Từ Khải Liễu nhẹ gật đầu, quay sang nhìn Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn:
- Nếu danh sách Ủy viên thường vụ và Ủy viên bình thường đã chọn xong, chúng ta sẽ tuyên bố cho toàn viện.
- Nhưng thời gian tuyển chọn là định khi nào? Bây giờ cách ngày tết cũng chỉ còn hai ba ngày.
Từ Khải Liễu thoáng chần chừ một chút.
Lưu Mộc Dương thoáng trầm ngâm một chút, sau đó nói:
- Việc tuyển chọn ủy viên Hội Đồng Viện không phải chuyện nhỏ. Về thời gian tuyển chọn, chúng ta có thể cân nhắc vào năm sau.
Liêu Long Căn cũng chậm rãi gật đầu:
- Dựa theo thông lệ, danh sách công bố một khoảng thời gian, nếu không ai có dị nghị thì sẽ tiến hành tuyển chọn sau cùng. Năm sau là tương đối thích hợp.
- Được, vậy định năm sau.
Từ Khải Liễu cười nói:
- Cứ quyết định như vậy đi. Tối mai, chúng ta sẽ tổ chức đại hội cuối năm.
Nói đến đây, Từ Khải Liễu quay sang nhìn Lưu Mộc Dương:
- Nhắc đến, mặc dù thời gian có chút vội vã, nhưng chúng ta vẫn phải lộ mặt, để mọi người an tâm ăn tết.
Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn nhìn nhau, chậm rãi gật đầu:
- Vốn phải nên như vậy.
Thấy hai người đồng ý, Từ Khải Liễu quay sang nhìn Chu Hạo Bình, nói:
- Y sư Chu, công việc của các ban đều do ông chủ quản?
- Vâng, mấy ngày qua đều do tôi chủ quản.
Chu Hạo Bình gật đầu nói.
- Liên quan đến báo cáo công việc của các ban và phòng làm việc, an bài như thế nào?
Từ Khải Liễu trầm giọng hỏi.
Chu Hạo Bình đáp:
- Bởi vì mấy ngày trước trong viện xuất hiện vấn đề, cho nên báo cáo công việc bị chậm trễ. Nhưng xế chiều nay đã tập hợp, sáng ngày mai sẽ có thể hoàn thành.
- Vậy thì vừa lúc tiến hành đại hội vào buổi tối. Kết thúc đại hội thì hết năm. Mọi người yên tâm nghỉ ngơi mấy ngày.
Từ Khải Liễu nói.
Dứt lời, Từ Khải Liễu nhìn Giang Nguyên, nói:
- Giang Nguyên, liên quan đến Tuyệt Y Đường, trên căn bản cũng đã đến thời hạn cuối cùng. Con hãy câu thông với bên kia một chút, xem ý của bọn họ như thế nào. Nhưng bất kể ra sao, đầu năm ít nhất phải ổn định lại. Cho dù có ý kiến gì thì cũng gác sang năm sau.
- Xin Viện trưởng cứ yên tâm, con sẽ gắng hết sức làm xong chuyện này.
Giang Nguyên mỉm cười gật đầu:
- Con sẽ câu thông với bọn họ thật tốt.
- Vậy thì tốt rồi.
Từ Khải Liễu gật đầu, sau đó đứng dậy, nói:
- Vậy hôm nay hội nghị đến đây là chấm dứt. Mọi người tiếp tục công việc của mình, cẩn thận trong những ngày cuối năm. Vất vả cho mọi người rồi.
- Không vất vả, vì hết thảy cũng là vì Thiên Y Viện ta.
Mọi người nghiêm nghị đứng dậy kêu lên.
Mọi người nối đuôi nhau bước ra khỏi phòng họp.
Y sư La Thiên Minh cùng với Giang Nguyên chậm rãi bước ra. La Thiên Minh vừa đi vừa nhìn Giang Nguyên, thở dài nói:
- Tiểu tử con đúng là không tệ. Sư phụ không nghĩ đến chỉ trong mấy năm ngắn ngủi con đã đi được đến bước này. So với suy nghĩ ban đầu của sư phụ còn sớm hơn ít nhất hai mươi năm.
- Đều là nhờ sư phụ tài bồi.
Trước mặt La Thiên Minh, Giang Nguyên ngược lại không khách sáo. Mấy năm qua, hắn biết rõ một đạo lý, con người đi cũng giống như đi ngược dòng nước, không tiến thì tất thối. Tranh hay không tranh không phải là điều hắn cân nhắc bây giờ. Nếu có cơ hội, cứ anh dũng tiến về phía trước, đừng để cho mình phải tiếc nuối.