- Đại ca của ngươi và tất cả đệ tử Bắc Minh thế gia chết hết.
Giọng Vi Thanh không cao nhưng vọng thẳng lên trời, giọng điệu châm chọc, khinh miệt khiến người nghe nổi giận.
- A!?
Nỗi lòng Bắc Minh Độc Kiếm rối loạn, hét to:
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể!
Tinh thần Bắc Minh Độc Kiếm hốt hoảng liền có sơ hở, Lý Vân Tiêu tranh thủ tấn công. Kiếm Thương Trảm Hồng đâm vào người Bắc Minh Độc Kiếm, lại bị một chưởng đánh bay ra ngoài.
Lúc nãy hai người quyết đấu kinh thiên đã là nỏ mạnh hết đà, lại đánh một trận trong lòng đất, sơ sẩy một cái sẽ mất mạng.
Lý Vân Tiêu nhìn thấu điểm này nên mới buông lời kích thích Bắc Minh Độc Kiếm.
Bắc Minh Độc Kiếm phân tâm liền quyết định thắng thua, thậm chí là sống chết.
- Đưa Thiên Ngoại Huyền Minh thạch đây!
Lý Vân Tiêu công kích trúng liền hóa thành lôi quang vọt theo, chém nhát kiếm.
Kiếm khí biến ra bảy đóa sen đâm vào người Bắc Minh Độc Kiếm, nổ mấy yếu huyệt, trong thời gian ngắn không thể vận chuyển ma công.
- Ngươi giết ta đi! Giết ta đi!
Bắc Minh Độc Kiếm ngã trên mặt đất, người đầy máu âm trầm trừng Lý Vân Tiêu, trong mắt rực cháy lửa thù.
Lý Vân Tiêu khẽ thở dài:
- Ngươi cũng là một nhân vật, lấy Thiên Ngoại Huyền Minh thạch ra thì ta cho ngươi chết tốt.
Lý Vân Tiêu nhìn vẻ mặt Bắc Minh Độc Kiếm châm chọc, bổ sung thêm:
- Thua là thua, ít ra nên có chút phong độ.
- Phong độ? Ha ha ha, trong một ngày Bắc Minh thế gia ta bị ngươi diệt, ngươi còn bảo ta có phong độ?
Mắt Bắc Minh Độc Kiếm tóe lửa tức giận quát:
- Dù bổn tọa có chết cũng không tha cho ngươi!
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu không tại ngươi cố chấp không đưa Huyền Minh thạch thì sao đánh nhau? Cho dù ta quá cố chấp nhưng người cũng không khác gì, kết quả bây giờ không phải điều ta muốn thấy.
Bắc Minh Độc Kiếm lặng im, lòng đầy hối hận. Bắc Minh Độc Kiếm cố chấp muốn lấy Thiên Ngoại Huyền Minh thạch tu luyện để trùng kích cảnh giới Ma tôn, tổn hại người thân, thế gia sinh tử, cuối cùng rơi vào kết cuộc này.
- Đừng buồn, người Bắc Minh thế gia chưa chết, chỉ tạm thời bị ta ‘thu thập’, rất nhanh ngươi sẽ ở chung với họ.
Vi Thanh laức người đến bên cạnh hai người:
- Lý Vân Tiêu, muốn lấy thứ gì thì mau lên đi, ta sắp không kiềm được thu thập ‘tài liệu’ này.
Truyện Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full) : chương 3351: âm dương nhị khí bình 2
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
-
KK Cố Hương
Chương 3351: Âm Dương Nhị Khí Bình 2
Danh Sách Chương: