Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 1221: hoa đào tửu

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Chương 1221: Hoa đào tửu
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
– Đại nhân, người xem ta đã hơn một trăm tuổi, cũng chỉ là một đại Vũ sư phổ thông, căn bản không thể đi tham gia luận vũ chọn rể a, vài cuốn sách này ta không muốn, thẻ căn cước có thể giảm hay không?

Một tên lão giả cẩn thận hỏi.

Đùng.

Tên nhân viên kia đột nhiên vỗ bàn một cái, cả giận nói:

– Quy củ Hồng Nguyệt thành chẳng lẽ phải vì một lão bất tử như ngươi ngoại lệ? Muốn ngoại lệ có thể, ngươi đi lấy Thành chủ thủ dụ đến, có Thành chủ thủ dụ liền có thể ngoại lệ.

Người có bản lĩnh bắt được Thành chủ thủ dụ, làm sao có khả năng đến làm thẻ căn cước, đồng thời bị bóc lột. Ở nơi Truyền Tống Trận, có một khối chân kính, có thể quan sát được thực lực mỗi một vũ giả tiến vào Hồng Nguyệt thành, một khi có thực lực vượt quá Vũ Tôn, thì sẽ có nữ tỳ chuyên môn tiếp khách tới tiếp đón. Dưới Vũ Tôn, thì toàn bộ tham chiếu điều lệ quản lý lâu la đến tiến hành, nhất định phải làm thủ tục, tiến hành quản lý thống nhất.

Lý Vân Tiêu vẫn triển khai bí pháp ẩn giấu tu vi, trình độ chỉ có ngũ tinh Vũ tông, mặc dù là chân kính cũng không có thể phản ánh ra, lúc này mới bị ngộ là lâu la, bị gọi tới làm thẻ căn cước.

Làm tốt thẻ căn cước lâm thời, liền hướng về lối ra bước đi, nơi đó có tinh thạch chuyên môn đo lường thẻ căn cước, đem thẻ căn cước đặt ở trên quét một cái, liền có thể thông qua.

Thủ vệ liếc mắt nhìn tinh thạch, nhìn tin tức bên trong hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, tự lẩm bẩm:



– Hạ Hầu Kiếm? Người Phù Phong Thành Hạ Hầu gia, bọn họ hẳn là có thẻ căn cước vĩnh cửu mới đúng a. Mặc kệ nó, phỏng chừng là công tử ca của Hạ Hầu gia tự mình chạy đến, muốn tìm vận may. Hừ, Hạ Hầu gia, ở Hồng Nguyệt thành bất quá là một hạt cát mà thôi.

Thủ vệ kia cũng chỉ là kinh ngạc một thoáng mà thôi, nơi nào quản được nhiều, tiếp tục kiểm tra người phía sau.

Một lão đầu nhỏ bé nhanh nhẹn một mặt không vui đi tới, trong miệng không ngừng lẩm bẩm nói:

– Từ Huyết Thần cung truyền tống lại đây quá quý, đều oán tiểu tử kia, miễn phí truyền tống lại không cho ta đáp cái thuận tiện, kính già yêu trẻ là mỹ đức truyền thống của Thiên Vũ giới, người tuổi trẻ bây giờ càng ngày càng không hiểu quy củ, càng ngày càng thất đức.

Người này là lão đầu ở Huyết Thần cung muốn cùng Lý Vân Tiêu đồng thời truyền tống, hắn lấy ra một thẻ căn cước vĩnh viễn, ở trên tinh thạch quét một cái liền đi tới, trong miệng vẫn còn oán giận, thủ vệ kia chỉ nghe đứt quãng, nói cái gì “đã lớn tuổi như vậy còn không cho về hưu”,”Người đứng đầu một phương lùi lại, ta tuổi tác về hưu lại đi lên, quá phận quá đáng”,”Trời mới biết tân Cung chủ lúc nào sẽ đến.”…

Thủ vệ nghe mà kỳ quái, từ trên thủy tinh ghi chép nhìn tới, nhất thời hơi thay đổi sắc mặt, trên đó viết: Người Tử thần cung, Tử Thần cung lão ngũ.

Qua cửa ải Truyền Tống Trận, có thể xem là chân chính đi vào Hồng Nguyệt thành, bên trong một mảnh phồn hoa như gấm, ngựa xe như nước, đám người rộn rộn ràng ràng, đại thể là vẻ mặt vội vã. Nhưng mà có rất nhiều gương mặt trẻ tuổi xen kẽ ở trong đám người, một bộ nhàn nhã đi dạo phố, hẳn là tuổi trẻ tuấn ngạn nghe tiếng mà tới rồi.

Khương gia Nhị tiểu thư hắn cũng không có ấn tượng gì, từ tuổi tác đến suy đoán, lần trước thời điểm đến Hồng Nguyệt thành, cô gái nhỏ này phỏng chừng vừa ra đời không lâu. Toàn bộ Khương gia hệ thống vô cùng khổng lồ, nhưng có thể dẫn ra việc lớn như luận võ chọn rể, Khương Như Băng này tất nhiên là Khương gia trực hệ.

– Hoa Đào Hương, đặc sản Hồng Nguyệt thành, chỉ có phủ thành chủ mới có thể uống đến Hoa Đào Hương tửu chính tông, một ly liền có thể bù đắp một tháng tu vi.

Một quán rượu, bên ngoài chỉnh tề đặt mấy chục đàn rượu ngon, bay ra mùi thơm nồng đậm, người giúp việc trước cửa ra sức thét to nói:

– Bản tửu chọn dùng Hoa đào ở ngoài trăm dặm Hồng Nguyệt thành nam, chế tạo mà thành. Không chỉ có hương thuần, hơn nữa mát mẻ giải khát, lúc may mắn, đương nhiên là có Hoa Đào Hương.

Lý Vân Tiêu nghe hương rượu kia, tựa hồ có chút xúc cảnh sinh tình, trên mặt lướt qua vẻ cô đơn, tiến lên phía trước nói:



– Cho hai đàn.

– Tốt đại nhân, vừa nhìn ngài chính là có ánh mắt, tuổi còn trẻ liền biết hàng như vậy, uống hoa đào tửu của chúng ta, tất nhiên sẽ có số đào hoa phủ đầu.

Lý Vân Tiêu khẽ cười khổ, đem hai vò rượu thu cẩn thận, khẽ thở dài:

– Nếu tới, liền trước đi tìm bằng hữu đi.

Hắn nhìn chung quanh, liền hướng về một nơi, chính là địa phương bán ra cùng thuê xe chỉ nam.

Ở Hồng Nguyệt thành có quy định sáng tỏ, không phải người Hồng Nguyệt thành, chưa cho phép, không được lâm không phi hành. Mà toàn bộ Hồng Nguyệt thành rất lớn, rộng lớn ngàn dặm, những năm gần đây còn đang không ngừng mở rộng ra, này liền quyết định lộ trình khoảng cách dài, nhất định phải tuyển dụng xe chỉ nam, hơn nữa xe chỉ nam này có đặc tính vô cùng tốt, đó là có thể ở tầng trời thấp phi hành.

Thế nhưng điều động xe chỉ nam cũng nhất định phải có thẻ căn cước lâm thời, như vậy có thể bất cứ lúc nào nắm giữ hướng đi của mỗi một vũ giả trong thành.

Lý Vân Tiêu mua một chiếc tốc độ nhanh nhất, xen vào thẻ căn cước lâm thời, liền đột nhiên mở ra hai cái thiết sí, lâm không bay lên, hướng về một phương hướng mà đi.

Không trung đâu đâu cũng có xe chỉ nam bay tới bay lui, đều là ở độ cao cách mặt đất trăm mét, cái này cũng là độ cao mà Hồng Nguyệt thành cho phép xe chỉ nam phi hành, một khi vượt qua, sẽ có nguy hiểm chết người.

Bay thời gian uống cạn chén trà, đi tới một chỗ hẻo lánh, đã rời xa khu náo nhiệt phồn hoa của Hồng Nguyệt thành, xung quanh là ruộng tốt, có sơn có hồ, phảng phất một mảnh thế ngoại đào nguyên.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng hạ xuống, con mắt ngóng nhìn, một cây đào ở trong gió nhẹ chập chờn, trên cành mở ra chồi non màu trắng, hình chiếu ở trong hồ nước, phảng phất như một khối phỉ thúy điêu ngọc, phát sinh ánh sáng xanh lục ôn hòa.

Đào hương nhè nhẹ, bồi hồi ở trong gió nhàn nhạt sầu bi, để Lý Vân Tiêu phiền muộn bay xa.



– Năm ngoái hôm nay trong cửa này, nhân diện đào hoa hồng thắm thắm. Ngày nay không thấy hình bóng cũ, hoa đào như trước cười gió xuân.

Thân thể Lý Vân Tiêu chấn động, tuy rằng thanh âm kia bởi vì phẫn nộ mà có chút biến hình, nhưng hắn đã nghe ra là ai. Chỉ là……, hiện tại tình huống như thế, cảnh còn người mất, làm sao có thể quen biết nhau, đối phương phải như thế nào mới có thể tin tưởng mình?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả KK Cố Hương.
Bạn có thể đọc truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) Chương 1221: Hoa đào tửu được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close