- Ngươi nói không sai, trừ giết ta thì không có biện pháp nào khác cả.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, trên mặt đầy nghi hoặc.
Ninh Khả Nguyệt khẽ cười nói:
- Đó chính là vì ta muốn cởi bỏ ảo thuật.
Lý Vân Tiêu nói:
- Vậy ngươi làm thế nào mới có thể cởi bỏ ảo thuật?
Ninh Khả Nguyệt cười lạnh như băng, nói:
- Ứng Yêu Hoàng đại nhân ước hẹn, trừ ngươi thì phải giết toàn bộ nhân tộc.
Tất cả mọi người tộc đều giận dữ, Công Dương Chính Kỳ lạnh giọng nói:
- Đã như vậy, ngươi đi chết trước đi.
Biết rõ chiến sự là không tránh được, trong tay Công Dương Chính Kỳ cầm chiến thương đâm thẳng vào mi tâm của Ninh Khả Nguyệt!
Loong coong!
Một âm thanh chấn động vang vọng hư không, chiến thương trực tiếp đâm vào trán Ninh Khả Nguyệt, mặt mũi của nàng máu tươi đầm đìa.
Công Dương Chính Kỳ biến sắc, loại tràng cảnh chân thật này làm hắn chấn kinh, nổi giận gầm lên một tiếng, thương thức quét ngang, thân thể Ninh Khả Nguyệt nổ tung, phấn thân toái cốt.
Sau đó Ninh Khả Nguyệt xuất hiện lần nữa, nàng đứng trên quy khư chi nhãn, ánh mắt như tiên tử từ trên cao nhìn xuống, mang theo thần sắc khinh miệt đảo qua mọi người.
Hoang và Ngạo Trường Không cũng phát hiện thiên địa thay đổi, nhưng hai người truy đuổi chém giết phá không vạn dặm, lúc xuất hiện, khi thì biến mất, căn bản không bận tâm chung quanh xảy ra chuyện gì.
Công Dương Chính Kỳ thu hồi chiến thương, quát:
- Giết nàng! Năm người chúng ta cùng liên thủ, thiên hạ này căn bản không ai có thể ngăn cản chúng ta được.
- Chậc chậc, các ngươi tự tin thật sao?
Thiên Tư cười cợt châm chọc, trực tiếp xuất hiện trước mặt Công Dương Chính Kỳ, chiến thương tỏa sáng làm mọi người bị chói mắt nhắm mắt lại.
Hừ!
Công Dương Chính Kỳ hừ một tiếng, nói:
- Ta giết súc sinh này trước, nữ nhân kia giao cho bốn người các ngươi.
Trường thương run lên, tiếng gầm gừ hung mãnh truyền ra, đâm rách thiên địa, thương mang đâm thẳng vào người Thiên Tư.
Thiên Tư cười lạnh, cầm thương tiến lên, hai người lao vào nhau.
Khúc Hồng Nhan phi thân bay lên, huyết nguyệt cũng tiến lên theo Ninh Khả Nguyệt.
Ánh mắt Ninh Khả Nguyệt đảo qua bốn người, khẽ cười nói.
- Giết ta? Mấy vị cảm thấy có khả năng sao?
Khúc Hồng Nhan đang định nói cái gì, Lệ Hoa Trì lại quát:
- Sát!
Gọn gàng, dây đàn run lên, một sát âm chấn động, hóa thành vô số trảm kích đánh tới.
Tuyết Thần Hề cũng sử dụng kiếm âm, hai người hợp tấu, quần anh hội tụ, âm luật tăng cao lên mấy lần, cả bầu trời bị xé tan thành vô số lỗ hỏng, gợn sóng lan tràn ra chung quanh.
Trong khoảng khắc công kích đã xé Ninh Khả Nguyệt thành phấn vụn, hóa thành vô số màn sáng.
Tuyệt Thiên Hàn trầm giọng nói:
- Đáng chết, cô nàng này ảo thuật rất mạnh!
Đột nhiên cảm giác sợ hãi lan tràn trong nội tâm của hắn, chỉ (cái) cảm giác mình lúc này bước vào trong quỷ môn quan!
Ngay lúc sống còn, một đạo ánh sáng tím rơi xuống, phía sau nó còn có huyền khí chấn động.
Khúc Hồng Nhan chém một kiếm, lập tức đánh thẳng vào kiếm của Ninh Khả Nguyệt.
Tuyệt Thiên Hàn nhặt được một mạng từ quỷ môn quan trở về, kinh hãi không quay đầu lại, lúc này cầm chiến đao chém ra sau lưng, quát:
- Muốn giết ta, đi chết đi!
Ồ ồ!
Bầu trời bị chém ra, nhưng không thấy thân ảnh Ninh Khả Nguyệt, không chỉ có như thế, ngay cả Khúc Hồng Nhan, Lệ Hoa Trì, Tuyết Thần Hề, thậm chí Công Dương Chính Kỳ đứng ở xa xa cũng không có nhìn thấy.
Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 2983: chư pháp không tương (1)
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
-
KK Cố Hương
Chương 2983: Chư pháp không tương (1)
Danh Sách Chương: