Ti Đình Ngữ khẽ nói:
- Lời ấy nói thì đơn giản, muốn khống chế bảy đại tông môn sao mà khó khăn? Hiện tại thế cục gian nan, không phải thời điểm cảm thán, chư vị nhanh chóng nghĩ biện pháp đi.
Thương Ngô Khung sầu lo nói:
- Sợ rằng trận chiến này sẽ bại, trừ phi thập đại Võ Đế, hoặc là bảy đại tông môn, cả hai hội tụ cùng một chỗ mới có thể vãng hồi xu thế suy tàn.
Thiên Chiếu Tử nói:
- Giờ phút này muốn tập hợp bọn họ là không thể nào, nhưng tình thế có lẽ sẽ không bi quan như các vị nghĩ đâu, còn có một người có lẽ có thể ngăn cơn sóng dữ.
- Ai?
Mọi người đều giật mình, muốn dùng sức một mình kéo thế cục trở lại, mặc dù là đăng phong tạo cực cũng chưa chắc có thể làm được.
Nhưng mà nếu có một cường giả đăng phong tạo cực, ít nhất cục diện sẽ cầm cự được một lát.
Ti Đình Ngữ hỏi:
- Chẳng lẽ là hai vị đại nhân khác của thần đô?
Thiên Chiếu Tử lắc đầu nói:
- Hai người bọn họ gần đây rất thần bí, ta cũng nhiều năm chưa gặp mặt bọn họ, cũng không biết chết hay chưa!
Hắn đưa ánh mắt nhìn qua Ngũ Hà Sơn, nói:
- Chư vị đừng quên, dưới Ngũ Hà Sơn hạ còn có cung chủ Thần Tiêu Cung Khúc Hồng Nhan.
Tất cả mọi người đột nhiên nhớ tới Cố Thanh Thanh từng nói, hơn nữa không tự chủ được đưa mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu.
Nhưng vào lúc này, trong Ngũ Hà Sơn bắn ra hào quang vạn trượng, thành đám hào quang chiếu gọi nhân gian.
Đồng thời phù lục bay lên đầy trời, thông thiên tiếp địa, dường như Ngũ Hà Sơn bắt đầu phát sinh biến hóa, muốn đột ngột bay lên khỏi mặt đất.
Mạch đang giết đám người Lệ Hoa Trì thật cao hứng, đột nhiên trong nội tâm cả kinh, đưa mắt nhìn qua đã không phát hiện thân ảnh Cố Thanh Thanh đâu cả, thầm kêu hỏng bét.
Ngũ Hà Sơn giống như một kiện huyền khí, treo lơ lửng trên không trung, khí uẩn cường đại từ từ thu liễm lại, cuối cùng nhất hóa thành một cái đại ấn rơi vào trong tay một người, chính là Cố Thanh Thanh.
Nàng thở phào, lộ ra vẻ vui mừng cười nói:
- Trước tiên không nên tranh chấp với ta, hiện tại hai tộc đang chiến đấu sinh tử, đang cần lực lượng ngươi đấy. Về phần thân thể đồ nhi của ngươi, ta nghĩ tới ta có lẽ, có lẽ, nói không chừng, đại khái sẽ trả cho nàng.
Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 2957: cuộc chiến phong ấn (46)
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
-
KK Cố Hương
Chương 2957: Cuộc chiến phong ấn (46)
Danh Sách Chương: