- Cho nên ta không ngừng phá hủy kinh mạch bản thân, ngăn cản dung hợp, thẳng tới sau này thân thể sụp đổ, rốt cục xuất hiện kháng cự với nghê thạch, chính thức xảy ra vấn đề. Nhưng lúc ấy ta thật sự cao hứng, bởi vì không cần luyện Cực Âm thần thể, ta cũng có thể sống sót.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong hết sức khó coi, xấu hổ cúi đầu xuống.
Lỗ Thông Tử vẫn bình tĩnh, đột nhiên cười nói:
- Chậc chậc, sư đệ ah sư đệ, sư huynh vẫn xem thường ngươi đấy. Không thể ngờ ngươi có tâm cơ và nhẫn nại này, ha ha, không hổ là đồ đệ của sư tôn, không hổ là sư đệ Lỗ Thông Tử ta.
Bạc Vũ Kình nói:
- Có tâm cơ và kiên nhẫn thì như thế nào, cũng chỉ có thể tham sống sợ chết kéo dài hơi tàn trước trí tuệ của sư huynh mà thôi.
Lỗ Thông Tử khen:
- Chuyện này cũng đã rất khó được, ít nhất ngươi có thể lừa gạt sư tôn và sư huynh ngươi.
Kỳ Thắng Phong nói:
- Đã như vầy, ngươi không đi theo vi sư, vi sư cũng không nói cái gì nữa. Nhưng ngươi vì sao phải đi theo nghiệt đồ này?
Terong mắt Bạc Vũ Kình hiện ra một tia thần thái, nói:
- Ta không theo chân hắn, ta tự đi theo mình. Trước khi tu luyện Cực Âm thần thể, đó là thời gian vui vẻ nhất đời ta. Về sau mỗi ngày sống trong kinh hồn táng đảm, sợ mình không cẩn thận luyện thành thần thể, bị sư phó cùng sư huynh đoạt đi. Về sau phiêu lưu tới đông hải, một lòng cầu phương pháp, hy vọng có thể trị tổn thương và hủy căn cơ năm xưa. Hiện tại, ta muốn tạo ra một bản thân mình, trở lại Bạc Vũ Kình chân chính!
Kỳ Thắng Phong dường như hiểu cái gì, nói:
- Ngươi nói là muốn ở lại cái khe này tu luyện ma công?
Bạc Vũ Kình kiên định nói:
- Đúng vậy! Ta có được nghê thạch, có gì thích hợp hơn tu luyện ma công chứ? Từ hôm nay trở đi, ta muốn bắt đầu đi con đườn của mình, con đường cường giả của Bạc Vũ Kình ta, mà không phải tiếp tục sinh hoạt trong bóng mờ và sợ hãi của các ngươi.
Kỳ Thắng Phong trầm mặc không nói, đã không biết nên nói cái gì cho phải.
Lý Vân Tiêu cũng động dung, nói:
- Ngươi nghĩ như thế ta hiểu được, nhưng ngươi lưu ở nơi đây, ngươi cảm thấy có thể chống lại Lỗ Thông Tử sao? Tất nhiên sẽ lọt vào khống chế của hắn lần nữa.
Bạc Vũ Kình lắc đầu nói:
- Không có người nào có thể khống chế ta. Cái khe này là sư huynh kiến tạo ra, để báo đáp lại, ta sẽ cam tâm tình nguyện làm một việc cho hắn. Nhưng nếu ta không muốn, hắn cũng không ép buộc ta.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Ngươi thực sự tự tin như vậy sao? Ngươi có tự tin vào đâu?
Bạc Vũ Kình nói từng chữ:
- Bởi vì thân thể và căn cơ của ta đã được chữa trị, chỉ cần đợi một thời gian, ta cũng có thể bước vào Cực Âm chi thân thể, thân thể đại thành!
Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 3031: chúc ngươi may mắn
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
-
KK Cố Hương
Chương 3031: Chúc ngươi may mắn
Danh Sách Chương: