- Mấy người chúng ta không chọc vào hắn, chỉ tình cờ đụng trúng lúc hắn tức giận.
Mục Thu nói:
- Vậy thì không tha cho Cảnh Thất được!
Mục Trang nói:
- Đương nhiên không thể bỏ qua, nhưng Thi Sát tông không nhỏ, hiện tại lại cùng là thành viên Thiên Minh, không tiện động can qua lớn, phải bàn bạc kỹ, suy nghĩ sách lược vẹn toàn.
Mục Thu nói:
- Các thành viên Thiên Minh không thể tàn sát lẫn nhau, hay bẩm báo chuyện này lên Thiên Giả, để Thiên Giả ra tay giải quyết?
Mục Trang nói:
- Không được! Nếu để Thiên Giả giải quyết thì sẽ là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Không thể để Thi Sát tông có lợi vậy được!
Mục Thu ngẩn ra, vội nói:
- Thuộc hạ suy nghĩ không chu toàn.
Mục Trang nói:
- Không sao, chờ qua vũ quyết rồi nghĩ cách. Việc gấp bây giờ là thắng vũ quyết, đây cũng là lý do ta nhìn trúng Lý Vân Tiêu.
Mọi người hầm nghi hoặc, bàn tán:
- Lý Vân Tiêu kia thật sự có bản lĩnh lớn vậy sao?
Đa số người không tin.
Mục Bạch Vanh mở miệng nói:
- Tộc trưởng đại nhân, hôm nay giao lưu luyện khí, người Mục gia ta đều đến hết nhưng Lý Vân Tiêu này thật lỗ mãng, bây giờ còn chưa thấy bóng người.
Mọi người đều rất bất mãn, biểu tình khó xem, thật là làm họ mất mặt.
Mục Trang nói:
- Hơn phân nửa là đang tu luyện đến điểm then chốt. Thực lực của Lý Vân Tiêu cao một phần thì chúng ta càng nắm chắc hơn một phần. Chinh trưởng lão, hai mươi bốn ngọc nữ tu luyện Âm Xá Tố Nữ công sao rồi?
Mục Chinh nhíu mày nói:
- Hoàn bích chưa bị chạm vào.
- A?
Mục Trang kinh ngạc nói:
- Thiếu niên thì huyết khí phương cương, hắn có thể cưỡng lại được hấp dẫn như vậy đúng là không đơn giản.
Mục Chinh nói:
- Ta vốn định dùng nữ sắc mê hoặc hắn, miễn Lý Vân Tiêu động tâm là có thể xếp danh phận nữ tế của Mục gia. .ai ngờ Lý Vân Tiêu chỉ nhìn một cái rồi không lộ mặt nữa, ánh mắt của người này rất cao. Ta sắp đặt lại, định gả Uyển Sơn cho hắn.
- Cái gì? Không được!
Mục Bạch Vanh vừa kinh vừa gaiạn nói:
- Uyển sơn là nữ tử thiên chi kiêu nữ trong hậu bối Mục gia ta, tư chất cao ngàn năm khó gặp, dù là Phong Hoa cũng không theo kịp. Hậu bối quan trọng như thế sao có thể dùng để liên nhân được?
Mấy trưởng lão khác cũng hết sức phản đối, đồng lòng không chịu.
Mục Chinh lạnh lùng nói:
- Bởi vì Uyển Sơn xuất sắc nên mới có thể níu giữ Lý Vân Tiêu được.
Mục Bạch Vanh tức giận quát:
- Mục Chinh, ngươi bị che mờ mắt rồi! Với tài năng của Uyển Sơn và Phong Hoa đủ sức giành hạng nhất vũ quyết, không cần thấp cổ bé họng xin xỏ người ngoài!
Mục Chinh châm chọc lại:
- Vũ quyết lần này không thể có sai sót, nếu Uyển Sơn và Phong Hoa không giành được hạng nhất thì trưởng lão Bạch Vanh dám gạnh trách nhiệm này không? Nếu trưởng lão đồng ý chịu trách nhiệm thì chuyện Lý Vân Tiêu bỏ qua đi.
Mục Bạch Vanh hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi!
Làm sao Mục Bạch Vanh gánh nổi trách nhiệm này? Gã nhìn sang Mục Hoằng:
- Hoằng trưởng lão, Uyển Sơn là điệt nữ của người, trưởng lão cam nguyện như thế sao?
Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 2781: cái đích cho mọi người chỉ trích
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
-
KK Cố Hương
Chương 2781: Cái đích cho mọi người chỉ trích
Danh Sách Chương: