Truyện Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full) : chương 296 “tại sao ông ta lại ra tay nặng như thế?!

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Chương 296 “Tại sao ông ta lại ra tay nặng như thế?!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chú Kiều, có chuyện gì thế?”

Thấy Kiều Quốc Đào trông cũng có vẻ ốm yếu, Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, trầm giọng hỏi.

Kiều Quốc Đào xua xua tay, cười khổ nói: “Cháu đừng lo cho chú, cháu đi thăm Thu Mộng trước đi, đầu con bé bị thương rồi, bây giờ nó chẳng nhận ra ai nữa cả.”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, vừa mới đi vào trong phòng bệnh đã nhìn thấy Kiều Thu Mộng đang nằm nghiêng và nhìn về phía mình, đôi mắt vốn đang đờ đẫn bỗng ngay lập tức sáng lên.

“Ông xã!” Kiều Thu Mộng vui vẻ gọi.

Tề Đẳng Nhàn bị câu nói này của cô ta làm cho giật mình, cho dù là vào ngày kết hôn thì Kiều Thu Mộng cũng chưa từng gọi hắn như thế, bây giờ bọn họ đã ly hôn được một thời gian rồi, sao tự nhiên lại đổi xưng hô thế?!

Bàng Tú Vân đang ngồi bên cạnh bỗng lên tiếng: “Đầu con bé bị thương rồi, cũng không biết làm sao nữa, cháu qua đó với nó đi.”

Tề Đẳng Nhàn đi đến bên cạnh Kiều Thu Mộng, nói: “Xảy ra chuyện gì mà lại bị thương thành ra như này thế?”

Đương nhiên hắn nhìn ra được rằng vết thương của Kiều Thu Mộng không phải do mấy thứ tai nạn như kiểu bị xe đâm gây ra mà là do bị người khác đánh.

“Hình như em bị người khác bắt nạt, có điều, đây đều là do anh không ở bên cạnh bảo vệ em đó!” Kiều Thu Mộng bật khóc, nước mắt rơi lã chã.

Tề Đẳng Nhàn cười gượng và ngồi xuống bên cạnh cô ta, vẻ mặt có hơi khó coi.

Tề Đẳng Nhàn giơ tay ta nắm lấy cổ tay của cô ta, bắt mạch vài lần rồi hỏi: “Cô mất trí nhớ rồi à?”

Kiều Thu Mộng nhìn hắn với vẻ ngây ngốc, bày ra vẻ mặt đáng yêu và nói: “Em có mất trí nhớ đâu, em vẫn nhớ ra anh mà, anh chính là chồng của em!”

Bàng Tú Vân và Kiều Quốc Đào ở phía sau nghe thấy thế thì liên tục lau nước mắt, cảm thấy Kiều Thu Mộng thật là đáng thương, cô ta bị Long Tông Toàn đánh cho thành cái bộ dạng này nhưng bọn họ lại chẳng giúp được gì vào lúc đó.

“Đúng rồi, em nhớ đúng lắm.” Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể tạm thời an ủi cô ta trước.

Cùng lúc đó, trong lòng hắn cũng nổi trận lôi đình, cho dù Kiều Thu Mộng đã ly hôn với hắn rồi nhưng cũng đâu phải ai cũng có thể bắt nạt cô ta đâu?

Kiều gia có ơn đối với hắn, lúc trước khi hắn bị trục xuất ra khỏi Đế Đô, chính Kiều gia đã giúp đỡ hắn trong một khoảng thời gian.

“Ôm em đi!” Kiều Thu Mộng giơ tay ra làm nũng và nói.

“Được rồi được rồi, anh đỡ em lên, em đừng cử động lung tung.” Tề Đẳng Nhàn giơ tay ra ôm Kiều Thu Mộng ngồi lên, sau đó chỉnh cao giường lên cho cô ta dựa vào.

Kiều Thu Mộng trực tiếp dựa đầu vào trong ngực hắn, buồn bã nói: “Em cảm thấy hình như mình đã quên đi rất nhiều chuyện rồi, ông xã, anh đừng bỏ em lại một mình nhé…”

Tề Đẳng Nhàn vỗ vào sau lưng cô ta, dịu dàng nói: “Không đâu, không đâu, em nghỉ ngơi cho tốt, anh sẽ không bỏ em lại một mình đâu.”

Tề Đẳng Nhàn cũng nhận ra được lần này có lẽ Kiều Thu Mộng thực sự bị thương không nhẹ, phải bảo đại sư Tôn Thanh Huyền đến khám cho cô ta mới được.

Đối với loại vết thương này, Tề Đẳng Nhàn thực sự bó tay, quả thực phạm vi những loại bệnh mà hắn có thể chữa được khá là hạn hẹp.

“Ông xã, anh thật tốt…” Kiều Thu mộng cười nói, cô ta áp sát gò má sưng phồng của mình vào trong ngực hắn, vẻ mặt hưởng thụ.

Tề Đẳng Nhàn bất lực cười khổ, vẻ ngoài của Kiều Thu Mộng luôn mang đến cho người khác một cảm giác nữ cường, bởi vì cô ta coi Ngọc Tử Long như thần tượng của mình và luôn bắt chước cô về mọi phương diện, hi vọng bản thân có thể bước ra một khoảng trời lớn hơn.

Có lẽ bộ dạng khá là dính người và dịu dàng này mới là tính cách thực sự của cô ta…

Tề Đẳng Nhàn nhớ lúc cô ta còn nhỏ hình như cũng như thế này.

“Ai bắt nạt em thế? Em có còn nhớ không?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Em không nhớ nữa, chỉ biết là đầu em bị đánh vào một cái, đau lắm…” Kiều Thu Mộng lí nhí nói, đôi mắt trở nên vô hồn, cô ta thực sự không còn nhớ một chút gì cả.

“Không nhớ được thì thôi, đừng nghĩ ngợi nhiều nữa, yên tâm nghỉ ngơi đi, anh bảo bác sĩ đến xem cho em là được.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Kiều Thu Mộng ừ một tiếng, ngoan ngoãn gật đầu, nói: “Vâng ạ, ông xã!”

Thấy cô ta cứ luôn miệng gọi Tề Đẳng Nhàn là chồng, Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân ở bên cạnh đều vô cùng bối rối.

Sao có thể không bối rối được cơ chứ, sau khi Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn kết hôn, người vẫn luôn thúc giục hai người họ ly hôn chính là Bàng Tú Vân, sau đó Kiều Thu Mộng thực sự đã nảy sinh ra suy nghĩ này, mặc dù Tề Quốc Đào không nói ủng hộ nhưng cũng ngầm thừa nhận rồi.

Bây giờ, với quan hệ này của hai người, Kiều Thu Mộng lại cứ luôn miệng xưng hô theo kiểu thân thiết như vậy, người làm ba mẹ như bọn họ sao có thể không bối rối cho được?

Kiều Thu Mộng cảm thấy đầu mình cứ choáng váng mãi, chẳng bao lâu sau đã ngủ thiếp đi rồi.

“Cháu đi tìm Tôn Thanh Huyền đến khám cho cô ấy, mong là có thể chữa khỏi được cho cô ấy.” Tề Đẳng Nhàn nói với Kiều Quốc Đào.

“Vất vả cho cháu rồi, Đẳng Nhàn!” Tề Quốc Đào vội vàng nói.

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Lúc trước khi cháu và ba cháu gặp nạn, chính Kiều gia đã đưa tay ra giúp đỡ chúng cháu, chút chuyện nhỏ này ấy mà, chú Kiều không cần phải khách sáo thế đâu.”

Kiều Quốc Đào bối rối cười nói: “Ha ha, phải phải phải, người một nhà không cần nói lời khách sáo, sau này chú không khách sáo như thế nữa là được chứ gì!”

Tề Đẳng Nhàn thu lại ý cười trên mặt, trầm giọng nói: “Thu Mộng bị người khác đánh có đúng không? Là ai ra tay độc ác như thế vậy?”

“Là ba nuôi của Sở Băng, Long Tông Toàn, là môt doanh nhân ở Đế Đô, chống lưng không nhỏ đâu, chúng ta không chọc vào ông ta được.” Kiều Quốc Đào chỉ cảm thấy khắp miệng cay đắng.

“Tại sao ông ta lại ra tay nặng như thế?!” Tề Đẳng Nhàn nhíu chặt mày lại, hắn không nghĩ ra được giữa hai người này rốt cuộc có ân oán gì với nhau.

Kiều Quốc Đào vô cùng ấm ức nói: “Hôm nay thu Mộng và Sở Băng cùng tham gia hội nghị đầu tư, Sở Băng bị màn che làm cho bị thương, Long Tông Toàn lại trách Thu Mộng không đẩy Sở Băng ra kịp lúc, còn nói mạng của Sở Băng đắt giá hơn mạng của con bé nhiều, con bé nên đẩy Sở Băng ra và tự mình hứng chịu điều đó.”

“Hơn nữa… ông ta còn đưa ra một yêu cầu vô cùng bất lịch sự, bảo rằng dạo gần đây Sở Băng bị thương rồi nên muốn bắt Thu Mộng thay thế Sở băng trong những ngày bị thương này.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Hoa Tiến Tửu.
Bạn có thể đọc truyện Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full) Chương 296 “Tại sao ông ta lại ra tay nặng như thế?! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close