Truyện Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full) : chương 54 - huyết yêu quay lại
Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full)
-
Hoa Tiến Tửu
Chương 54 - Huyết Yêu Quay Lại
- Nói thật, bất luận là Xích kiếm hay Phá Thiên thương của các ngươi, có cái nào mà không giá trị hơn Hành Định kệ? Dù là Vô Ảnh chủy thủ của Mặc Ngôn cũng không kém gì, nhưng Phá Hiểu đạo hữu nói cho là cho, ánh mắt còn không thèm nháy lấy một cái. Thứ đáng để hắn trộm, dù thế nào cũng chưa tới lượt một cái tủ chứ?
- Vậy thì vì sao?
Mặc Ngôn lại nói:
- Nói như Vô Ảnh chủy thủ của tôi kém lắm vậy.
Lúc này, trong nhóm lại hiện tin nhắn.
Biên Hải Đao Khách:
- Cứ điểm Thánh địa đúng là có vấn đề nha, có người ra ủy thác này, để chuyển tiếp cho mấy người nhìn một chút.
Là ủy thác của Thánh địa.
Mặc Ngôn phản ứng đầu tiên, kinh hô:
- Đi ăn tối với Thánh nữ? Trời đất, chuyện gì đang xảy ra đây?
Tiêu Tiểu Mặc nghĩ một chút:
- Chẳng lẽ đây mới là mục đích thực của Phá Hiểu đạo hữu?
Đám người: “…” có vẻ có khả năng a.
Biên Hải Đao Khách lại gửi một tin:
- @ Phá Hiểu đạo hữu, đạo hữu ra ngoài rồi sao? Đường ra ngoài có thích hợp cho chúng tôi không?
Việc Giang Tả ra ngoài cũng không phải bí mật, chẳng qua không ai nghĩ tới sẽ lén đi qua thôi.
Mà lời vừa rồi của Biên Hải Đao Khách, lập tức đánh thức đám người.
Xích Huyết Đồng Tử:
- Phá Hiểu đạo hữu, chúng tôi hiện có thu hoạch không nhỏ, chỉ chúng tôi ra ngoài đi.
Lục Nguyệt Tuyết lại nói:
- Phá Hiểu đạo hữu, cậu hoàn thành ủy thác của Thánh địa rồi sao? Có phải là muốn đi ăn tối với Thánh nữ không?
Liễu Y Y cũng tò mò:
- Phá Hiểu đạo hữu, có phải anh thích Thánh nữ không? Nghe nói Thánh nữ không thể kết hôn.
Tiêu Tiểu Mặc nhìn điện thoại, lại nhìn sang mấy người Lục Nguyệt Tuyết, mở miệng nói:
- Thực ra, Phá Hiểu đạo hữu đã kết hôn.
Mặc Ngôn lập tức nói:
- Kết hôn thì sao? Vẫn có thể mở hậu cung a!
Sau đó Mặc Ngôn Tiên Tử nhắn vào nhóm:
- Phá Hiểu đại lão, tôi ủng hộ anh, cần trợ giúp cứ việc nói.
Giang Tả xạm mặt lại, đám người này, rốt cục nghĩ đi đâu vậy?
Sau đó hắn trả lời:
- Đường đi ra rất nhiều, có điều không quá thích hợp mọi người, nhưng có một chỗ khá xa, bên đó là một phiến đại thụ, khi thấy gốc cây lớn nhất, chỉ cần vòng quanh đại thụ ba vòng, là có thể ra ngoài.
Mặc Ngôn Tiên Tử:
- Chuyện Thánh nữ thì sao?
Giang Tả cự tuyệt trả lời vấn đề này.
Lúc này, Biên Hải Đao Khách lại nhắn:
- Đa tạ đạo hữu, tôi đã biết hướng đại khái rồi. @ Mặc Ngôn Tiên Tử, Tiên tử không nên hỏi, ủy thác của Phá Hiểu đạo hữu đã thất bại.
Lần này cả đám càng không hiểu, đồ là do Phá Hiểu lấy, sao có thể thất bại được?!
Mặc Ngôn nhìn đám người:
- Phá Hiểu đại lão tỏ tình thất bại, cho nên ủy thác thất bại?
Đám người: “…”
Cái đầu của Mặc Ngôn thực sự hơn người một bậc.
Liễu Y Y thở dài:
- Ra ngoài rồi hãy nói, bây giờ tụ hợp với Biên Hải đạo hữu trước, sau đó cùng lén ra ngoài.
…
Giang Tả dẫn theo Hồng Thự ra ngoài đi dạo, hắn không biết vịt con cần ăn gì, cũng không biết có thể cùng ăn mì gói với hắn hay không.
Lúc trước, hắn nuôi Linh thú đều rất xa xỉ, chưa bao giờ cho ăn đồ bình thường.
Đương nhiên, hắn cũng chưa từng nuôi vịt.
Chẳng lẽ lại phải đi tìm Tây Môn Linh Lung?
Giang Tả không quá muốn, hắn đúng là sẽ nuôi, chẳng qua chỉ là chưa nuôi vịt mà thôi.
Hồng Thự rất nhỏ, nhỏ như tay mơ mới sinh vậy.
Giang Tả đặt nó trên vai, Hồng Thự cũng ngoan ngoãn bám lấy, chỉ là một đường đi tới, cái đầu vịt của nó hết liếc ngang lại liếc dọc, mặt đầy hứng thú.
Cái thế giới này quá mới với nó, cái gì cũng không biết.
- Cạc!
Hồng Thự đột nhiên mổ Giang Tả một cái.
Giang Tả kinh ngạc, sau đó liền thấy Hồng Thự dùng cánh chỉ đồ.
Thuận thế nhìn lại, Giang Tả liền thấy sạp trái cây trong tiểu khu.
- Ngươi muốn ăn trái cây?
Hồng Thự nháy mắt mấy cái, sau đó gật đầu.
Đại khái là đang suy nghĩ xem “trái cây” có phải thứ nó muốn hay không.
Sau đó Giang Tả liền đi tới trước sạp, chủ sạp là một phụ nữ trung niên, trước kia Giang Tả cùng Tô Kỳ cũng từng tới mua nhiều lần.
Từ sau khi Tô Kỳ bắt đầu ra ngoài nhiều, bọn họ cơ bản không tới nữa.
- A, tiểu Giang, đã lâu không ra ủng hộ cô nha.
Giang Tả vừa tới, bà chủ đã cười chào hỏi.
Giang Tả hơi mỉm cười:
- Vâng, gần đây cháu hơi bận việc.
Vừa nói, Giang Tả liền đặt Hồng Thự lên sạp trái cây, để cho chính nó chọn.
Thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của bà chủ, Giang Tả lại nói:
- Nếu nó làm bẩn hoặc hỏng, cháu đều mua.
Bà chủ cười nói:
- Cái này, một chú chim nhỏ mà thôi, không đi bậy thì không sao.
Ừm, vậy thì không vấn đề, Hồng Thự không đi bậy được.
Hồng Thự nhảy nhót trên sạp, Giang Tả vẫn đứng ở bên xem.
Lúc này, bà chủ mới hiểu kỳ:
- Con chim này rất đắt nhỉ? Có điều chắc không dễ nuôi?
Giang Tả nghĩ một chút:
- Đây là một con vịt con thôi, đại khái là vịt con xấu xí, người khác tặng!
Bà chủ sững sờ, sau đó bừng tỉnh:
- Ai, nghe nói một số nơi nhuộm màu cho động vật nhỏ. Có điều, vịt này ăn trái cây sao?
Giang Tả nhún vai:
- Cháu cũng không biết.
- Cạc cạc!
Hồng Thự dừng trước đống Lê, sau đó quay đầu kêu với Giang Tả.
Bà chủ kinh ngạc:
- Vịt con này rất có linh tính nha, tiểu Giang, bán vịt con không? Cô cảm thấy nó rất đáng yêu đó, đem tặng con gái, nhất định nó rất thích.
Giang Tả lắc đầu:
- Cái này cháu không bán, cháu muốn để nuôi.
Bà chủ cười nói:
- Là để tặng bà xã sao?
Giang Tả sững sờ, tặng Tô Kỳ?
Hắn thực chưa nghĩ qua, có điều hắn nhớ ngày trước, thấy cái gì đáng yêu, hắn đều sẽ nghĩ tới Tô Kỳ, sau đó liền muốn tặng cho cô ấy.
Mua một túi Lê lớn, Giang Tả liền dẫn Hồng Thự rời đi.
Chẳng qua đi không bao lâu, Giang Tả đột nhiên dừng lại, cau mày nhìn đám nam nam nữ nữ phía không xa.
- Huyết yêu? Đám người này lại dám quanh minh chính đại xuất hiện như vậy?
Giang Tả vô cùng nhạy cảm với Huyết yêu, đời trước hắn đánh Huyết yêu rất nhiều lần, đám người này bình thường đều ẩn trong bóng tối, cho nên còn chưa bị Giang Tả diệt tộc.
Có điều với hắn mà nói, đám Huyết yêu này thực sự ngu xuẩn, hắn cũng không tốn công đi diệt tộc, hơn nữa hắn cũng rảnh không có gì làm, thi thoảng đánh chết một đám, cũng coi như việc vui9.
Ít nhất, đám Huyết yêu này không giống đám người tu luyện, giết người tu luyện, một đám người khác sẽ cầm cờ Hàng Yêu Trừ Ma tới làm phiền hắn.
- Bây giờ Huyết yêu lại sôi động vậy sao?
Lần trước đã đánh một đám, lần này lại nhảy ra.
Thực sự hiếm gặp.
Giang Tả cũng không quá để ý, nhưng cũng lấy điện thoại, nhắn nhắc nhở đám người trong nhóm.
Phá Hiểu:
- Gân đây có Huyết yêu hoạt động, mọi người ra ngoài nhớ cẩn thận!
Tiêu Tiểu Mặc:
- Huyết yêu? Sao anh biết? Không phải Thánh địa mới đánh lùi sao?
Xích Huyết Đồng Tử cũng nói:
- Không thể nào? Nếu lại xuất hiện, vậy phải thông báo cho mấy người Thánh nữ, rất có thể là đám Huyết yêu này xuất hiện vì họ.
Tiêu Tiểu Mặc nói:
- Để tôi thông báo họ!
Danh Sách Chương: