Truyện Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành : chương 1: bố, con đã về rồi!

Trang chủ
Quân sự
Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành
Chương 1: Bố, con đã về rồi!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thành phố Tân Hải, tỉnh Hải Dương.

Trên phi trường ồn ào và náo nhiệt, một người đàn ông trẻ tuổi, sắc mặt hơi có phần tái nhợt, trên người mặc lấy một bộ quân trang màu xanh đậm, chậm rãi bước ra khỏi sân bay.

Bước chân của anh dừng lại ngay trước cổng chính của phi trường, trong đôi mắt mang theo mấy phần hoài niệm.

Đã năm năm rồi, kể từ cái ngày anh bị tống giam vào tù, rồi sau đó nhận lệnh đặc cách tham gia vào trại huấn luyện đặc biệt của quân đội. Đến hiện tại, lần nữa được trở lại trên chính mảnh đất quê hương của mình, Trần Lâm cảm thấy không khí xung quanh thật sự rất ấm áp, dễ chịu. Cũng chính là cái loại cảm giác quen thuộc này, để anh nhớ nhung suốt nhiều năm qua.

“Đội trưởng, chào mừng anh trở về!”

Ngay trong lúc Trần Lâm đang mang theo tâm tình hoài niệm, một người phụ nữ khoảng chừng hơn hai mươi tuổi trên người cũng mặc một bộ trang phục y hệt, đi tới trước mặt của anh thực hiện động tác nghiêm, rồi giơ tay lên chào một cách cực kỳ nghiêm túc.

Đối mặt với vẻ đẹp rung động lòng người của nữ quân nhân đứng phía đối diện, sắc mặt của Trần Lâm không hề thay đổi một chút nào. Ngược lại, trong ánh mắt của anh còn mang theo mấy phần nghiêm khắc, nhìn thẳng về phía đối phương nghiêm giọng nói ra.

“Chuyện tôi nhờ, cô đã xử lý như thế nào rồi?”

Nghe hỏi đến, thần sắc của nữ quân nhân lập tức trở nên nghiêm túc, giọng điệu cũng trở nên cứng nhắc.

“Báo cáo thủ trưởng, hồ sơ đã được xử lý. Chậm nhất là vào tối nay, tôi sẽ đem kết quả giao đến cho anh!”

“Ừm!”

Nhận được đáp án từ đối phương, trong ánh mắt của Trần Lâm thoáng chút mang theo mấy phần tán dương. Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của anh bỗng dưng trở nên căng thẳng, rồi trong miệng phát ra một trận ho khan kịch liệt.

“Khụ khụ…”

Nhìn thấy biểu hiện của Trần Lâm lúc này, nữ quân nhân đang còn đứng nghiêm túc báo cáo, lập tức cũng hốt hoảng lên, vội vàng chạy về phía anh, gấp giọng hô lên.

“Đội trưởng, anh không có sao chứ?”

Thấy được vẻ hốt hoảng ở trên khuôn mặt của cô, Trần Lâm không khỏi gượng cười, rồi đưa tay ra ngăn lại.

“Tôi không có việc gì!”

Sau đó, như sực nhớ ra việc gì đó. Anh mới quay đầu, nhìn về phía đối phương.

“Đúng rồi, cô có mang theo quần áo mà tôi yêu cầu hay không? Tôi cần phải trở về nhà một chuyến.”

Đột nhiên nghe Trần Lâm hỏi đến chuyện này, Võ Hoàng Yến mới vội vàng đáp lại.

“Đội trưởng, quần áo của anh tôi đã chuẩn bị xong. Thế nhưng mà…”

“Khục khục…”

Còn không đợi cho cô nói hết lời, Trần Lâm đã đưa tay lên che miệng, rồi tiếp tục ho khan một trân.

Lúc này, nhìn thấy trên tay của anh mang theo vết máu, sắc mặt của Võ Hoàng Yến có chút sợ hãi. Thế nhưng, Trần Lâm đã nhanh tay ra dấu, để cho cô dìu mình trở vào trong xe.

Nhìn thấy bộ dáng mệt mỏi của Trần Lâm lúc này, trong lòng của Võ Hoàng Yến nhất thời nhịn không được, lại nhớ đến những hình ảnh chiến đấu kịch liệt diễn ra vào một tháng trước.

Lúc đó, đơn vị của cô đột nhiên nhận được mệnh lệnh đặc biệt. Sau đó, toàn đội do Trần Lâm chỉ huy, trực tiếp tấn công vào một hang ổ tội phạm, tiêu diệt hơn trăm phần tử khủng bố có vũ trang, đang xâm nhập về phía biên giới của Đại Việt.

Cũng vì trận chiến đấu này, Trần Lâm đã bị thương rất nặng, phải nằm dưỡng thương ở trong bệnh viện gần một tháng. Vừa mới xuất viện, anh lại lần nữa được điều chuyển trở về thành phố Hải Dương, bí mật điều tra về một tổ chức tội phạm quốc tế, đang hoạt động ngầm ở trong nước.

“Đội trưởng, bây giờ chúng ta đi đâu?”

Đỡ Trần Lâm lên xe, Võ Hoàng Yến lúc này mới quay sang nhìn lấy anh, trong giọng nói mang theo mấy phần lo lắng.

Nghe hỏi đến, Trần Lâm mới lần nữa ngẩng đầu, nhìn về phía cô. Sau đó, trong ánh mắt của anh mang theo mấy phần hoài niệm. Đến cuối cùng, anh mới đưa tay, chỉ về phía trước mặt, nói.

“Cô cứ đi thẳng, chạy về phía trước khoảng chừng hơn mười kilomet nữa, sau đó rẽ phải. Tiếp tục đi thêm ba kilomet là đến một chỗ chung cư cũ, gần nhà máy số mười ba. Đến đó, cô có thể dừng lại, tôi sẽ tự mình đi xuống.”

Nói xong, Trần Lâm giống như đã mất đi rất nhiều sức lực. Anh hơi mệt mỏi, dựa lưng về trên thành ghế, sau đó bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Nhìn thấy như vậy, Võ Hoàng Yến chỉ có thể lắc đầu, sau đó ghi nhớ lời nói của Trần Lâm, bắt đầu lái xe để đưa anh đến địa chỉ đã được chỉ dẫn.

Qua khoảng chừng hơn hai mươi phút, trong lúc Trần Lâm đang mơ mơ màng màng ngủ, thì âm thanh của Võ Hoàng Yến đã lần nữa vang lên.

“Đội trưởng, chúng ta đã đến nơi rồi!”

Nghe được tiếng kêu khẽ của cô, lúc này Trần Lâm mới lần nữa đem mắt mở ra. Đồng thời, ánh mắt của anh không ngừng chăm chú nhìn về phía tòa nhà chung cư cũ kỹ đang xuất hiện ở trước mặt.

“Được rồi, cảm ơn cô!”

Sau khi quan sát khu nhà chung cư một hồi, Trần Lâm mới hướng về phía Võ Hoàng Yến phất phất tay. Sau đó, anh tự mình đẩy xe đi xuống, dự định bước nhanh về phía tòa nhà chung cư.

Nhưng lúc này, bỗng dưng Võ Hoàng Yên lại đưa tay ra ngăn lại. Sau đó, cô lấy từ trong ngực ra một chiếc khăn tay, đưa tới trước mặt của Trần Lâm.

“Đội trưởng, để tôi lau đi vết máu cho anh.”

Vừa nói, Võ Hoàng vừa lấy khăn tay lau vết máu ở trên khóe miệng của Trần Lâm. Sau đó, cô còn cẩn thận đem khăn tay gói lại, cất ở bên trong ngực áo. Thấy vậy, Trần Lâm cũng chỉ lắc đầu. Nhưng lúc rời đi, anh vẫn không quên quay đầu nhìn về phía cô.

“Cảm ơn!”

Nói xong lời này, bước chân của anh liền nhanh chóng đi vào chung cư, leo thẳng về phía cầu thang bộ, đã bị vô số vết ố loang lổ, thỉnh thoảng còn có một ít mùi thức ăn bóc ra bên ngoài.

Nhưng đối với hoàn cảnh xung quanh, Trần Lâm lại tỏ ra hết sức quen thuộc. Anh cứ như vậy, một đường đi thẳng lên trên tầng bốn.

Trong khi đó, đứng ở phía bên ngoài khu chung cư, nhìn thấy bóng lưng của Trần Lâm đã biến mất ở sau các bậc cầu thang, Võ Hoàng Yên chỉ lẩm bẩm ở trong miệng.

“Đây là việc mà tôi nên làm!”

Sau đó, cô cũng tự mình lái xe rời đi. Mà lúc này, Trần Lâm đã dừng lại trước cửa của căn nhà số 413, khu chung cư phía bắc, thành phố Tân Hải.

Mặc dù đã trôi qua nhiều năm như vậy, nhưng nơi này vẫn cứ như thế, tấm cửa bằng sắt của gia đình anh vẫn mang theo một chút vết ố, phía trên còn dính lấy không ít màu sơn xen lẫn với nhau. Đây là do việc tấm cửa sắt này đã được nhiều lần sơn sửa lại, nhưng vì thợ sơn ở đây không quá tỉ mỉ, thế nên mới lưu lại nhiều màu sắc như thế.

Tất nhiên, những thứ này Trần Lâm cũng không quá để ý. Dù sao, gia đình anh trước đây cũng chỉ thuộc vào dạng trung lưu, cũng không tính là khá giả gì. Hơn nữa, mấy năm gần đây bố anh cũng đã thôi chức ở trong nhà máy, hiện tại đang nghỉ hưu, nhân trợ cấp từ nhà nước. Thế nên, hoàn cảnh gia đình của anh cũng không thật sự quá tốt.

Mà lúc này, Trần Lâm nhìn thấy cảnh vật xung quanh, không biết vì sao trong lòng dâng lên rất nhiều cảm xúc phức tạp. Anh do dự một hồi lâu, mới lấy hết can đảm đưa tay gõ nhẹ lên trên cửa sắt.

Tiếng âm thanh trầm nặng của tấm cửa sắt vang lên, phía trong nhà, dường như đang có tiếng bước chân của ai đó đang vội vã đi về phía này. Trong lúc nhất thời, Trần Lâm vậy mà nhịn không được phải hít vào một hơi thật sâu, để đem tâm tình của mình trở nên bình tĩnh lại.

Thế nhưng, tiếng cửa sắt được mở ra, một khuôn mặt quen thuộc đập vào trong ánh mắt của anh. Chỉ có điều, giọng nói của người này lại để cho Trần Lâm có chút nghẹn ngào, không thể biểu đạt thành lời.

“Cậu là ai vậy?”

Nhìn thấy bà Mai xuất hiện, trong đầu Trần Lâm không khỏi tưởng tượng đến tình cảnh lúc anh còn nhỏ. Mặc dù tính cách của bà Mai không quá ưa thích đứa con trai nuôi giống như là anh. Nhưng ít ra, trước đây bà ấy cũng đối xử tốt với anh.

Hiện tại, nhận được câu hỏi lạnh lùng của một người phụ nữ đã từng được anh gọi bằng mẹ. Không biết vì sao, trong lòng Trần Lâm lại có cảm giác nhói đau.

“Thưa mẹ, con là Lâm, Trần Lâm của mẹ đây!”

Lúc này, Trần Lâm rất muốn nói với bà Mai một câu như vậy. Thế nhưng, cảm xúc lộn xộn ở trong lòng để anh không có cách nào thốt ra thành lời. Thấy vậy, bà Mai mới liếc mắt nhìn anh, sau đó nhanh chóng đem cửa phòng khép lại.

“Mẹ!”

Cuối cùng, Trần Lâm vẫn hô lên một tiếng, sau đó đem động tác của bà Mai ngăn cản lại. Chỉ có điều, lúc này anh mắt của bà Mai khi nhìn về phía anh lại mang theo một chút khó chịu.

“Cậu làm gì vậy? Cậu bây giờ đã không được chào đón ở trong cái nhà này nữa rồi. Tôi xin cậu, hãy rời khỏi đây đi!”

Lúc nói ra lời này, vẻ mặt của bà Mai hoàn toàn không có một chút tình cảm nào. Nghe vậy, toàn bộ cơ thể của Trần Lâm giống như chết lặng. Anh cứ trân trân đứng đấy, nhìn lấy cảnh cửa sắt yên tĩnh đang đóng sập lại ở trước mặt.

Trong lòng của Trần Lâm lúc này, chỉ muốn thét dài lên một tiếng. Muốn hỏi vì sao bà Mai lại đối xử với anh như vậy.

Nhưng mà, còn không đợi cho Trần Lâm chờ đợi lâu. Lúc này, từ trong nhà vang lên tiếng nói chuyện của một người đàn ông.

“Bố, con đã về rồi!”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Quân sự    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Mạc Khúc Ca Hành.
Bạn có thể đọc truyện Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành Chương 1: Bố, con đã về rồi! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vô Địch Chiến Thần - Mạc Khúc Ca Hành sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close