Truyện Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full) : chương 79 - trân quý sinh mệnh, cách xa đoán tạo
Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full)
-
Hoa Tiến Tửu
Chương 79 - Trân Quý Sinh Mệnh, Cách Xa Đoán Tạo
Chờ lúc Giang Tả tới, Sơ Tình đã chờ sẵn.
Đây là một thiếu nữ có chút xấu hổ.
Tóc dài bị khăn quàng thật dày bao lấy, để lộ ra một chút xíu cái chán, nửa gương mặt bị che bởi khăn quàng, hai tay nắm lấy nhau, váy ngắn khả ái vừa che đủ cái mông, chân đi tất đen dài, nhu thuận đứng một bên.
Nói thật, vừa thấy đối phương, Giang Tả liền có chút hoảng hốt, người này thực sự đặc biệt, cá tính!
Giang Tả ngẩng đầu nhìn trời, nếu hắn nhớ không lầm, bây giờ là mùa hè a?
Đứng ra chụp một bức hình, sau đó gửi lên nhóm:
- Người này, giáo dục từ nhỏ không đúng?
Trần Ức gửi sticker kinh ngạc:
- Đại lão, không nghĩ tới anh lại chú ý Sơ Tình!
Lục Nguyệt Tuyết:
- Mặc Ngôn nói, cô ta từng hoài nghi Sơ Tình là nam, cho nên Mặc Ngôn mới chạy vào trong mộng của đối phương, cuối cùng phát hiện, Sơ Tình thực sự là nữ! Cho nên Mặc Ngôn suy đoán, Sơ Tình dù thân là con gái, nhưng luôn cố gắng giả đại lão. Một câu đơn giản, Mặc Ngôn Tiên Tử nói: Suy nghĩ của người này có vấn đề, hẳn là hồi nhỏ bị té đập đầu!
Liễu Y Y lập tức nói:
- Ma Tu Mặc Ngôn phải nằm giường bao lâu vậy? Không phải nhàn tới không có việc gì làm lại tới dọa tôi chứ?
Lục Nguyệt Tuyết trả lời:
- Hẳn là rất lâu, lần này Mặc Ngôn cùng Xích Huyết Đồng Tử trọng thương không nhẹ, thậm chí lần đại chiến giữa Thánh địa và Huyết yêu tới cũng không thể đi được, bọn họ đều đang ở chỗ tôi dưỡng thương đây!
…
- Cho nên, người này do đoán tạo nên mới có vấn đề?
Giang Tả không để ý đám người, ngược lại, hắn tương đối để ý Sơ Tình này.
Hắn thực không thích giao thiệp với kẻ biến thái, nói không thông, giết không chết, giết được thì không cần giết.
Đúng là phiền toái,
Sau đó Giang Tả đi tới bên cạnh Sơ Tình, vừa thấy Giang Tả tới, Sơ Tình liền cười nói:
- Phá Hiểu thúc thúc?
Giang Tả thực bội phục người này, dám gọi hắn là thúc thúc, như vậy vô hình chung khiến cho đối phương tăng thêm bối phận thân thiết, có giều Giang Tả cũng không để ý, hỏi lại:
- Sơ Tình? Tỷ tỷ của Sơ Thanh?
Sơ Tình mỉm cười gật đầu, nhìn qua rất nhu thuận, có điều nếu không phải ăn mặc quái dị như vậy, hắn đã cho đối phương là người thường.
Sau đó, Giang Tả không nói thêm gì, trực tiếp lấy Lôi Ngân chùy ra:
- Linh thạch?
Sơ Tình nhìn Lôi Ngân chùy, hai mắt liền sáng lên, nhưng vẫn rất lễ phép:
- Chờ một chút, cháu lấy ngay đây!
Vừa nói, Sơ Tình vừa lấy ba lô nhỏ sau lưng ra, sau đó kéo khóa.
Giang Tả lập tức nhìn thấy đủ các loại từ Nhất phẩm tới Tứ phẩm Linh thạch, hẳn không phải số tiền nhỏ.
Hơn nữa, Linh thạch còn dính máu.
Sơ Tình lập tức nói:
- Có chút bẩn, cháu lau sạch ngay đây, chỗ này khẳng định đủ, cháu đã kiểm tra qua.
Giang Tả nhìn đám Linh thạch, nhàn nhạt gật đầu:
- Ừm, chỗ này đủ rồi!
Sau đó, Giang Tả liền thu tất cả số Linh thạch vào không gian giới chỉ, nhiều Linh thạch như vậy, hắn cũng không định cầm đi.
Mà Sơ Tình liền ôm lấy Lôi Ngân chùy, không ngừng cọ cọ lên mặt, tựa như rất ưa thích cây búa này.
Cọ cọ một hồi, mới lại nhìn sang Giang Tả, xin lỗi nói:
- Thật xin lỗi, bêu xấu trước mặt thúc thúc rồi, cháu về trước đây!
Giang Tả không đáp lại, mà Sơ Tình cũng không có ý định chờ Giang Tả đáp lại, trực tiếp rời đi.
Trong mắt Sơ Tình, tựa như chỉ có Lôi Ngân chùy.
Nhìn Sơ Tình rời đi, Giang Tả có chút lắc đầu thở dài:
- Trân quý sinh mệnh, tránh xa đoán tạo!
Sau đó, Giang Tả liền đi tới bộ phận thị trường, sắc trời không còn sớm, nơi này đã không còn ai, có điều Giang Tả lại nhìn thấy Khương Nhiên.
Đương nhiên, thấy thì thấy, Giang Tả cũng không đi chào hỏi.
Chẳng qua Giang Tả không chào hỏi, Khương Nhiên lại một lần nữa tìm tới hắn.
Khương Nhiên đi tới bên cạnh Giang Tả:
- Theo tôi, có người tìm cậu!
Giang Tả cau mày, nhưng vẫn theo sau.
Lần này vẫn là tới phòng họp, điều khiến Giang Tả kinh ngạc, là Khương Nhiên lại dừng ở ngoài.
Sau khi vào trong, Giang Tả liền nhìn thấy bốn người, ba người khá là quen.
Ba người này, chính là ba người cùng hắn vào chiến trường Viễn Cổ lúc trước, trong ba người, có một người bị đoạn một tay.
Bây giờ nhìn lại, đối phương đã lắp tay giả.
Mà một người khác, là một người đàn ông, nhìn qua có chút tục tằng.
Thấy Giang Tả đi vào, người đàn ông tục tằng lập tức đứng lên, chắp tay nói:
- Tại hạ Cuồng Mãng đạo nhân, đầu tiên là thay mặt các sư đệ, sư muội xin lỗi đạo hữu, lần trước có chút đắc tội, mong đạo hữu tha thứ. Đương nhiên, hậu lễ giải cứu ba người họ, chúng tôi cũng sắp đưa lên.
Sau đó, Cuồng Mãng đạo nhân lại lúng túng nói:
- Cái này… gần đây chúng tôi có chút hơi nghèo, ở đây có ba viên Ngũ phẩm Linh thạch, hy vọng đạo hữu nhận tạm.
Vừa nói, Cuồng Mãng đạo nhân vừa đặt ba viên Linh thạch lên bàn.
Giang Tả hơi kinh ngạc, có điều vẫn thản nhiên đi tới, nhận lấy Linh thạch.
Hắn không cần cự tuyệt, cũng không muốn cự tuyệt.
Thấy Giang Tả thu Linh thạch, Cuồng Mãng đạo nhân lập tức lại nói:
- Đạo hữu, lần này chúng tôi tới đây, là hy vọng đạo hữu có thể bán lại Linh bài cho chúng tôi, giá cả không thành vấn đề!
- Không bán!
Giang Tả ngồi xuống, nhàn nhạt nói.
Cuồng Mãng đạo nhân sững sờ, sau đó lại nói:
- Chúng tôi thực sự rất cần Linh bài!
- Không bán!
- Ba viên Lục phẩm Linh thạch!
Cuồng Mãng đạo nhân trực tiếp trả giá.
Giang Tả có chút động lòng, thực ra nếu là để vào chiến trường Viễn Cổ, tấm Linh bài này vốn không có tác dụng gì với hắn, nhưng sau khi đi qua cung điện trong đại thế, hắn phát hiện, tấm Linh bài này còn có tác dụng nào đó!
Cuối cùng, Giang Tả vẫn cự tuyệt:
- Không bán!
- Một viên Thất phẩm!
- Không bán!
Cuồng Mãng đạo nhân nhíu chặt lông mày, Thất phẩm đó, đây là con số trên trời, thế mà người này lại không bán!
Cuối cùng, hắn đành bất đắc dĩ:
- Được rồi, chúng tôi không mua, có điều hy vọng đạo hữu chú ý một chút, lần sau chúng tôi có ủy thác, vẫn là đi một nơi tương tự, tìm Linh bài tương tự.
Giang Tả cau mày, đám người này sao vậy?
Chiến trường Viễn Cổ, muốn tìm là có sao?
Thấy Giang Tả không trả lời ngay, Cuồng Mãng đạo nhân lập tức lại nói:
- Đạo hữu yên tâm, chúng tôi làm việc theo chuẩn tắc, tuyệt không để có chuyện không vui xảy ra.
Giang Tả chỉ ba người kia:
- Phối hợp với ba tên ngu xuẩn này?
Ba người muốn nổi giận tại chỗ, nhưng Cuồng Mãng đạo nhân đã lại áp chế lại.
Cuồng Mãng đạo nhân cười nói:
- Có thể đạo hữu có chút hiểu lầm, ba vị sư đệ sư muội của tôi thực ra vẫn rất thông minh, chẳng qua là nhiều lúc hơi xung động, có điều, lần tới tôi cũng đi! Tuyệt đối sẽ trông chừng bọn họ, hơn nữa chúng tôi chỉ cần Linh bài, mọi thứ còn lại sẽ không lấy thêm, về phần thù lao, tự nhiên cũng sẽ không thiếu. Mọi người đều là người lăn lộn trên giang hồ, quan trọng là phải nói đạo nghĩa.
Giang Tả có chút kinh ngạc nhìn Cuồng Mãng đạo nhân, hắn thực sự kinh ngạc, người tu luyện mà cũng nói đạo nghĩa sao?
Chưa từng nghe nói qua!
---------
Phóng tác: xonevictory
Danh Sách Chương: