Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 2741: tham cật xà (2)

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Chương 2741: Tham Cật Xà (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trong bụng Tham Cật Xà có tiếng nói vang lên lần nữa, sau đó không gian gần thân rắn có vòng xoáy, có tám vòng xoáy như vậy, trong mỗi vòng xoáy có một người đi ra, mỗi người đều cầm kiếm, thần thái lạnh như băng nhìn qua đám người.

Lý Vân Tiêu lúc này nhìn qua, nói:

– Không gian hải thú nha, đúng là thần kỳ!

Tám tên nam tử xuất hiện, lập tức cảnh giác nhìn qua liếc chiến hạm trên không trung.

Một nam tử áo lam có tu vị cao hơn bảy người khác, hiển nhiên là đầu lĩnh, đột nhiên hắn kinh hô lên, thất thanh nói:

– Cái đó là… Cửu giai chiến hạm!”

Bảy người khác bị hù sợ, xem ra tuy lánh đời cực lâu, nhưng uy lực của cửu giai chiến hạm vẫn rất rõ ràng.

– Các ngươi là người phương nào, tới vùng biển này làm gì?

Nam tử áo lam càng cảnh giác hơn trước.

Tô Liên Y cũng bị kinh động, từ chiến hạm bay ra, ánh mắt kinh hỉ.

Viên Cao Hàn nói:

– Vị bằng hữu kia không biết môn phái nào? Chúng ta đi tìm kiếm di chỉ cực bắc tiểu băng thiên, không biết có biết hay không

– Cái gì cực bắc tiểu băng thiên? Không biết!

Nam tử áo lam quát mắng:

– Chúng ta là môn phái nào, đám người thế tục các ngươi không biết đâu, nơi đây đã là lĩnh vực của Vô Tình Tông, thức thời nhanh cút đi, bằng không sẽ hối hận.

Trần Thiến Vũ nhíu mày đến, trong mắt đầy giận dữ.

Thần sắc Lý Vân Tiêu lạnh nhạt, hắn biết rõ những thế gia lánh đời rời xa đại lục từ lâu, căn bản không rõ tình huống bên ngoài, tất cả đều cho rằng lão tử là thiên hạ đệ nhất, hắn không phải mới gặp lần đầu tiên.

Viên Cao Hàn cũng không tức giận, ôm quyền nói:

– Thì ra là cao nhân Vô Tình Tông, dám…

– Cái gì? Làm sao ngươi biết tông môn chúng ta.

Nam tử áo lam cả kinh, vẻ mặt khiếp sợ.



Mọi người: “…”

Thủy Tiên cũng kỳ quái nói:

– Đúng vậy, Cao Hàn đại nhân làm sao biết tông môn bọn chúng, chẳng lẽ có sinh y qua lại sao?

Mọi người: “…”

– Ta hiểu rồi.

Nam tử áo lam nghiêm túc nói:

– Tuy Vô Tình Tông chúng ta ẩn độn nhiều năm, nhưng trên đại lục vẫn lưu lại uy danh hiển hách, làm cho các ngươi sợ hãi, đã đoán được rồi.

Viên Cao Hàn im lặng, mặc kệ những chuyện loạn thất bát tao này, khách khí hỏi:

– Bằng hữu cũng biết nơi đây là tọa độ không gian trọng điệp không?

– Cái gì? Ngươi đang tìm thâm u thủy kính!

Sắc mặt nam tử áo lam đột biến, tức giận:

– Lớn mật! Thâm u thủy kính há có thể để đám người các ngươi tự tiện đi vào!

Lý Vân Tiêu không giận còn mừng, nói:

– Ha ha, xem ra quả nhiên không có tìm nhầm địa phương.

Viên Cao Hàn cũng mỉm cười hiểu ý, nói:

– Ha ha, chỉ mong có thể có thu hoạch.

Trần Thiến Vũ nói:

– Không bằng để ta bắt mấy tên ngu xuẩn này lại, bảo chúng dẫn đường?

Viên Cao Hàn nói:

– Cẩn thận một chút…

– Hừ, cẩn thận dùng được sao? Đám tục nhân các ngươi dám đánh chủ ý lên chúng ta, xem ra phải cho các ngươi biết một chút lực lượng của chúng ta.

Nam tử áo lam cười lạnh, chen ngang lời Viên Cao Hàn, kiếm quang trong tay sáng ngời.

Viên Cao Hàn tiếp tục nói:

– Cẩn thận một chút… Đừng giết bọn chúng, dù sao cũng là địa bàn của người ta, nên xem giúp người là điều tốt, tránh tổn thương hòa khí.

– Vâng!

Trần Thiến Vũ lĩnh mệnh, bóng dáng biến mất, hắn lao thẳng về phía trước.

– Cái gì? Dám khinh thường chúng ta, đáng chết!

Nam tử áo lam giận dữ, giơ kiếm lên, chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, lực lượng to lớn đánh thẳng vào mặt.

Tiếng “Chát” thanh thúy vang lên, đầu óc của hắn mất đi tri giác, nhưng hắn vẫn cảm thấy mặt của mình sưng lên.

Phanh! Phanh!

Phốc! Phốc!



– Ah! Ah!

Vài tiếng bị tát vang vọng, còn có tiếng thổ huyết và kêu thảm thiết, sau đó liền an tĩnh lại, không có tiếng động nào cả.

Nam tử áo lam quay đầu đi, chỉ cảm thấy bảy tên thủ hạ đã bị đánh hôn mê, đang nằm trên đại xà.

Chi!

Hắn hít khí lạnh, rốt cục hiểu đụng phải cao thủ, toàn thân run lên.

Trần Thiến Vũ lạnh lùng nói:

– Miệng sưng thành như vậy, còn nói được chứ?

Nam tử áo lam vội vàng vuốt miệng của mình, phát hiện miệng của mình đã sưng lên, hắn chỉ kêu vào tiếng “Ô ô” như khóc, bắt đầu cảm giác được đau đớn kịch liệt.

Trần Thiến Vũ lạnh giọng nói:

– Nếu không thể nói chuyện, vậy giết ngươi cho rồi!

Kiếm khí bắn ra, một cảm giác tử vong bao phủ tâm thần tên nam tử áo lam.

– Có thể, có thể, có thể nói!

Nam tử áo lam hoảng hốt, hắn dốc sức liều mạng kêu to lên, tuy âm tiết có chút biến dạng nhưng xem như nghe được.

Trần Thiến Vũ cười nhạo nói:

– Đại nhân xin cứ hỏi, hắn trung thực.

– Ân.

Viên Cao Hàn ứng tiếng nói:

– Thiến Vũ ah, mọi thứ không thể bạo lực như vậy, chúng ta nên dùng đức phục người, dùng lý phục chúng.

– Vâng!

Vẻ mặt Trần Thiến Vũ thụ giáo.

Viên Cao Hàn lúc này mới hỏi:

– Tọa độ không gian thâm u thủy kính ở đâu?

Nam tử áo lam miệng nói không rõ ràng:

– Không biết.

Còn lắc đầu khoác tay.

– Ân? Còn quật cường như vậy?

Lý Vân Tiêu bật cười khanh khách:

– Những tông môn lánh đời này đã thoái hóa tới mức không hiểu đạo lý, không hiểu lấy đức phục chúng là thế nào? Nên giảng đạo lý với chúng thôi.

Thấy Trần Thiến Vũ lại muốn động thủ, nam tử áo lam sợ hãi nước mắt chảy ra, vội vàng khua tay nói:

– Ta thật sự là không biết, ô ô ô.



Viên Cao Hàn ngăn cản Trần Thiến Vũ, kinh ngạc nói:

– Thâm u thủy kính là chuyện gì?

Nam tử áo lam nói quanh co nói:

– Đó là nơi lưu đày của bổn môn, đó là nơi ném đệ tử phạm sai lầm trọng đại vào. Một khi đi vào sẽ không ra được.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nơi lưu đày? Ít nhất là biết rõ nên đi vào thế nào, là thời điểm hai không gian tiếp giáp nhau sao? Vì cái gì đi vào được ra không được?

Nam tử áo lam sờ sờ miệng, cầm máu, nói:

– Vô Tình Chung của bổn môn có thể đưa người ta trực tiếp đi vào thâm u thủy kính, nhưng mà không cách nào mang trở về. Hai không gian đúng là sẽ giao nhau, lực lượng bị hạn chế, nắm giữ lực lượng quy tắc ngũ giai sẽ không cách nào xuyên qua bình chướng.

Lý Vân Tiêu lập tức hiểu được, giống như Tu Di Sơn lúc trước, áp chế lực lượng kẻ xuyên qua

Viên Cao Hàn nhìn sang, nói:

– Vân thiếu, nếu chúng ta đi vào, có vài phần nắm chắc có thể đi ra?

Lý Vân Tiêu nói:

– Không có thử qua nói không chính xác, nhưng chúng ta có thể ra được.

Tham Cật Xà lập tức đong đưa thân thể, hoa văn trên người sáng lên.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả KK Cố Hương.
Bạn có thể đọc truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) Chương 2741: Tham Cật Xà (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close