Phật quang vạn trượng hiện ra, chiếu sáng khắp bốn phương tám hướng.
“A!!!”
Những thứ vừa lao đến, lập tức hóa thành tro bụi, không còn lại gì.
Mà những Đại Đế kia bị tình huống đột ngột phát sinh này làm cho chói mắt, không mở nổi mắt.
Sau khi bọn họ nhanh chóng vận pháp lực, xua đi phật quang, bầu không khí âm u trước đó đã bị xóa sạch hoàn toàn, không còn chút dấu vết.
Tất cả Đại Đế đều ngây ra.
“Phật Môn?”
“Thiếu niên này vậy mà lại thi triển được thuật pháp của Phật Môn, thế này cũng quá là khó tin rồi.”
"Không chỉ là thuật pháp Phật Môn, mà còn kết nối với Quy Tắc Thiên Địa, thiên phú này, tư chất này…quá quỷ dị rồi."
"Lẽ nào hắn là người trong Phật Môn của Huyền Thiên Giới? Nhưng sao hắn không cạo trọc đầu?"
"Ai nói cứ trọc đầu thì nhất định là người của Phật Môn, rồi ai nói người trong Phật Môn nhất định phải cạo trọc đầu chứ."
"Thế này thì phiền phức rồi. Không ngờ thiếu niên này lại có quan hệ với Phật Môn, mấy Phật Chủ của Tôn Hoàng Giới đều không dễ chọc đâu."
Những Đại Đế sắc mặt đều nghiêm lại, sự kinh ngạc và nghi ngờ trong mắt càng đậm thêm.
Nếu tên tiểu tử này thật sự là người của Phật Môn, vậy thì bọn họ càng phải nhanh chóng giải quyết đối phương rồi.
Đừng thấy người của Phật Môn suốt ngày miệng nói từ bi trong lòng mang chúng sinh vạn vật.
Thật ra bất cứ vụ giết người cướp bảo vật hay tranh đoạt Thiên Địa Cơ Duyên nào cũng đều có bóng dáng của bọn họ.
Quan trọng nhất là người của Phật Môn tương đối bao che khuyết điểm.
Một thiên kiêu yêu nghiệt của Phật Môn có Ấn Ký Thiên Đạo như này, nếu để cho người của Phật Môn Tôn Hoàng Giới biết được chỉ e là sẽ đem tới cho bọn họ vô vàn phiền phức.
" Ôi! Phệ Hồn Phiên của ta đâu?" Lão Chung Đại Đế hốt hoảng hô lên.
Các đại đế đều nhanh chóng nhìn sang, chỉ thấy Phệ Hồn Phiên vốn dĩ nằm trong tay ông ta, lúc này đã không còn thấy nữa rồi.
"Đây chính là đạo khí mà Đại Đế Tôn Hoàng Giới sử dụng đấy à. Thật là tầm thường!"
Một giọng điệu không quá hài lòng vang lên.
Các Đại Đế lúc này mới phát hiện, Phệ Hồn Phiên kia bây giờ đã bị thiếu niên trước mặt cướp đi, đùa nghịch trong tay.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều nhíu chặt mày.
Chuyện gì thế này?
Hắn ra tay cướp từ lúc nào vậy?
Chính là lúc Phật quang phổ chiếu ban nãy hay sao?
Hoàn toàn không có chút cảm giác nào.
Thấy dáng vẻ nghi hoặc của mấy Đại Đế, Lâm Tiêu cũng chẳng có ý định giải thích.
Hắn sử dụng ý niệm.
Lão Chung Đại Đế kia liền hự một tiếng.
Khuôn mặt ông ta lộ vẻ khó tin, nói: "Ngươi lại có thể cưỡng chế phá giải mối liên kết giữa ta và Phệ Hồn Phiên, ngươi…sao ngươi làm được điều đó!!"
Đạo khí đã nhận chủ, muốn phá giải mối liên kết, trừ khi chủ nhân chủ động cắt đứt mối quan hệ, hoặc không thì phải dựa vào người ngoài có sức lực mạnh hơn gấp đôi thôi mới có thể làm được.
Mà thiếu niên trước mắt, chỉ là một Sinh Tử Cảnh sơ kỳ, có được ấn ký Thiên Đạo mà thôi.
Sao hắn có thể phá giải được chứ?
Lẽ nào…ở gần đây có một cường giả cấp cao nào đang ẩn nấp ư?
Lão Chung Đại Đế nghĩ tới điều này, những Đại Đế khác đương nhiên cũng có thể nghĩ tới.
Bọn họ đồng loạt thả thần thức ra, kiểm tra tình hình xung quanh.
Lâm Tiêu thấy vậy cũng không nói nhiều, càng không ngồi yên chờ chết.
Thần thức của hắn tiến vào Phệ Hồn Phiên trong tay.
Một lát sau, vô số thứ quỷ quái từ bên trong tràn ra, hướng về phía những Đại Đế ở đối diện mà lao tới.
“Hừ!”
“Thủ đoạn này không có tác dụng gì với Đại Đế bọn ta đâu!”
“Tên tiểu tử chết tiệt!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Cho dù là người của Phật Môn thì hôm nay cũng nhất định phải xử lí được ngươi.
Những Đại Đế nhẹ nhàng phất tay một cái liền quét sạch những thứ quỷ quái kia.
Dùng Phệ Hồn Phiên để đối phó bọn họ, căn bản không có bất cứ tác dụng gì cả.