Truyện Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full) : chương 135 - vô tội

Trang chủ
Đô Thị
Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full)
Chương 135 - Vô tội
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Ngô Vĩnh không ngờ mục đích của đối thủ là dùng miệng cắn thịt của mình. Dù lão đã trải qua hơn sáu mươi năm gian nat vất vả, hiểu biết rộng, nhưng cũng chưa từng gặp đối thủ nào hung hãn thế này!

Ngô Vĩnh không khỏi ngây người trong chốc lát, không thể tin được thịt ở chân mình lại bị đối phương cắn mất một mảng lớn!

Máu tươi lập tức tuôn như suối, tựa hồ như kích phát dây thần kinh nào đó của đối phương, trong mắt gã càng thêm điên cuồng!

- Ha ha! Ha ha…

Gã đàn ông đó ôm chặt lấy chân của Ngô Vĩnh, có vẻ định cúi đầu cắn thêm miếng nữa!

Ngô Vĩnh đau đến tận xương tủy nhưng vẫn cố dốc toàn lực thu chân của mình về, đẩy một đấm vào đối phương, một đấm trực tiếp nện thẳng vào mồm, mấy chiếc răng cửa của đối phương lập tức rơi xuống đất.

Hai con mắt của Lâm Phi co rút lại một hồi, tim của hắn đập thình thịch, hô hấp dồn dập. Hắn bỗng nhiên ý thức được một chuyện mà bản thân tuyệt đối không mong muốn xảy ra!

Nhưng nó đã xảy ra, như hắn dự liệu!

Sau khi bị Ngô Vĩnh đánh lui, đối phương không hề ngã xuống, gã chậm rãi đứng dậy, lau đi máu trên khóe miệng, nhe răng cười.

Ngô Vĩnh cũng khiếp sợ. Vừa rồi lão đã dốc toàn lực, đánh thập phần nội công chân khí, phối hợp với lực công kích Bát Cực Quyền, dù là cao thủ đỉnh cao cũng phải bị nội thương, nhưng tên kia không có nội công, sao có thể không có chuyện gì như vậy được!

Điều càng khiến lão bất ngờ hơn là, trước đây đối phương mặt mũi còn bầm dập, hiện tại đã tiêu sưng, mặt mũi khôi phục nguyên trạng, mà khi gã nhếch miệng cười, răng ở bên trong đã nhanh chóng mọc lên với tốc độ kinh khủng!

Có thể tưởng tượng được, sở dĩ gã có thể đứng lên được, là vì xương cốt đứt dời trong cơ thể, nội tạng bị thương đã được khôi phục!

Cả đời này Ngô Vĩnh chưa từng thấy cảnh tượng nào khủng khiếp đến vậy, đây cơ bản là quái vật đánh không chết chứ không phải loài người!

- Yêu ma quỷ quái ở đâu ra vậy, là ai phái mày tới?

Ngô Vĩnh phẫn nộ, không biết rốt cuộc là yêu tà ở đâu ra. Lão vốn cho rằng chỉ là kẻ xấu bình thường muốn bắt cóc Vương Tử Tình, nhưng giờ xem ra sự việc không hề đơn giản như vậy!

Chiếc ca nô phía sau thừa lúc này đã quay đầu rời khỏi nhưng Ngô Vĩnh không có cách nào đuổi theo, Lâm Phi tạm thời không có tâm tư đi quản Vương Tử Tình.

Bởi Lâm Phi biết, nếu mình không ra tay giúp Ngô Vĩnh, lão sẽ chết trước!

Người đàn ông kia cơ bản không trả lời, cũng không biết có phải không biết nói không. Gã liếm máu tươi của Ngô Vĩnh còn lưu lại trên miệng, rồi gầm rú đánh về phía Ngô Vĩnh!

Một chân của Ngô Vĩnh đau đến cơ bản không dùng được lực, chỉ có thể nín thở tập trung tư tưởng, chuẩn bị đánh lui đối phương một lần nữa.

Nhưng không đợi đối phương lại gần, Lâm Phi đã như một đạo cương phong, chắn trước mặt Ngô Vĩnh, một tay như Phật tổ Ngũ Chỉ Sơn, không nói lời nào mà cương mãnh nện xuống đầu đối phương.

Ầm!!

Một tiếng nổ vang, Lâm Phi dùng sức mạnh thuần túy, biến tay thành núi Thái Sơn, đè nát sọ đối phương!

Đầu của đối phương bị nghiền nát bắn ra bốn phía như mưa huyết, bắn cả vào mặt Lâm Phi và Ngô Vĩnh!

Lần này, cuối cùng đối phương cũng không thể đứng lên, sau khi ngã xuống đất, thân thể co quắp mấy lần rồi tắt thở.



Trên thực tế, thi thể này cũng sớm đã chỉ còn lại bộ phận phía dưới cổ, cái đầu phía trên đã bị bóp tung!

Lâm Phi dáng vẻ rất tự nhiên lắc lắc máu thịt dính trên tay, sắc mặt âm trầm, mắt lộ sát cơ lạnh băng, sự phẫn nộ của hắn, người bên cạnh cơ bản không thể hiểu được.

Sau khi thất thần, Ngô Vĩnh nuốt nước miếng, thậm chí quên đau nhức kịch liệt dưới trân, nhìn bóng lưng người trẻ tuổi với vài phần kính sợ.

Trước kia người trẻ tuổi này đem đến cho lão không ít cảm giác thần bí, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, cuối cùng lão đã tin, lần trước Lâm Phi có thể từ Bộ Công an đi nghênh ngang ra ngoài, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên!

Hơn chục năm ở nước ngoài, vị thiếu gia này tuyệt đối có cuộc đời kinh sợ!

Nhưng lúc này lão không có thời gian để nghĩ kỹ những điều này, nghĩ đến Vương Tử Tình bị người ta mang đi, lão vô cùng lo lắng, bắt lấy cánh tay Lâm Phi nói:

- Phi thiếu gia, mau…mau đi cứu tiểu thư? Để chậm sẽ xảy ra chuyện!

Lâm Phi đang chìm trong suy nghĩ, tâm tình rất tệ, cho đến khi bị Ngô Vĩnh nhắc nhở mấy lần, mới khôi phục lại tinh thần.

Tai của hắn nghe ra được một ít “mùi vị” khác, hắn chau mày, thần sắc lạnh lùng:

- Ông kêu tôi là gì?

Ngô Vĩnh khẽ giật mình, cười khổ:

- Lâm Phi thiếu gia….lão nô Ngô Vĩnh, đương nhiên phải gọi cậu là thiếu gia rồi.

- Vừa rồi ông gọi Vương Tử Tình là tiểu thư?

Lâm Phi cau mày.

Ngô Vĩnh một hồi lo lắng, nhưng không thể không thừa nhận:

- Dạ, Tử Tình tiểu thư là con của phu nhân và lão gia, cũng tức là em gái trên danh nghĩa của thiếu gia.

Hai tay của Lâm Phi nắm chặt, hắn không nghĩ đến, Vương Tử Tình họ Vương, người đàn ông đó cũng họ Vương!

Ngô Vĩnh không phải cảm nhận được khí tức lạ trên người tên kia nên mới đuổi theo, mà với thân phận là người của Vương gia, lão ta đã đuổi theo để đảm bảo an toàn cho tiểu thư nhà mình!

- Phi thiếu gia, lão nô cầu xin cậu, mau đi cứu tiểu thư, tên này quả thực quá nguy hiểm! Chẳng may tiểu thư có bất trắc…

Ngô Vĩnh nước mắt tuôn đầy mặt, lão tự trách mình sơ sẩy…

Đuối đến trước mặt rồi mà không cứu được Vương Tử Tình trở về.

Lão không có cách nào tưởng tượng, nếu Vương Tử Tình xảy ra chuyện, lão lấy mặt mũi đâu ra để gặp mấy vị lão gia trong Vương gia.

Lâm Phi cười nhạo thành tiếng, cảm thấy rất hoang đường:

- Ông kêu tôi là Thiếu gia? Tôi không phải thiếu gia gì cả, tôi họ lâm, cha tôi là Lâm Đại Hữu, là một dân chúng bình thường mở tiệm mỳ mưu sinh qua ngày.



- Chẳng qua thì tôi là đứa con không cha không mẹ, một vệ sĩ cỏn con, không dám nhận mình là thiếu gia…hơn nữa, cứu cô ta? Dựa vào cái gì? Lẽ nào tôi là kẻ ngu ngốc sao, đi cứu con gái của kẻ thù?

Ngô Vĩnh run người, đau khổ nói:

- Phi thiếu gia, tuy tiểu thư không có quan hệ máu mủ với cậu nhưng cô ấy tâm địa lương thiện, hơn nữa cơ bản không biết chuyện xảy ra năm đó, cô ấy cũng là người vô tội.

- Vô tội?

Lâm Phi nhếch miệng cười ha hả, tựa như nghe được một chuyện rất buồn cười, điên cuồng gào thét:

- Các người còn có mặt mũi nói cái gì “vô tội”?

- Chẳng lẽ năm đó tôi và cha tôi đáng phải chết sao? Lẽ nào đôi cẩu nam nữ kia ung dung tự tại, còn hại chết cha tôi, cha tôi trêu ai ghẹo ai?

- Ông ấy không cần gì cả…chỉ muốn sống yên ổn qua ngày? Ông ấy chỉ muốn hai cha con nương tựa lẫn nhau, nhìn tôi trưởng thành từng ngày! Đến yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng quá đáng sao! Mẹ nhà nó vô tội! Tiện nhân kia hôm nay chết đi chính là oan nghiệt mà cha mẹ cô ta gây nên!

Lâm Phi thở phì phò, lửa giận nhen nhóm trong lồng ngực, có thể nổ tung bất cứ lúc nào, con mắt dần chuyển vàng.

Ngô Vĩnh sắc mặt trắng bệch, bị bộ dạng của Lâm Phi làm khiếp sợ, thấy màu vàng tỏa ra trong mắt Lâm Phi, lão càng đổ mồ hôi lạnh, cảm giác mình đang hoa mắt.

Lão kinh ngạc lẩm bẩm:

- Phi thiếu gia…tại sao cậu lại nói vậy…lão gia và phu nhân đã bao giờ muốn hại cậu và Lâm tiên sinh?

Lâm Phi cười lạnh:

- Ông không biết sao? Ha ha….chắc chắn là ông không biết, tôi nghĩ toàn Vương gia các người không biết…đúng, không sai, sao các người có thể thừa nhận….đây cũng không phải là chuyện hay ho gì…

- Tùy các người, các người coi tôi nhớ loạn cũng được, coi những điều tôi nhìn thấy là ảo giác cũng được, là tôi vu oan cho các người, người của Vương gia các người đều là Bồ tát sống, quý tộc khai quốc cao thượng, ha ha…

Nói xong, Lâm Phi quay người rời khỏi.

Ngô Vĩnh biết mình có chân khí, có thể tạm thời cầm máu, trong thời gian ngắn không có gì đáng ngại, chỉ là lão không ngừng hô to để người mau liên lạc với Cục cảnh sát điều tra trong ngoài hồ để tìm được Vương Tử Tình.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đô Thị    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Mai Can Thái Thiếu Bính.
Bạn có thể đọc truyện Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full) Chương 135 - Vô tội được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close