữa màn hắc vụ là một thân ảnh đứng yên ở giữa.

Xóat

Hào quang chói lọi phát ra, Liễu Mộ phát động tấn công, một màn sáng như thác nước ào ạt bổ xuống màn sương đen. Cùng lúc, Tiêu Thần cũng không úy kị vọt đến, màn sáng bên tay trái như xé rách hư không rời khỏi tay hắn trùm lên màn sương đen.

"Két két…" Âm thanh như tiếng nghiến răng không ngừng phát ra, màn sương đen phát ra âm thanh chói tai. Cùng lúc, màn sương lay động mạnh mẽ đón lấy hai màn sáng.

Xèo xèo

Âm thanh phát ra như những giọt nước rơi trên khối sắt nóng rực. Sương đen chạm màn sáng không ngừng phát ra tiếng xèo xèo, cùng với một mùi hôi thối khiến người ta muốn nôn mửa. Một dòng nước xác thối vàng lợm từ giữa màn sương đen chảy xuống mặt đường.

"Quỷ vật, là tà quỷ!" Liễu Như Yên biến sắc kêu lên.

"Mau giết chết hắn, nếu không còn có thể xuất hiện những tại họa vật tương tự nữa…" Yến Khuynh Thành tuy đối địch với Tiêu Thần nhưng giờ phút này cũng không muốn bọn Tiêu Thần sơ xuất.

Kỳ thực, căn bản không cần phải nói thế, cả Tiêu Thần lẫn Liễu Mộ đều là người quyết đoán, ngay từ đầu đã tung ra tuyệt học, Liễu Mộ triệt để phong ấn khoảng không gian quanh màn sương đen, lúc này không hơn gì cái xác thối. Đây chính là không gian chiến đấu thuộc về Liễu Mộ.

"Tiêu Thần nhanh lên, ta đã khống chế được hắn!"

Lực lượng của không gian như sóng nước giam cầm màn sương đen, thế nhưng hành động của Tiêu Thần không bị cản trở chút nào, tay trái hắn hiện ra lưỡi ánh sáng, tay phải là đốm sáng tinh thần do tâm ý của hắn biến hóa thành một lưỡi dao ánh sáng hình trăng lưỡi liềm.

Giết!

Màn ánh sáng bên tay trái Tiêu Thần phóng lớn lên như tấm khiên ánh sáng bảo vệ cho hắn, hắn vọt lên phía trước, lưỡi dao ánh sáng bên tay phải chém ra hung hăng xé rách màn sương.

"Oa…" Một tiếng thét thê lương, chói tai phát ra từ giữa màn sương đen.

"Xem ra tà vật này cũng không mạnh, chúng ta đủ khả năng giết chết hắn." Lòng tin của Liễu Mộ được củng cố mạnh mẽ, hắn cảm giác được rõ ràng, đối phương khó mà thoát khỏi cấm chế của hắn, hầu như bị hắn hãm ở chỗ nào thì không thể cựa quậy được nữa, mà lực tấn công cường đại của Tiêu Thần là không thể nghi ngờ, đủ khả năng hủy diệt sự uy hiếp này.

Lưỡi dao ánh sáng hình trăng khuyết xoay tròn giữa màn sương như trăng non mọc giữa làn mây đen, không ngừng bài trừ hắc ám. Mùi xác thối thực sự khiến người ta ghê tởm vô cùng, dù cố nín thở nhưng vẫn cảm thận được thứ mùi khiến người ta nôn mửa này.

Chiến lực mạnh mẽ của Tiêu Thần dần dần đánh tan màn sương, hiện ra một đứa trẻ chừng tám tuổi, quần áo trên người đã rất xa xưa giống đồ hình thượng cổ khắc trên vách đá. Đứa nhỏ này không có chút sinh cơ, đôi mắt mờ đục như mắt cá chết, vốn đang ở tuổi ngây thơ hồn nhiên, nhưng lại có chút biểu hiện độc ác hung hăng nhìn Tiêu Thần cùng Liễu Mộ. Bộ trang phục cổ xưa rách mướp đã bị lưỡi dao trăng khuyết cắt nát vụn nhưng thân thể nó cũng không bị chặt đứt.. Da khô nứt nẻ như vẩy cá, lưỡi dao chạm vào thân thể cứng rắn như thép của hắn lưu lại một chút dấu vết, thứ nước vàng chảy ra chính là từ vết thương nhỏ này.

"Thực sự là quỷ!" Liễu Mộ khẽ giật mình, hắn tin rằng trên đời này có thần bởi vì hắn tu luyện cực khổ để trường sinh, thế nhưng hắn không tin là có quỷ vật. Hắn coi rằng, thần là do người không ngừng tiến hóa trở thành cường giả, nhưng quỷ là cái gì đây? Con người sau khi chết đi, theo lý nên trở về hư vô mới đúng.

"Sinh vật bất tử đúng là một dạng tồn tại hợp lý, bởi vì linh hồn của họ cũng không bị hủy diệt, thế nhưng quỷ…. Liễu Mộ kinh ngạc nhìn cái xác trẻ con thối rữa, hắn cũng không cảm thấy được dao động linh hồn, chỉ có khí tức hung hiểm độc ác.

"Hiện tại không cần nghĩ nhiều như vậy, trước tiên hủy diệt hắn đã." Tiêu Thần khống chế lưỡi dao trăng khuyết không ngừng chặt chém, con quỷ mặt mũi dữ tợn cũng không còn là cứng không thể phá nữa rồi.

Giữa quầng sáng chói lòa, đôi tay hắn đã bị lưỡi dao chặt đứt, trong quá trình này dĩ nhiên phát ra tiếng kim loại leng keng, như tiếng sắt thép va vào nhau. Sau đó Tiêu Thần tập trung mãnh lực chém đứt cổ hắn, chiếc đầu của hắn rơi xuống đất. Đối với một hung vật đầy tai họa như thế, không có gì đáng thương hại cả, nương tay một chút là mang họa sát thân.

Sau khi bị chém đầu, cái xác ác quỷ thượng cổ còn giãy giụa một hồi, thân thể hơi rung động, cái đầu cũng muốn lăn đi, Liễu Mộ không cho hắn cơ hội, Tiêu Thần cũng không bỏ qua cho hắn, hai người hợp lực chém thân thể hắn nát bấy như tương.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Trường Sinh Giới

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Trường Sinh Giới Chương 92: Chân đích hữu quỷ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Trường Sinh Giới sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close